Đại Lão Huyền Học Xuyên Thành Thiên Kim Thật Có Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 77



Sẵn sàng

“Tới rồi” Giọng Giang Hoài Tuyết cắt ngang suy nghĩ: “Anh chờ trong xe, tôi ra

ngay”

Cảnh Dư Hạo gật đầu.

Khi Giang Hoài Tuyết vào trong, anh ta nhìn kỹ mới nhận ra đây là khu trung

tâm của Bích Đào Viện.

Cảnh Dư Hạo kinh ngạc. Bích Đào Viện là dự án bất động sản của Tạ thị, đúng

không? Giang Hoài Tuyết rốt cuộc là ai, không chỉ sở hữu nhà ở đây mà còn ở

vị trí trung tâm?

Bên kia, Giang Hoài Tuyết xuống xe, xách túi đi thẳng vào biệt thự chính. Trong

vườn, cô gặp Dương quản gia, chào hỏi: “Chú Dương, Trọng Diên có nhà

không?”

Dương quản gia cười: “Đang đọc sách trong phòng khách”

Giang Hoài Tuyết vòng qua phòng khách. Khi đẩy cửa, Tạ Trọng Diên nghe

tiếng, quay lại, liếc đồng hồ: “Em tan học rồi?”

Giang Hoài Tuyết: “Trốn học”

Cô kể chuyện nhà họ Cảnh cho Tạ Trọng Diên.

Nghe xong, anh hỏi: “Nếu em ghé đây trên đường về thì chắc có việc anh giúp

được?”

Ánh mắt Giang Hoài Tuyết lóe lên ý cười: “Thích người thông minh như anh

thật”

Cô lấy giấy vàng mua được ra vẽ ngay một lá bùa, gấp gọn rồi đưa cho Tạ

Trọng Diên: “Không có gì to tát, chỉ nhờ anh cầm hộ năm phút thôi”

Tạ Trọng Diên không biết nghĩ gì, hơi thất thần, không nhận lá bùa ngay mà vô

thức nắm tay cô.

Giang Hoài Tuyết: “…?”

Tạ Trọng Diên nắm một lúc, nhận ra không đúng, ngón tay cứng lại, vội rút về,

nhanh chóng cầm lá bùa đặt vào lòng bàn tay.

“Xin lỗi, vừa rồi anh hơi thất thần”

“Không sao” Giang Hoài Tuyết không để tâm: “Hiếm khi thấy anh ngẩn ngơ,

nghĩ gì thế?”

Tạ Trọng Diên thầm nghĩ, không hiếm đâu. Từ khi gặp cô, anh thường xuyên

ngẩn người.

tai-san-hang-ty/chuong-77.html]

Vừa nãy, khi nghe cô nói “Thích người thông minh như anh”, không hiểu sao

mấy chữ “Thích anh” khiến đầu óc anh quay cuồng vài giây. Trong lúc mơ

màng, tay anh vươn nhầm chỗ.

“Anh…” Tạ Trọng Diên bịa đại một lý do: “Anh nghĩ về gã họ Lưu kia, không biết

ông ta tìm đâu ra chiêu nham hiểm này, liệu có liên quan đến chuyện nhà họ

Tạ không”

Giang Hoài Tuyết nhíu mày: “Anh nghi người chú họ thuê người hại anh có liên

quan đến chuyện nhà họ Cảnh?”

Cô lắc đầu: “Em thấy thủ pháp khác nhau, không giống một người”

Tạ Trọng Diên gật nhẹ: “Vậy thì tốt. Gần đây em không gặp chuyện gì kỳ lạ

chứ?”

Giang Hoài Tuyết cười: “Yên tâm, không có. Dù đối phương có đụng đến em thì

kẻ xui xẻo cũng là họ”

Tạ Trọng Diên “Ừm” một tiếng, sắc mặt dịu dàng: “Chuyện bên chú họ anh liên

lụy nhiều nên phải xử lý từ từ. Chưa đào ra được cụ thể là ai, đến lúc tìm được

anh sẽ nói với em”

“Được” Giang Hoài Tuyết nhướng mày: “Đến lúc đó, em dẫn anh và tử khí đi

báo thù”

Khóe môi Tạ Trọng Diên cong lên: “Nó hữu dụng thế sao? Vậy anh cho em

thêm chút nữa”

Giang Hoài Tuyết định nói “Mỗi ngày em hút từ anh là đủ rồi”, nhưng ngay khi

Tạ Trọng Diên dứt lời, một luồng tử khí nồng đậm ùa đến trước mặt.

Giang Hoài Tuyết kinh ngạc: “Anh…”

Tạ Trọng Diên nói là làm, không phải đùa.

Không thấy được luồng khí, anh hỏi: “Sao thế?”

Mắt Giang Hoài Tuyết cong cong: “Không có gì, em định nói anh đúng là người

tốt”

Tạ Trọng Diên bất ngờ nhận thẻ “người tốt”: “…”

Ý này là gì?

Giang Hoài Tuyết thấy thời gian đã ổn liền lấy lá bùa lại kiểm tra. Thấy trên

giấy vàng phủ một tầng sương mỏng màu tím nhạt, cô hài lòng cất vào túi.

“Xong rồi, sau khi giải quyết chuyện nhà họ Cảnh xong em sẽ bảo Cảnh Dư

Hạo chuyển tiền, chia anh một nửa”

Tạ Trọng Diên cười: “Vậy anh ngồi chờ tiền”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.