San Hô sửng sốt. Ả cho rằng mình vừa nói như vậy, Thẩm Lương Vi sẽ nôn
nóng không chờ được, vui vẻ ra mặt lập tức đi cùng mình.
Không ngờ, nàng thế mà lại thoái thác.
Xem ra, lời Ngu ma ma nói là thật.
San Hô chưa từ bỏ ý định: “Nhị tiểu thư”
“Ngươi đi trước đi!” Thẩm Lương Vi cắt ngang, khuôn mặt nhỏ trầm xuống,
không vui nhìn ả một cái.
San Hô thế mà bị ánh mắt của nàng làm cho hoảng sợ, vô cớ trong lòng sinh
ra ba phần e sợ.
Tinh thần Thẩm đại phu nhân phấn chấn hẳn lên, mỉm cười nói: “Hảo San Hô,
ngươi về bẩm báo Lão phu nhân trước đi”
San Hô thấy thế hiểu rằng mình không thể nào đưa Nhị tiểu thư đi ngay lúc
này, trong lòng có chút tức giận, cảm thấy thật mất mặt.
Tức khắc sắc mặt cũng không còn đẹp đẽ, cứng rắn nói: “Nếu đã như thế, nô tỳ
xin đi trước, Nhị tiểu thư cũng sớm qua đó, đừng để Lão phu nhân đợi lâu” Kia
chính là bất hiếu.
Thẩm Lương Vi không thèm để ý đến ả nữa.
San Hô rầu rĩ rời đi, trong lòng càng nghĩ càng bực, trù tính lát nữa gặp Lão
phu nhân, nhất định phải hảo hảo cáo một trạng.
“Vi Nhi” Thẩm đại phu nhân muốn nói lại thôi.
“Mẹ, hôm nay Hương Vân” Thẩm Lương Vi tủi tha tủi thân, kể lại đơn giản sự
việc hôm nay cho Thẩm đại phu nhân nghe.
Cuối cùng nàng đáng thương ảm đạm nói: “Mẹ, con đối xử với Hương Vân
không tệ, nhưng tại sao nó lại ở sau lưng cười nhạo con ngu ngốc? Nó lấy
danh nghĩa con đòi phòng bếp vô số đồ, thậm chí sai khiến Xuân Anh làm đồ
ăn cho nó, con cũng chưa từng nói nó câu nào. Tại sao nó lại cười nhạo con
sau lưng, coi thường con? Còn nói bà vú cũng. cũng nói con như vậy, hu hu
hu”
ke-khohtml]
Thẩm Lương Vi đau lòng đến mức không nói nên lời, nghẹn ngào khóc, phảng
phất như thương tâm tột độ.
Lời nàng nói trước mặt mẹ là sự thật, nhưng không phải sự thật của hôm nay.
Hôm nay Hương Vân chưa kịp chế giễu nàng.
Nhưng mà, có quan hệ gì đâu? Dù sao chỉ cần từng có thì nàng cũng không
oan uổng cho Hương Vân và Ngu ma ma.
Thẩm đại phu nhân tức giận đến run người, phẫn nộ tột cùng: “Nực cười! Nó
quả nhiên là to gan lớn mật! Cái con tiện tỳ đó!”
Thảo nào, hôm nay thái độ của con gái lại thay đổi lớn như vậy, hóa ra là nghe
được con tiện nhân kia sau lưng trào phúng chế giễu.
Bất quá, như vậy cũng tốt, con gái cuối cùng cũng hiểu ra.
Thẩm đại phu nhân nhịn không được nhẹ nhàng nắm tay Thẩm Lương Vi, ôn
nhu nhẹ nhàng an ủi nàng một hồi, lại nói: “Vi Nhi đừng buồn, nếu Hương Vân
kia đã như thế, đuổi nó đi là được! Bên cạnh Vi Nhi không dung chứa được loại
điêu nô đó! Sau này lại có chuyện gì, Vi Nhi cứ tới nói cho mẹ, mẹ sẽ làm chủ
cho con”
Thẩm đại phu nhân có thể tranh được một vị trí có địa vị trong Thái Y Viện,
khiến người ta tâm phục khẩu phục, thì sao có thể không có vài phần thủ
đoạn?
Trong lòng Thẩm Lương Vi ấm áp, phát ra từ nội tâm cảm giác được sự kiên
định khi có người che chở, có người chống lưng. Nàng nhoẻn miệng cười: “Con
nhớ kỹ rồi, mẹ!”
Thẩm đại phu nhân cười. Hương Vân dễ đuổi, nhưng Ngu ma ma lại có chút
khó. Bất quá không quan trọng, bà sẽ sai người âm thầm nhìn chằm chằm.
Mẹ chồng nuôi lớn Vi Nhi, không thích Vi Nhi thân cận với mình, điều này có
thể lý giải. Ngu ma ma ngày xưa cũng không hợp với mình, bà chỉ coi như mụ
ta một lòng hướng về mẹ chồng, nể tình mụ ta chăm sóc con gái tận tâm, bà
nhịn.
Nhưng Ngu ma ma và Hương Vân sau lưng lại là một bộ mặt khác, bà làm sao
có thể nhịn?
Cho dù là bà vú, bà cũng phải nghĩ biện pháp đuổi người đi mới được.
Thẩm Lương Vi trừng trị Hương Vân, trách mắng Ngu ma ma, tiếp theo San Hô
liền tới mời nàng, không cần nghĩ cũng biết nhất định là Ngu ma ma đã nói gì
đó trước mặt Lão phu nhân.
Thẩm đại phu nhân làm sao yên tâm để con gái một mình qua đó? Liền cùng
đi với con gái một chuyến.
Ánh Trăng Dẫn Lối