“Lần phát sóng trực tiếp này thu được lợi nhuận thế nào?” Cẩm Bạch đột nhiên
nhìn 114 hỏi.
“Ký chủ đại nhân, tuy phương pháp phát sóng trực tiếp của cô không giống ai,
nhưng không thể không nói, buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của cô rất thành
công, tổng cộng có 300 người xem trực tuyến, quy đổi thành điểm sao là 30
điểm, cộng thêm có người donate 100 tiền sao trực tuyến, quy đổi thành 10
điểm sao, tức là nói, ký chủ thu được tổng cộng 40 điểm sao, có thể nói là rất
tuyệt vời!”
114 nghe thấy điều này lập tức tỉnh táo hẳn, vui vẻ trả lời Cẩm Bạch, bàn tính
nhỏ gõ lạch cạch.
“Ít quá” Cẩm Bạch cau mày, dường như có chút không hài lòng, lẩm bẩm một
câu không rõ ràng, mím đôi môi hơi tái và khô, sau đó, lại bảo 114 mở cửa
hàng ra.
DTV
Cẩm Bạch xem trong cửa hàng hệ thống, không chút do dự ấn vào khu đồ ăn,
bên trong có đồ ăn ngon của thời cổ đại, hiện đại và tương lai, giá cả khác
nhau, có rẻ có đắt, không nghi ngờ gì, đồ càng đắt thì càng ngon, nguyên liệu
cũng càng hiếm thấy.
Không hề do dự mua vài món ngon trong số đó.
“A. ký chủ đại nhân cô đang làm gì vậy! Như vậy quá lãng phí đấy!” 114 thấy
Cẩm Bạch vừa mới có được đã tiêu hết một nửa điểm sao để mua đồ ăn, lại
còn toàn chọn đồ đắt mà mua, chút nữa là nhảy dựng lên rồi, đau lòng quá.
Lúc này, trên bàn trong phòng Cẩm Bạch có thêm bốn chiếc đĩa tinh xảo, và
một chiếc cốc màu trắng sứ, bên trên đều đặt đồ ăn khiến người ta thèm
thuồng, chỉ cần ngửi mùi hương bay ra là khiến người ta thèm ăn, màu sắc,
hương vị đều có đủ.
Cẩm Bạch ngồi bên giường, hiển nhiên là một tiểu ham ăn, nhặt một miếng
bánh, mắt sáng long lanh, khẽ nheo lại, dường như tâm trạng rất tốt, miếng
bánh ngọt tan trong miệng, kích thích vị giác của cô, chiếc lưỡi nhỏ màu hồng
đưa ra, liếm đi vụn bánh dính ở khóe miệng, đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ.
23.html]
Sau đó lại hết sức tận hưởng cầm chiếc cốc màu trắng sứ lên tay, uống từng
ngụm nhỏ, như mèo con đang kiếm ăn, chuyên chú và ngây thơ, hai má cũng
ửng hồng nhạt.
“Tôi đói rồi” Cẩm Bạch chu môi, vô cùng vô tội lên tiếng, sau đó lại liếm luôn
vụn bánh dính trên tay, cuộn vào trong miệng, rồi khóe miệng nhếch lên, cô
dường như không biết dáng vẻ này của mình quyến rũ đến mức nào.
“Ký chủ đại nhân” Trời ơi, 114 nhìn dáng vẻ này của Cẩm Bạch, trong lòng lại
xuất hiện cảm giác như nhìn thấy con thú cưng đáng yêu, muốn vuốt lông cho
Cẩm Bạch, cảm giác này thật là đáng sợ.
114 lại liếc trộm Cẩm Bạch vài lần, thực lòng cảm thấy, thật ra. khi ký chủ đại
nhân không mắc chứng xà tinh bệnh, vẫn rất đáng yêu, với dáng vẻ ngây thơ,
đáng yêu như vậy, khiến người ta muốn nâng niu tất cả những thứ tốt đẹp nhất
đến trước mặt cô, với điều kiện là, ký chủ không hắc hóa, không mắc chứng xà
tinh bệnh.
Cẩm Bạch không biết hoạt động tâm lý của 114, cô hết sức thành kính, chuyên
chú tiêu diệt những món ngon mà mình đã đổi được, trông như một con mèo
nhỏ được cho ăn no.
“Ưm. no rồi. xem ra, hệ thống phát sóng trực tiếp của cậu vẫn rất có ích”
Cẩm Bạch vỗ cái bụng tròn xoe sau khi ăn no, nằm trên giường, đôi mắt đen
láy nhìn 114, chân thành khen ngợi, khóe miệng cong lên, nụ cười thuần khiết,
và dường như đã có hứng thú nhiệt tình với việc phát sóng trực tiếp, độ hảo
cảm với 114 cũng tăng lên không ngừng.
“QAQ” 114 nhìn Cẩm Bạch bắt đầu tích cực như thế, tâm trạng rất phức tạp,
cũng không biết mình nên vui hay nên buồn, nhưng mà, nó xem như đã hiểu rõ
một điều, đó là sở thích của ký chủ nhà nó, thi thể và đồ ăn ngon.
Nếu ai muốn lấy lòng ký chủ nhà nó, chỉ cần bỏ công sức vào hai điểm này là
được, không biết tương lai ai có thể hàng phục ký chủ nhà nó, nghĩ thôi đã
thấy đáng sợ rồi.