Hào Môn Trọng Sinh: Sủng Thê Pháp Y

Chương 26



Sẵn sàng

Nhan Ngọc Kiều nhớ lại lúc ban đầu, đã rất khó khăn mới chờ được mẹ của

Nhan Bạch chết, cô ta và mẹ mới có thể vào ở trong nhà họ Nhan này, tốn

bao tâm tư bôi nhọ hình tượng của Nhan Bạch, khiến cô ta bị người khác ghét

bỏ, dần dần tính cách trở nên lập dị hướng nội không được người yêu thích,

còn mình thì ngoan ngoãn lấy lòng mọi người trong nhà, khiến bọn họ đều yêu

thương cô, tất cả đều rất thành công.

Nhưng, bây giờ sự thay đổi của Nhan Bạch khiến cô ta cảm thấy nguy cơ,

giống như Nhan Bạch muốn từ từ cướp lại những thứ mình đã mất, những thứ

đã bị cô ta cướp đi.

Nhan Ngọc Kiều hiếm khi không giữ được hình tượng người chị gái dịu dàng,

trực tiếp rời khỏi bàn ăn, Cẩm Bạch vô tội thu lại tay, ngược lại không tức giận

hay có cảm xúc gì khác, sau khi ăn xong bữa sáng, liền theo sát phía sau rời

khỏi bàn ăn.

Nhan Thế Lương thì nhìn thấy thái độ vừa rồi của Nhan Ngọc Kiều, khẽ nhíu

mày, Ngọc Kiều xưa nay luôn hiểu chuyện, sao lại có thái độ như vậy. ..

Sau đó, Nhan Thế Lương lái xe đưa Cẩm Bạch và Nhan Ngọc Kiều đến trường,

Nhan Ngọc Kiều ngồi ở vị trí ghế phụ, đang thân mật nói chuyện với Nhan Thế

Lương, còn Cẩm Bạch thì tự giác ngồi ở ghế sau, đặt cặp sách lên ghế, cả

người dựa vào cửa sổ, nheo mắt nhìn cảnh vật đang lướt nhanh ngoài cửa sổ.

Khóe miệng cong lên, dường như tâm trạng rất tốt, ánh mắt dịu dàng.

DTV

“Một, hai, ba, bốn” Cô dường như đang đếm cái gì đó, giọng nói rất nhỏ, gần

như không ai nghe thấy, cuối cùng khi cô đếm rất nhiều, đếm xong tất cả, khóe

miệng cong lên, dường như rất vui vẻ, lẩm bẩm.

“Này, trước khi tôi tìm được các người, phải sống thật tốt nhé-”

“Đến trường rồi” Nhan Thế Lương dừng xe, khi nhìn về phía sau, thì thấy được

một cảnh tượng như thế, cô gái mỉm cười hiền hòa nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh

nắng chiếu lên khuôn mặt cô, phản chiếu ánh sáng vàng nhạt, như tín đồ

thành kính nhất của ánh sáng, nhìn khiến Nhan Thế Lương hơi ngẩn ngơ.

“Cảm ơn anh trai-” Cẩm Bạch quay đầu lại, nhìn Nhan Thế Lương khẽ mỉm cười,

nói xong liền bước xuống xe, đeo cặp sách lên, đi về phía trường học.

26.html]

Còn lại Nhan Thế Lương nhìn bóng lưng Cẩm Bạch ngẩn người. ..

Nhà họ Nhan là gia tộc hào môn thượng lưu ở Kinh thành, bối cảnh vững chắc,

cho nên, trường học cô đang theo học đương nhiên cũng là loại trường tư thục

rất tốt, trường X, nghe nói trường này có hậu thuẫn rất lớn, không ai ở Kinh

thành dám đụng đến, hơn nữa tiêu chuẩn tuyển sinh cũng vô cùng hà khắc,

những học sinh đang theo học ở đây, không ai không có gia thế hiển hách, bối

cảnh ưu việt.

Mà trong trường cũng có sự phân biệt giữa học sinh giỏi và học sinh kém,

cũng như sự phân biệt giữa các lớp học tốt và xấu.

Nhan Bạch hiện tại mười ba tuổi, bây giờ kỳ nghỉ đông vừa kết thúc, lên lớp 7

học kỳ hai, vì luôn sống khép kín và hướng nội, thành tích lại không tốt, nên đã

bị phân vào một lớp toàn những học sinh kém lộn xộn, lớp 7/3, cơn ác mộng

của cả khối, người trong đó đều là những nhân vật quậy phá, bình thường

Nhan Ngọc Kiều cố ý hoặc vô ý bôi nhọ hình tượng của Nhan Bạch ở trường,

khiến nhiều người có ấn tượng rất xấu về Nhan Bạch, người trong lớp 7/3 cũng

không ngoại lệ, thường xuyên trêu chọc, bắt nạt cô.

Nhan Ngọc Kiều hơn Nhan Bạch một tuổi, thành tích của cô rất tốt, học lớp

bên cạnh Nhan Bạch, người trong lớp đó đều có thành tích khá tốt, rất được

thầy cô yêu thích.

Bây giờ, Cẩm Bạch đang trên đường đến lớp báo danh.

“Xin chào, cho hỏi lớp 7/3 đi như thế nào” Cẩm Bạch tùy ý chặn một học sinh

lên tiếng.

“A” Người bị chặn lại nhìn cô gái tràn đầy sức sống thanh xuân trước mặt,

thoáng thất thần, sau đó phản ứng lại khi Cẩm Bạch hỏi về lớp 7/3, trên mặt

không khỏi mang theo vài phần đồng tình, cô gái ngoan ngoãn này, lại bị phân

vào lớp 7/3, chỉ sợ sẽ bị đám người đó chơi chết thôi.

“Lớp 7/3 ở đằng kia” Cậu trai này chỉ vào hướng đó.

Sau đó nhìn bóng lưng Cẩm Bạch lắc đầu, cô gái xinh đẹp như vậy sao lại bị

phân vào lớp 7/3 chứ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.