Chín đạo thiên lôi tuy khí thế hung hãn, nhưng hề giáng xuống và Sơ Vụ, trái bổ nát bét chín cỗ thiên quan tài , chín bộ hài cốt văng vãi khắp nơi.
Không còn cách nào khác, đành gom bộ hài cốt của họ với , chôn đáy giếng, bởi thể ghép thành một bộ chỉnh nào nữa.
Người vẫn , màu là sét đánh. Hay là… quan tài của chúng cứ cho đàng hoàng , cần dựng nữa, như đến thây cũng chẳng còn, thê lương lắm!
nghĩ một chút, lẽ chuyện liên quan đến cây kim xăm . Trước đây họ sét đánh là vì cây kim đó, giờ kim còn, quan tài liền bổ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ❤️❤️❤️
Dẫu cũng liên quan đến . Kim là tự nó chui , còn hợp chín một, lấy. thứ cũng chẳng giống cột thu lôi, thật sự thần kỳ đến thế ?
Chất liệu thì đúng là , nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một cây kim, là tránh sét thì quá.
Chôn cất tổ tiên xong, Sơ Vụ vẫn ủ rũ vui. Chuyện khó giải quyết, dù hình xăm thì cũng thể xăm hình đó lên quỷ , thành rơi bế tắc, Sơ Vụ đương nhiên chẳng thể vui.
dù như ý, cũng thể cứ đây giếng sâu trời mãi, sớm muộn gì cũng ngoài tìm cách khác. Hơn nữa nữ quỷ rời khỏi Minh Lộ một thời gian , , chúng nhất định tìm bà .
Cách thì luôn sẽ , nhưng từ từ nghĩ. Lại thêm bộ dạng quỷ quái của chúng bây giờ— những biến thành xương khô, mà pháp lực còn mất sạch—càng thể nóng vội. Ta cho rằng điều quan trọng nhất lúc là khôi phục thể và pháp lực vốn .
Sơ Vụ dùng cùng một cách đưa ngoài. Thái Sơ Chi Tỉnh biến mất, chúng xuất hiện trong Quỷ Tỉnh. Ta và Sơ Vụ từ đáy giếng bò lên, tay chân phối hợp leo ngoài.
Thế nhưng mới bò lên, đột nhiên đá một cái. May mà thể còn vững, nếu rơi xuống giếng .
Cơn giận của lập tức bốc lên. Kẻ nào chẳng võ đức, khỏi giếng chơi đánh lén? Không sợ sinh con lỗ đít ?
Ta kỹ, phát hiện đối phương cũng là một bộ xương khô, hẳn cũng là nạn nhân giống chúng . đeo hồ lô lưng, tay cầm cờ quỷ, lập tức nhớ —chính là gã đeo mặt nạ từng liên tục gọi và Tu La đừng đánh .
Hắn vẫn đeo mặt nạ, trông phần buồn . Xương khô mà còn đeo mặt nạ, ai nhận ngươi chứ, đến mặt còn chẳng .
“Ngươi là ai? Vì đánh ?” Ta chất vấn. Ta quen , thù oán, lên đánh, chẳng lẽ đầu óc vấn đề?
“Ta là ai ư? Ta là cha ngươi đó, đồ ngu như rùa” Không ngờ mở miệng chửi tiếp.
“Cha ngươi? Ngươi là…? Hay Thiết Sơn Tựa?” Ta do dự, chuyện thể nào, hai đó đây?
“Ta đại gia ngươi, còn ở đây bày trò với .” Gã mặt nạ nổi giận, xông lên đánh với . Nhìn khí thế hung hăng, ai ngờ trở tay đè xuống đất mà nện. Hắn bất ngờ, cũng bất ngờ. Người yếu, đây một tay thể chặn và Tu La, thực lực tuyệt đối , mà bây giờ yếu như gà.
yếu thì yếu, là tôn trọng đối thủ. Đánh bình thường, đều dốc hết sức. Thế là đánh đến mức xương cốt gần gãy, phịch mông lên mặt , hỏi phục — khác học, mở miệng là “cha ngươi”?
“Phục cái rắm! Nếu cái thể quá yếu, lão tử cần gì chịu uất ức thế ? Quả nhiên mất pháp lực thì cái thể chẳng khác gì bỏ ! Lão tử ngoài , chết cũng đoạt cho Cửu Âm Nữ” Gã mặt nạ chửi bới lẩm bẩm, cũng đang lải nhải cái gì.
“Đừng đổ thừa, cũng là xương khô đây thôi. Nhận thua thì thả ngươi , thì lật nắp sọ ngươi lên” Ta đe dọa. Vừa nãy dám đá , cho ngươi chút màu sắc thì .
“Khung xương của ngươi là của ngươi, nhưng của thì . Thả , nếu đợi khôi phục , ngươi sẽ tay” Gã mặt nạ tức giận đến cực điểm, như thể cả đời từng chịu nhục thế . trách , chỉ thể trách —chính là kẻ khiêu khích , đánh cho một trận thì còn với .
“Thôi, thôi, đến lúc còn đánh đấm cái gì nữa. Xương khô hà tất khó xương khô, mau nghĩ cách biến như cũ !” Sơ Vụ vội chạy tới hòa giải, kéo .
“Vẫn là Sơ Vụ ngươi tử tế hơn” Gã đeo mặt nạ vội vàng dậy, đè lên quả thật chẳng dễ chịu gì, bốp một tiếng, tự nắn những khúc xương lệch.
“Ngươi quen ? Ngươi là ai?” Sơ Vụ liếc gã mặt nạ, nhưng manh mối. Vốn là xương khô còn đeo mặt nạ, ai mà nhận cho !
“Cái đó quan trọng” Gã mặt nạ lắc đầu, trông như tiết lộ phận.
“Thế ngươi đánh ?” Ta cũng hỏi tiếp. Ta quen , thù oán, tự dưng đánh gì?
“Ngươi còn dám hỏi ? Chẳng là ngươi và Tu La ở đây đánh long trời lở đất, phá hỏng phong ấn, nên nữ quỷ mới chui ?” Gã mặt nạ thẳng thừng đổ tội.
“Tu La cũng phần chứ, ngươi tìm ? Với lúc đó hai họ đánh một, đánh trả thì giếc mất” Ta giải thích.
“Ta mặc kệ, chuyện ngươi chịu bộ trách nhiệm. Thằng Tu La chạy , tìm thấy , nên chỉ thể bắt ngươi gánh” Gã mặt nạ chỉ thẳng , như bám riết lấy .
“Được, chịu. Vậy ngươi xem thế nào?” Ta dang tay, bộ dạng chẳng gì ghê gớm, dù cũng chẳng chẳng quỷ, còn sợ gì nữa.
“Giếc nữ quỷ, để tất cả chúng khôi phục như cũ” Gã mặt nạ .
Ta dở dở . Không , mà là thật sự lực bất tòng tâm.
“Ngươi bây giờ , pháp lực mất sạch, lấy gì giếc nữ quỷ?” Ta bất lực .
“Ngươi là Kỳ Lân Chi Tử, nhất định cách. Ta mặc kệ, cẩu thả sống bao nhiêu năm , thể chỉ vì đến xem náo nhiệt mà chết ở đây .” Gã mặt nạ cực kỳ kích động, dồn hết trách nhiệm lên đầu .
“Ngươi quen ?” Ta bỗng sinh nghi. Ta thành thế mà còn là Kỳ Lân Tử? Lúc đánh với Tu La, cũng chẳng trao đổi gì với , phận của ? Trừ phi… vốn .
“Quỷ mới quen ngươi” Gã mặt nạ lập tức phủ nhận.
chịu bỏ cuộc, ánh mắt dừng ở hồ lô và lá cờ quỷ của . Lá cờ quỷ cực kỳ quen mắt.
Ta đột ngột lao tới, chộp lấy lá cờ quỷ của . Hắn ngờ chiêu , trở tay kịp, hơn nữa tốc độ cực chậm, dường như thể của là tàn khu.
Ta cướp cờ quỷ. Vừa nắm trong tay, cảm giác quen thuộc lập tức kéo ký ức của trở về.
“Ngươi là Bành Tổ ?”
Nguồn: Sưu tầm