Ăn no uống đủ, hai đứa trẻ bụng no căng, bắt đầu buồn ngủ.
Nhà Tiêu Hòa thiết kế rất ấm cúng, cộng thêm môi trường sáng sủa, ăn no uống
đủ càng làm người ta buồn ngủ.
Hạ Tri Nam vừa rồi còn nói ăn xong sẽ đi ngay, lúc này đã ngồi trên ghế sô pha
gật gù.
Đợi Tiêu Hòa tiễn Giang Diệp đi, sau khi trở lại phòng khách, thấy hai đứa trẻ đã
dựa vào nhau ngủ say, trên khuôn mặt giống hệt nhau nở nụ cười hạnh phúc.
Cô cẩn thận đưa hai đứa trẻ về phòng, khép hờ cửa, trở lại phòng khách mở điện
thoại ra xem, sự thật về cặp song sinh được làm rõ trong chương trình sáng nay,
bây giờ đã tràn ngập trêm mạng.
Thực ra trước đó, Hạ Tri Nam thường xuyên lên chương trình, còn vì thế mà ngất
xỉu, đã có người bất mãn với hành động của Thi Ánh Đan.
Không ngờ bên trong lại còn ẩn chứa bí mật như vậy.
Trên mạng tràn ngập những lời thương xót đứa trẻ và mắng chửi Thi Ánh Đan.
[Nghe nói sau khi ghi hình xong cô ta còn muốn chạy, bị khán giả tại trường chặn
lại đánh một trận, thật kích thích! Tôi hận, lúc đó nếu tôi ở đó, tôi cũng phải đập
vỡ đầu chó của cô ta!]
[Đừng nói bậy, khán giả làm sao có thể đánh khách mời? Vết thương trên người
cô ta không phải do chân trái vướng chân phải, tự mình ngã sao?]
[Hahaha đáng đời!]
[Trước đây liều mạng để Hạ Tri Nam lên chương trình, cô ta thiếu chút nữa đã
viết hai chữ “tham tiền” lên mặt]
[Thương hai đứa nhỏ, may mà gặp được Tiêu Hòa]
..
Đang lướt xem, điện thoại đột nhiên reo lên, hóa ra là cô giáo của cô nhi viện
Nắng Mai gọi đến.
“Tôi vừa xem tin tức, những gì nói trên đó đều là thật sao? Dạo này Tiểu Bắc vẫn
luôn ở cùng Tiểu Nam sao?”
Cô giáo kinh ngạc không thôi.
755.html]
Trước đó, họ vẫn luôn cho rằng anh trai Hạ Tri Bắc sống hạnh phúc vui vẻ trong
gia đình nhận nuôi ở thành phố H.
Không ngờ sự thật lại hoàn toàn ngược lại.
Tiêu Hòa: “Đúng vậy, tôi đã đến tận nhà nhận nuôi để xem, họ muốn trả lại nhưng
lại lo lắng đến danh tiếng của mình, trực tiếp vứt bỏ Hạ Tri Bắc để cậu bé tự mình
trở về”
Nghe vậy, cô giáo càng thương xót cho hai anh em.
“Đều tại tôi, nếu cô nhi viện làm việc cẩn thận hơn thì đã không xảy ra chuyện này
rồi”
“Cô không cần tự trách mình, đây là lỗi của người nhận nuôi” Tiêu Hòa an ủi.
Cô nhi viện Nắng Mai tiếp nhận trẻ mồ côi của một vài thành phố lân cận, từ lâu
đã quá tải, mấy chục đứa trẻ nhưng chỉ có bốn cô giáo, gọi điện gia đình hỏi thăm
đúng giờ đã là làm hết sức rồi.
Chỉ trách người nhận nuôi trở mặt, vì danh tiếng mà không màng đến sự an toàn
của đứa trẻ.
Tiêu Hòa lại nói: “Đúng rồi cô giáo, lát nữa tôi sẽ gửi cho cô một số tài liệu, mong
cô có thể hủy bỏ quan hệ nhận nuôi của Hạ Tri Bắc và Hạ Tri Nam với người nhận
nuôi”
“Được, loại người đó căn bản không xứng nhận nuôi trẻ con!”
Cô giáo tức giận nói xong, lại hỏi: “Có phải sẽ đưa hai đứa về cô nhi viện không?”
“Tôi muốn để hai đứa ở lại đây”
“Cô muốn nhận nuôi hai đứa?” Cô giáo rất bất ngờ.
Tiêu Hòa: “Tôi muốn trở thành người giám hộ của hai đứa trước, hai năm sau có
thể xin nhận nuôi”
“Được thì được nhưng mà. Một lúc chăm sóc hai đứa trẻ, cô có chấp nhận được
không?” Cô giáo lo lắng hỏi.
Đa số người nhận nuôi chỉ muốn nhận nuôi một đứa trẻ, hai đứa trẻ sẽ tạo ra áp
lực rất lớn cho gia đình, cho nên trẻ song sinh thường là những đứa khó được
nhận nuôi nhất.