Ngạo Thế Đan Thần

Chương 107: Thử thách bị trì hoãn



Bên ngoài Võ Viện số Mười Sáu đã vây kín rất nhiều người, bọn họ đều là nghe được tin tức này vội vàng chạy tới, đây chính là một màn kịch hay mà!

Người đi ra từ bên trong là một mỹ nam tử dung mạo thanh tú, làn da trắng nõn. Hắn vừa xuất hiện, Thẩm Tường liền nghe thấy phía sau truyền đến vô số tiếng thét chói tai của các thiếu nữ.

“Là Mạc Vũ Văn, đứng đầu Thập Đại Mỹ Nam! Ta cuối cùng cũng gặp được hắn rồi…” Một thiếu nữ thét chói tai nói.

Mạc Vũ Văn trên mặt mang theo nụ cười nhạt, vô cùng mê người, đối với nữ giới quả thực có sức sát thương cực lớn. Trông hắn giống như một thư sinh ôn văn nho nhã, mặc dù là đệ tử của Đệ Nhất Nội Viện, nhưng hắn lại không phải loại kẻ kiêu ngạo, coi thường người khác.

Đúng lúc này, phía sau Mạc Vũ Văn lại đi ra một nam tử. Nam tử này khi nhìn người khác, đôi mắt luôn xếch lên, mặt mũi đầy kiêu ngạo, khiến người ta nhìn vào có ý muốn đánh hắn một trận.

“Xà Nhãn Tà!” Vân Tiểu Đao kinh hô, hắn không ngờ tên gia hỏa này lại là người của Đệ Nhất Nội Viện.

“Nghe rõ đây, tên của ta là Từ Vĩ Long! Đừng có gọi ta như thế nữa!” Nam tử kia nói.

Mạc Vũ Văn nhàn nhạt cười: “Ngươi hẳn là Thẩm Tường đi, đã sớm nghe đại danh. Từ khi ta biết tên của ngươi, ta liền cảm thấy ta sớm muộn gì cũng sẽ đụng phải ngươi, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy! Khiêu chiến của ngươi chúng ta tiếp nhận rồi, thời gian ngươi chọn đi.”

Mạc Vũ Văn này cho người ta ấn tượng rất tốt, Thẩm Tường mỉm cười nói: “Cứ hôm nay đi!”

Chu Vinh nói: “Nói về quy tắc khiêu chiến đi? Chúng ta chỉ có ba người!”

Mạc Vũ Văn cười nói: “Các ngươi phải chịu thiệt một chút rồi, bởi vì chúng ta có mười người. Võ viện này là do mười người chúng ta tranh giành được, cho nên khi có người đến khiêu chiến, mười người chúng ta nhất định phải ra tay! Ba người các ngươi đánh bại mười người chúng ta xem như thắng, chiến đấu một chọi một, ai thua thì không thể tiếp tục chiến đấu nữa.”

Tính cách của Mạc Vũ Văn này cực tốt, không hề vì đối phương chỉ có ba người mà xem thường. Hơn nữa hắn làm như vậy cũng là vì muốn bảo đảm thắng lợi.

Người càng ngày càng nhiều, trong ngoài Đệ Nhất Nội Viện đều vây kín người, có đến hơn mười vạn người. Bọn họ đều nhìn chằm chằm vào cuộc thương lượng trước cửa, đối với bọn họ mà nói đây chính là một màn kịch hay, đối với các đệ tử Vô Song Môn vừa sáp nhập vào mà nói thì cực kỳ có lợi, bởi vì điều này có thể khiến bọn họ nhìn thấy thực lực của Đệ Nhất Nội Viện Thái Võ Môn.

Các Võ giả Chân Võ Cảnh cũng đã tới hơn mười người, chỉ là một số đệ tử không nhận ra bọn họ. Những người này đều là do Hách Đông Thanh gọi đến xem náo nhiệt.

Ba đấu mười, điều này quả thực là cực kỳ thiệt thòi. Rất nhiều người cho rằng điều này là không thể, dù sao đối phương là người của Đệ Nhất Nội Viện, đều là những người nửa bước đạp vào Chân Võ Cảnh, thực lực thâm bất khả trắc. Mặc dù Thẩm Tường khi tham gia khảo hạch nội môn đã đại phóng dị sắc, nhưng mọi người đều không coi trọng hắn. Vân Tiểu Đao trông như một đứa trẻ, Chu Vinh thì càng không cần phải nói, trông giống như loại mập mạp rất dễ bị ức hiếp.

“Không thành vấn đề, cứ quyết định như vậy đi.” Thẩm Tường nói, đây là chuyện mà bọn họ đã biết khi đến đây.

“Vậy được, bây giờ bắt đầu…”

Mạc Vũ Văn vừa nói đến đây, từ xa liền truyền đến một giọng nói cắt ngang.

“Khoan đã, ta có vài chuyện cần hỏi Thẩm Tường. Nếu xác định được chuyện này, lần tỷ thí này sẽ không thể tiến hành được nữa.” Một lão giả đầu trọc lông mày bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt Thẩm Tường cùng bọn họ.

Đây là Võ Khai Minh!

Vừa rồi giọng nói của hắn rất nghiêm túc, mọi người vừa nghe liền biết có đại sự rồi, hơn nữa thần sắc của Võ Trưởng lão cũng rất ngưng trọng.

“Thẩm Tường, lúc ngươi đi điều tra Thiên Long Bảo Tàng, phải chăng đã giết hơn mười đệ tử nội môn của Thú Võ Môn?” Võ Khai Minh nhìn chằm chằm vào hắn, hỏi.

“Không sai!” Thẩm Tường trong lòng cả kinh, hắn biết chuyện đó đã truyền về rồi, nhưng không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng đến thế, huống chi tất cả đều là Thú Võ Môn sai trước.

Võ Khai Minh vừa xuất hiện, bốn phía liền yên tĩnh lại. Bọn họ nghe được tin tức này, đều không khỏi cả kinh. Thẩm Tường lại dám giết đệ tử nội môn của môn phái khác, hơn nữa còn là mười người, chuyện này quả thực rất nghiêm trọng.

Võ Khai Minh gật đầu, lại hỏi: “Vậy ngươi ở trong cái Huyền Cảnh kia giết một Chân truyền đệ tử của Thú Võ Môn cũng là thật?”

Lời này vừa thốt ra, đầu óc tất cả mọi người đều ‘ầm’ một tiếng, trở nên trống rỗng, mắt trợn tròn há hốc mồm nhìn chằm chằm Thẩm Tường!

Thẩm Tường lại dám giết Chân truyền đệ tử, đó chính là Võ giả Chân Võ Cảnh. Chẳng lẽ Thẩm Tường đã sở hữu thực lực Chân Võ Cảnh rồi sao? Hắn mới chỉ mười bảy tuổi, điều này sao có thể chứ?

Thẩm Tường thần tình tự nhiên, gật đầu nói: “Không sai, ta là thừa dịp nàng bị thương lúc đó giết nàng, nếu không nàng sẽ giết ta. Điều này có gì không đúng sao? Chẳng lẽ đệ tử Thái Võ Môn đều chỉ có thể cam tâm tình nguyện bị Chân truyền đệ tử của Thú Võ Môn chém giết sao?”

Mọi người đều thở phào một hơi dài, Thẩm Tường chỉ là thừa dịp đối phương ra tay, chứng tỏ Thẩm Tường còn chưa bước vào Chân Võ Cảnh. Nhưng bọn họ vẫn kinh hãi vô cùng, giết Chân truyền đệ tử của môn phái khác, đây chính là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

“Nếu là ta, ta cũng sẽ một kiếm giải quyết tên gia hỏa đó!” Vân Tiểu Đao nói, trong lòng hắn âm thầm trách cứ Thẩm Tường, lại không nói cho hắn biết chuyện đại sự như vậy.

“Giết rất tốt, bọn gia hỏa của Thú Võ Môn vẫn luôn cực kỳ cuồng ngạo, còn nói gì mà sớm đã vượt qua Thái Võ Môn chúng ta.” Hách Đông Thanh hô lớn, mấy Võ giả Chân Võ Cảnh khác cũng đi theo hò hét lên. Người kinh ngạc nhất chính là bọn họ, bởi vì bọn họ biết thực lực Chân Võ Cảnh là như thế nào, lại bị một tiểu quỷ Phàm Võ Cảnh giết chết.

“Thẩm Tường, ta biết nguyên nhân trong đó, ta xác nhận chuyện này là thật, ta cũng vô cùng tức giận, nhưng bọn Thú Võ Môn muốn chúng ta đưa ra chứng cứ! Hiện tại chúng ta không có chứng cứ.”

Võ Khai Minh nói, hắn đương nhiên biết nguyên nhân Thẩm Tường giết người, là bởi vì đệ tử Thú Võ Môn dùng dân thường của Thái Võ Châu để cho Yêu thú ăn. Khi hắn nghe được thì vô cùng phẫn nộ, hận không thể triệu tập đệ tử lập tức giết đến Thú Võ Môn hỏi cho ra lẽ.

“Chưởng giáo và Đan Trưởng lão đang bế quan! Chuyện này chỉ có thể đợi bọn họ xuất quan mới có thể đưa ra quyết định trọng đại nhất. Ta cũng là xét từ đại cục, cho nên ta phải giam giữ ngươi lại.” Võ Khai Minh nói.

Thẩm Tường gật đầu, Võ Khai Minh nói rất rõ ràng, giam giữ hắn chỉ là làm cho Thú Võ Môn xem, như vậy có thể có một khoảng thời gian để Võ Khai Minh suy tính kỹ lưỡng, hoặc là đợi Đan Trưởng lão và Chưởng giáo xuất quan.

“Ngươi hiểu là tốt rồi, nhưng ngươi ra tay thật sự rất độc, lại dám đánh người ta thành thịt nát. Hơn nữa ngươi còn định giết chết hơn mười Võ giả Chân Võ Cảnh không thể động đậy kia, may mà ngươi không đắc thủ, nếu không Thái Võ Môn chúng ta sẽ bị hai môn phái vây công rồi.” Võ Khai Minh cảm thán nói, từ tin tức hắn biết được, Thẩm Tường lúc đó đã hạ sát tâm, nếu như cho hắn thêm một chút thời gian nữa, những Võ giả Chân Võ Cảnh kia có thể đều sẽ biến thành thịt nát.

Lời này lại khiến người ta vô cùng chấn động, Thẩm Tường lại dám làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy!

Lúc này mọi người mới biết vì sao Thẩm Tường lại dám đến khiêu chiến Đệ Nhất Nội Viện rồi, ngay cả Võ giả Chân Võ Cảnh hắn cũng dám giết, còn có chuyện gì hắn không dám làm sao? Thực lực này, đảm phách này đều khiến người ta kinh thán không thôi, đều khiến người ta sâu sắc bội phục.

“Tiểu Đao, Lão Chu! Đợi ta trở về.” Thẩm Tường để lại câu nói này, liền cùng Võ Khai Minh rời đi.

Vân Tiểu Đao hít sâu một hơi, nói: “Tên mập chết tiệt, khi hắn trở về chúng ta không thể để hắn thất vọng.”

Chu Vinh cười nói: “Điều này là đương nhiên, tên tiểu tử này làm chuyện luôn nguy hiểm đến vậy, chúng ta có nên làm một hai chuyện như vậy không? Nếu không thì cũng không còn mặt mũi nào mà ở cùng hắn nữa.”

Vân Tiểu Đao cười lớn nói: “Tên mập chết tiệt, đảm phách của ngươi càng ngày càng lớn rồi, đi thôi.”

Vân Tiểu Đao và Chu Vinh rời đi, đám đông cũng giải tán. Bọn họ đều khá thất vọng, bởi vì không thể thấy được tỷ thí, nhưng bọn họ lại được chứng kiến Thẩm Tường người truyền thuyết này.

Nguồn: Sưu tầm


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.