Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 29



Sẵn sàng

Cuối cùng thành công bán được ba chiếc áo lông vũ, hai chiếc áo lót len, hai

chiếc áo len và bốn đôi tất lót lông.

Tổng cộng đổi được hai trăm nghìn tinh tế tệ, thành công kiếm được một

khoản lớn.

Sau khi giao dịch hoàn tất, Tùy Thất lập tức bấm vào mục vật tư, xúm lại

nghiên cứu bữa sáng với các đồng đội.

Vật tư Tùy Thất cướp được hôm qua thật sự rất phong phú, đồ ăn, thức uống,

vật dụng hàng ngày đều có đủ.

Không chỉ có mười bảy thùng nước khoáng, trong đó mỗi thùng bốn mươi chai,

thậm chí còn có hai mươi thùng than đá.

Chỉ cần ban tổ chức không gây chuyện nữa, bốn người bọn họ chắc chắn có

thể sống đến khi trò chơi kết thúc.

Ba đồng đội lớn lên nhờ dung dịch dinh dưỡng tổng hợp chọn đến hoa mắt, thứ

gì cũng muốn ăn.

Cuối cùng vẫn do Tùy Thất quyết định: Mì gói, xúc xích, cộng thêm trứng gà.

Cô lấy ra một chiếc nồi inox dùng cho bốn người, đổ ba chai nước khoáng vào,

đặt lên đống lửa đun sôi.

Muội Bảo phụ trách đổ gói gia vị, Thẩm Úc cho mì vào, Tùy Thất luộc trứng

lòng đào, Tả Thần cho thêm xúc xích.

Hơi nóng bốc lên nghi ngút mang theo mùi cay nồng đậm đà, lan tỏa khắp

phòng ngủ.

Bốn người Tùy Thất vớt mì múc canh xong, vùi đầu vào ăn.

“Ọt ọt, ọt ọt ọt…”

Tiếng bụng kêu vang trời đột ngột vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người.

Bùi Dực đỏ mặt ôm bụng nói: “Thơm quá, nhịn không được”

Tân Dặc và Trần Tự lườm cậu ta một cái sắc lẹm.

Cậu ta lau nước miếng bên khóe miệng: “Đừng nhìn tôi như vậy, gặm lương khô

bảy ngày, lẽ nào mấy người cũng không muốn ăn một miếng nóng hổi sao?”

Tùy Thất nghe Bùi Dực nói, không ngẩng đầu lên nói một câu: “Nồi cho các

người mượn miễn phí, tự rửa”

“Tốt quá rồi, cảm ơn” Bùi Dực cảm ơn xong, lập tức níu lấy cánh tay Liên Quyết

lắc qua lắc lại.

“Anh Liên, mau lấy đồ ra, chúng ta cũng nấu chút mì ăn đi”

Sau khi bốn người đội Săn Lùng Hoang Dã bận rộn nửa tiếng, món mì trứng

canh suông thành công ra lò, bốn người ăn kèm với mùi thơm của mì gói, cũng

thấy khá ngon miệng.

Tùy Thất đã ăn xong thoải mái dựa vào Muội Bảo, xem xét tình hình bị loại của

người chơi trên quang não.

Ngày thứ tám sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, số người bị loại là bốn mươi hai

triệu ba trăm sáu mươi nghìn.

“Tốc độ loại trừ này, nhanh thật” Tùy Thất nhẹ giọng nói.

Sau khi đội Săn Lùng Hoang Dã ăn xong, bọn họ rửa sạch nồi rồi trả lại.

Cả hai đội đều trở nên hơi im lặng vì sự có mặt của đối phương, phòng ngủ dần

yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng lách tách của củi cháy.

Thời gian cứ thế trôi đến tám giờ đúng, cuối cùng mấy người phát sáng cả

đêm cũng trở lại bình thường.

Bọn họ đặt thẻ lên trên quang não, đợi liên kết lại.

cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-29.html]

Nhưng bốn người Tùy Thất lại không đợi được thông báo liên kết thành công,

mà đợi được thông báo lạnh lùng vang lên trên bầu trời Tinh cầu Sa Nham:

「Phát hiện đội Trốn Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần có vật tư dự trữ dồi dào, để

đảm bảo tính cân bằng của trò chơi, từ bây giờ, thẻ của bốn thành viên đội này

sẽ luôn ở trạng thái giải trừ liên kết, cho đến khi có người chơi khác liên kết

thành công」

「Chúng tôi sẽ gửi vị trí của đội Trốn Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần đúng 8 giờ 30

phút cho các người chơi, mời những người chơi không có thẻ nắm bắt cơ hội

này~」

..

Ha.

Khi cạn lời, con người ta thật sự sẽ bật cười.

Những người chơi trên Tinh cầu Sa Nham nghe thấy tin này, ai nấy đều đỏ mắt

ghen tị.

“Mẹ nó! Ông đây còn đang vật lộn trên ranh giới sinh tử, không ngờ bọn họ đã

tích trữ đủ vật tư rồi”

“Trời đánh thánh đâm, bọn họ vừa có thẻ vừa có vật tư, còn tôi thì nằm trên

tuyết ăn tuyết, đều là người chơi cùng một mùa, tại sao khoảng cách lại lớn

như vậy hả!”

“Nửa tiếng nữa, tôi sẽ xông qua cướp sạch vật tư của bọn họ!”

Lúc này, trong một hầm rượu ở thành phố Minh Phong, Giang Trần ôm thùng

vật tư nói: “Không dám mở mắt nữa, hy vọng đây là ảo giác của tôi”

Lâm Phong vạch mí mắt anh ta ra: “Đừng có nhát gan như vậy”

“Không ngờ Tùy Thất lại lợi hại như vậy” Giang Trần nhìn bức tường thô ráp

của hầm rượu, hai mắt vô hồn.

“Lúc trước chúng ta từ chối cô ta trên phi thuyền tàn nhẫn bao nhiêu, bây giờ

mặt lại sưng bấy nhiêu”

Lục Nhung vùi cằm vào cổ áo: “Ai mà biết được một tiểu thư nhà giàu như cô

ta lại biết kiến thức sinh tồn trên tinh cầu hoang dã chứ”

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow

Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên

Sau đó ngập ngừng nói: “Nếu lúc trước để cô ta lập đội với chúng ta, có lẽ

Giang Ninh đã không bị loại”

“Cậu quên chuyện cô ta định đẩy cậu xuống phi thuyền rồi sao?” Lâm Phong

kéo áo khoác trên người chặt hơn nữa: “Nếu thật sự để cô ta đi theo chúng ta,

người bị loại đầu tiên sẽ là cậu”

“Lâm Phong nói cũng đúng” Giang Trần đút hai tay vào ống tay áo đối diện:

“Nhưng, chúng ta vẫn nên dùng thẻ tranh thủ một chút”

“Có thể dùng thẻ mua sắm đổi với cô ta” Giang Trần phân tích: “Đội của cô ta

có thể mang theo nhiều vật tư như vậy toàn mạng rút lui, chắc chắn có thứ gì

đó chứa được đồ”

“Nếu có thể lấy được thẻ của đội bọn họ, biết đâu chúng ta cũng có thể mở

được một không gian lưu trữ”

Anh ta vỗ thùng gỗ dưới tay: “Những vật tư này, sẽ không sợ bị người khác

cướp nữa”

Lâm Phong và Lục Nhung nhìn nhau trong giây lát, nhận ra sự rung động trong

mắt đối phương.

Ba người thống nhất ý kiến, Giang Trần mở trung tâm giao dịch ra, bấm vào

khung chat riêng của ‘Thất Tiên Nữ Bán Đuốc’.

Nhìn câu nói mà Tùy Thất để lại: Sau này gọi một tiếng chị Tùy là được.

Anh ta rối rắm một lúc lâu, cuối cùng cắn răng gõ mấy chữ: “Chị Tùy, chị ở đâu,

chúng tôi muốn dùng thẻ mua sắm đổi một thẻ với chị”

Ngay khoảnh khắc câu kia được gửi đi, giọng nói điện tử quen thuộc lại vang

lên bên tai.

【Bốn thẻ chờ liên kết của đội Trốn Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần đều đã được liên

kết, hai mươi phút sau, vẫn đúng giờ gửi vị trí của đội này, mong mọi người đều

biết】


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.