Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 35



Sẵn sàng

Tùy Thất thật sự không ngờ, người cuối cùng thành công tốt nghiệp lại là Tả

Thần trông có vẻ không giỏi khoản thủ công nhất.

Ngón tay của anh ta linh hoạt đến bất ngờ, học cũng rất nhanh, tuy tốc độ vẫn

chưa bằng cô, nhưng kỹ thuật tinh xảo, mũi đan đều đặn.

Tùy Thất vui mừng khen ngợi: “Anh Thần, anh rất có năng khiếu đấy”

Kim đan trong tay Tả Thần bay múa, anh ta gật đầu nói: “Nhan sắc là ưu điểm

không đáng kể nhất của tôi mà”

Kỹ thuật của Muội Bảo và Thẩm Úc thì tệ như nhau, sai mũi, tuột mũi, mũi đan

lộn xộn, khó có thể đảm đương trọng trách đan len.

Cuối cùng, Tùy Thất và Tả Thần ngồi cạnh nhau dưới ánh đèn, thoăn thoắt đan

găng tay, thỉnh thoảng còn ghé sát vào nhau thấp giọng bàn bạc mấy câu.

Thẩm Úc học nghề thất bại quay về bên đống lửa, tiếp tục công việc thêm củi

của mình.

Muội Bảo thì cười hì hì ôm cuộn len, phụ trách kéo len thả len cho hai nghệ

nhân.

..

Đan từ chiều đến tối, Tùy Thất thành công đan cho Muội Bảo một đôi găng tay

đeo cổ, cô nhóc Muội Bảo đeo vào rồi thì không nỡ tháo ra nữa.

“Oa! Đã mềm mại lại còn ấm áp nữa” Cô nhóc lấy tay ôm mặt, hai mắt cong

cong nói: “Em thích lắm”

Tùy Thất cười xoa đầu cô nhóc một lúc lâu.

Tác phẩm trong tay Tả Thần đã hoàn thành được hơn phân nữa, đan cả buổi

chiều, bụng đã đói đến reo lên.

“Đan thứ này cũng khá mệt người đấy” Anh ta nhắm mắt dựa vào vách đá: “Ăn

cơm xong rồi thì tiếp tục”

Tùy Thất thuận miệng nói: “Tối nay chúng ta ăn cơm với sườn ram nhé?”

Muội Bảo đồng ý vô điều kiện, Tả Thần nghe hết theo bếp trưởng.

Thẩm Úc dùng hành động bày tỏ thái độ, đứng dậy bắt đầu vo gạo.

Bốn người hợp sức, làm rồi ăn sạch bữa tối đủ cho tám người ăn, ai nấy đều no

đến bám tường, đi vòng quanh trong hang động để tiêu cơm.

Tả Thần cảm thán: “Cứ ăn như vậy nữa, sau khi trò chơi kết thúc, e là tôi sẽ

béo lên mười kí mất”

Tùy Thất thấu hiểu lòng người nói: “Vậy ngày mai chúng ta ăn đồ khô nhé”

Ba người đồng loạt giơ tay ra kiểu Nhĩ Khang: “Không!”

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow

Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên

“Béo lên mười kí thì có là gì, không thể phụ lòng món ngon được”

“Trong thế giới mạt thế lạnh giá khắc nghiệt, nó không chỉ là thức ăn, mà còn

là sự an ủi cho tâm hồn”

“Em mới chín tuổi, đang là tuổi ăn tuổi lớn mà”

“Rất tốt” Tùy Thất chân thành mỉm cười: “Biết mọi người cũng là người thích

ăn, tôi yên tâm rồi, béo một mình không bằng cả đám béo”

Trong Kho Hàng Tuỳ Thân, hai phần ba thức ăn là các loại thịt, nhưng rau củ

và trái cây thì rất ít.

Cô thuận theo ý mọi người báo món chính ngày mai: “Ngày mai sắp xếp làm

một bữa chân cừu nướng”

cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-35.html]

“Tuyệt vời!”

Sau khi đi dạo tiêu cơm xong, bốn người cảm thấy buồn ngủ, sau khi vệ sinh

cá nhân đơn giản, lập tức chui vào trong tấm chăn ấm áp, chìm vào giấc ngủ

sâu.

Đội Trốn Khỏi đã sống mấy ngày nhàn nhã chỉ ăn, ngủ, đan len trong hang

động sa thạch ẩn mình này.

Tùy Thất và Muội Bảo, mỗi người có hai đôi găng tay, một chiếc mũ.

Tả Thần cũng đan cho anh ta và Thẩm Úc mấy chiếc găng tay cùng kiểu dáng,

Thẩm Úc còn có thêm một cái bọc chân theo yêu cầu.

Trong khoảng thời gian này, tuyết lớn vẫn chưa ngừng, nhiệt độ liên tục giảm

xuống còn -45 độ.

Mỗi ngày lại có hàng trăm ngàn người chơi bị cưỡng chế rời khỏi cuộc chơi do

bị đông lạnh nghiêm trọng.

Đến ngày sinh tồn thứ mười ba trên Tinh cầu Sa Nham, cuối cùng tuyết lớn

cũng ngừng rơi, nhưng nhiệt độ vẫn đang giảm xuống.

Số người chơi còn sống chỉ còn lại hơn hai mươi nghìn.

Tả Thần nhìn dữ liệu trên quang não, cảm thán nói: “Năm mươi triệu người

chơi, không ngờ số người sống sót chỉ còn chừng này”

Kỹ thuật đan len của anh ta đã vô cùng thuần thục, chiếc khẩu trang len trong

tay được đan cực nhanh.

“Mùa này quá khó” Thẩm Úc vừa thêm củi vừa nói: “Số người sống sót được

hai mươi nghìn đã là nhiều rồi”

“Đúng là nhiều thật” Tùy Thất cầm kim chỉ, liên tục moi bông từ thú nhồi bông

Muội Bảo đang ôm, khâu vào găng tay, mũ và khẩu trang len của bốn người,

chuẩn bị làm chúng thành kiểu lót lông dày dặn.

Cô nói: “Theo phong cách của ban tổ chức, chắc chắn bọn họ sẽ còn gây

chuyện nữa, số người chơi có thể sống sót đến cuối cùng sẽ không quá một

nghìn”

Kim đan trong tay Tả Thần bay múa: “Không đoán được thủ đoạn của ban tổ

chức, không biết sẽ bày trò gì nữa”

“Đừng lo” Tùy Thất bình tĩnh nói: “Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn”

Nhóm bốn người đội Trốn Khỏi không đợi bao lâu, tối đó, ngày thứ mười bốn

sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, đúng không giờ.

Hơn hai mươi nghìn người chơi bị tiếng thông báo của ban tổ chức đánh thức

khỏi giấc ngủ.

【Chào buổi tối quý vị người chơi!】

【Sau ba mươi phút nữa, một nghìn con Tinh Nhung Thú đã được ban tổ chức

tuyển chọn kỹ lưỡng sẽ được dịch chuyển ngẫu nhiên đến bên cạnh quý vị

người chơi. Chúng có móng vuốt sắc bén, thân hình khổng lồ, hơn nữa còn

đang đói bụng. Hy vọng quý vị sẽ có những giây phút chơi đùa vui vẻ cùng

những vị khách đến từ tinh hệ xa xôi】

【Nhắc nhở thân thiện: Tinh Nhung Thú là kẻ săn mồi hàng đầu trên Tinh cầu

Tuyết Vực, đồng thời cũng là động vật được bảo vệ cấp hai của tinh tế, giếc

hại chúng sẽ bị phán ở tù chung thân đó nha~】

Nắm đấm của Tả Thần cứng lại: “Nha cái quái gì mà nha!”

Thẩm Úc bình luận sắc sảo: “Chơi đùa vui vẻ, tôi thấy là chết đến vui vẻ thì

đúng hơn”

Muội Bảo rúc vào lòng Tùy Thất, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Quá đáng thật, người

chơi nào đụng phải Tinh Nhung Thú, chẳng phải chỉ có nước bị loại thôi sao”

Tùy Thất cười nhạt hai tiếng: “Cái kiểu thiết lập nhân vật ‘thối tha’ này của ban

tổ chức, đúng là vững như bàn thạch”

Hành động này của ban tổ chức, không chỉ bị người chơi khắp nơi mắng chửi,

mà cư dân mạng tinh tế đang xem livestream cũng nhiệt tình lên tiếng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.