Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 5



Sẵn sàng

Tùy Thất nhìn vào quang não, câu hỏi chỉ có một dòng đơn giản: Tối nay thời

tiết ở Tinh cầu Sa Nham sẽ thế nào?

Tả Thần lập tức nhập đáp án: “Câu hỏi lần này lại đơn giản thế cơ à, thời tiết ở

Tinh cầu Sa Nham, ngoài nhiệt độ cực kỳ cao thì cũng chỉ có khô hạn”

Thẩm Úc và Lâu Muội Bảo cũng viết đáp án tương tự.

Nhưng Tùy Thất ngửi thấy mùi không khí ẩm ướt từ cửa sổ phi thuyền bay vào,

không khỏi nhíu mày… là mùi của mưa bão.

Từ nhỏ mũi cô đã vô cùng nhạy bén, thậm chí còn có thể dựa vào không khí

trong ngày để ngửi ra trời có mưa hay không.

Từ nhỏ đến lớn luôn đúng trăm phần trăm, chưa từng sai sót.

Để kiểm chứng suy đoán của mình, cô đi đến bên cửa sổ phi thuyền, quan sát

vầng sáng mờ ảo quanh mặt trời cùng những đám mây cực lớn đang hình

thành, nhập đáp án trong đầu vào.

Ngay khoảnh khắc Tùy Thất nhấn gửi, đồng hồ đếm ngược còn bảy giây ở góc

trên bên trái quang não lập tức dừng lại, giọng điện tử cao vút vang vọng khắp

phi thuyền:

【Chúc mừng thành viên Tùy Thất của Đội ‘Trốn Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần’ đã

trả lời đúng câu hỏi. Túi trang bị chiến đấu sắp được phát, vui lòng chú ý kiểm

tra nhận】

Mấy người Thẩm Úc còn chưa kịp hoàn hồn, trên tay đã xuất hiện một túi trang

bị chiến đấu nhỏ màu đen, bên trong có một con dao gấp và một bình nước

hợp kim đa năng màu bạc.

“Holy shit!” Tả Thần kinh ngạc thốt lên: “Chị lợi hại thật đấy, chị Tùy”

Thẩm Úc và Lâu Muội Bảo giơ ngón cái lên, tỏ vẻ vô cùng tán thưởng.

Mấy người Lâm Phong và Lục Nhung cũng nghe thấy thông báo, ngạc nhiên

nhìn Tùy Thất.

Lâm Phong khó tin nói: “Sao có thể chứ, cô đã viết gì vậy?”

Tùy Thất không để ý đến câu hỏi của anh ta, chỉ cong mắt nhìn sang Lục

Nhung: “Thẻ mua sắm Kim Cương Xanh, sau khi trò chơi kết thúc, nhớ gửi cho

tôi đấy”

Mặt Lục Nhung đen đến mức có thể nhỏ ra mực, vốn tưởng là ván cược chắc

thắng, kết quả không những không đạt được thứ mình muốn, mà còn mất thêm

một chiếc thẻ mua sắm.

【Đã đến điểm hạ cánh, mời người chơi kiểm tra kỹ trang bị dù nhảy, chuẩn bị

đáp xuống tinh cầu hoang dã】

..

Khi giọng nói điện tử vừa dứt lời, một luồng ánh sáng xanh nhạt lóe lên trong

khoang phi thuyền, Tùy Thất cảm thấy vai mình trĩu xuống, túi dù đã được gắn

chắc chắn sau lưng cô.

Công nghệ của thế giới tinh tế thật sự rất tiên tiến.

Cô dựa theo thói quen khi tham gia nhảy dù trước đây, cẩn thận kiểm tra túi dù

của mình, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, vừa định nói với đồng đội một

số việc cần lưu ý, đã cảm thấy dưới chân hẫng đi.

Cảm giác mất trọng lượng mãnh liệt cùng áp lực gió cực lớn đột ngột ập đến…

phi thuyền mở nắp bên dưới đáy mà không hề báo trước, cô đang rơi tự do với

tốc độ cực nhanh từ độ cao ba nghìn mét.

“Á!” Tiếng la hét của những người chơi xung quanh liên tiếp vang lên.

Tùy Thất nhanh chóng điều chỉnh xong tư thế, sau khi hạ xuống độ cao mở dù,

cô rút dù chính ra, vòm dù khổng lồ bung mở, tốc độ rơi xuống giảm đi rõ rệt.

Cô phân tâm tìm kiếm đồng đội đang phân tán, nhưng khóe mắt lại bắt được

một vệt sáng lóe lên liên tục, theo bản năng đưa tay ra bắt lấy, cảm giác chạm

vào lạnh lẽo.

cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-5.html]

Sau khi nhìn kỹ, không ngờ lại là một tấm thẻ kim loại cỡ bằng bài poker.

Sao trên không trung lại có tấm thẻ này chứ?

Tùy Thất còn chưa kịp nhìn kỹ, đã nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Tả Thần

truyền đến trong nhóm chat đội trên quang não: “Thẩm Úc, vòm dù chính của

cậu bị rách rồi, mau chuyển sang dù dự phòng!”

“Tôi chưa từng nhảy dù, không biết chuyển thế nào” Giọng nói trầm thấp của

Thẩm Úc mang theo vài phần căng thẳng.

Tùy Thất nhìn những tảng đá khổng lồ sắc nhọn và hẻm núi trải khắp bề mặt

Tinh cầu Sa Nham, ngực thắt lại, rơi xuống từ độ cao như vậy, chắc chắn sẽ

chết.

“Thẩm Úc, đừng hoảng” Cô nói vào quang não, giọng cực nhanh: “Nắm lấy

phần phồng ra màu đỏ bên dưới ngực phải cậu, kéo mạnh xuống để dù chính

bung ra, sau đó kéo vòng tròn ở dưới ngực trái để mở dù dự phòng”

“Đã rõ chưa, Thẩm Úc?”

“Rõ rồi”

Tùy Thất trầm giọng nói: “Phải nhanh lên”

Sau năm giây chờ đợi dài đằng đẵng, một loạt tạp âm vang lên, cuối cùng

giọng nói của Thẩm Úc cũng truyền đến: “Đã mở dù dự phòng thành công, tốc

độ chậm lại rồi”

Tả Thần thở ra một hơi dài: “Phù, suýt nữa bị cậu dọa chết rồi”

Lâu Muội Bảo gửi mấy cái icon cảm xúc giơ ngón cái.

Tùy Thất bình tĩnh nói: “Chuẩn bị hạ cánh, tránh những tảng đá nhọn, cố gắng

đáp xuống chỗ đất bằng”

Sau khi hạ cánh thành công, cô cảm nhận rõ sự khô hạn và nóng bức ở đây,

nhiệt độ cơ thể cảm nhận được là gần 45°C, đập vào mắt toàn là những khe

núi hẹp và đỉnh núi đá cứng kéo dài bất tận.

Cô quan sát đại khái môi trường xung quanh, thu gọn chiếc dù nhảy đã bị bung

ra, lấy con dao móc đi kèm trong túi dù cắt dây dù, những sợi dây này vừa

bền vừa nhẹ, là vật dụng sinh tồn rất hữu ích.

Đang ra sức gỡ dây dù, một luồng ánh sáng xanh quen thuộc lóe lên trong tay,

toàn bộ trang bị dù nhảy lập tức biến mất không dấu vết.

“Chậc” Tùy Thất tỏ vẻ bất mãn với sự keo kiệt của ban tổ chức.

Cô đứng dậy phủi bụi và đất đá vụn trên người, vuốt lại mái tóc ngắn rối bù.

Tiếp đó, cô mở quang não ra kiểm tra vị trí của đồng đội, phát hiện ba người

kia đều đang tiến lại gần mình, cho nên không di chuyển nữa.

Một lát sau, bốn thành viên thành công gặp nhau.

“Cảm ơn, may mà có mọi người” Giọng Thẩm Úc nhẹ nhàng chậm rãi, nhưng

không giấu được sự chân thành.

“Khách sáo rồi” Tả Thần vỗ vai cậu ta, lạnh lùng nói: “Lần sau lúc tôi đói xỉu,

nhớ cõng tôi”

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow

Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên

Thẩm Úc vui vẻ gật đầu.

Lâu Muội Bảo ngẩng đầu lên, nghi ngờ hỏi: “Anh Thẩm, sao vòm dù chính của

anh lại bị rách vậy ạ?”

“Không rõ nữa” Thẩm Úc nhẹ giọng nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.