Nữ phụ tu tiên - ta luyện đan chỉ để nuôi con

Chương 53 【Lang quân, mua cho người ta đi mà】



“Thật kỳ lạ,” Lục Diễn xoa cằm, “bây giờ ta càng tò mò không biết rốt cuộc

Tống Ly muốn làm gì”

Đúng lúc này, hắn thấy cửa sổ phòng của Tống Ly sắp mở ra, vội vàng đóng

cửa sổ bên này lại, trốn đi.

“Suýt nữa thì lộ rồi!”

Ở phía bên kia, Tống Ly vốn định mở cửa sổ cho thoáng khí, nhưng vừa đẩy

cửa ra thì liền nghe thấy tiếng vật gì đó rơi xuống.

“A!” Vật rơi trúng một người đi ngang bên dưới.

Tống Ly sững người, sờ sờ mép cửa sổ bằng gỗ không mấy chắc chắn bên

cạnh, rồi lập tức cúi xuống nhìn. Người đàn ông một tay ôm đầu bị đập đau,

tay kia nhặt khung gỗ rơi trên đất lên, ngẩng đầu nhìn mỹ nhân bên cửa sổ, hai

mắt lập tức sáng rực.

Tay Tống Ly run mạnh một cái, cảm giác quen thuộc chết tiệt này!

Người đàn ông đứng lì dưới cửa sổ không chịu đi, ánh mắt dâm dê đánh giá

Tống Ly từ trên xuống dưới.

“Xin lỗi, trả khung gỗ lại cho ta” Tống Ly nói xong câu này, trong lòng bàn tay

lập tức sinh ra lực hút, hướng về phía khung gỗ trong tay hắn.

Nhưng khung gỗ vừa bay lên được một chút thì lại bị người đàn ông dùng sức

kéo lại, không chịu buông.

“Tiểu nương tử trông lạ mặt quá, chẳng lẽ không phải người Tung quận?” Hắn

cười híp mắt hỏi.

“Liên quan gì tới ngươi, trả khung gỗ lại” Tống Ly tăng lực hút trong tay, nhưng

người đàn ông vẫn nắm chặt không buông.

Nhìn dáng vẻ này, tu vi của hắn dường như còn cao hơn nàng.

“Nương tử à, hôm nay khung gỗ này đánh trúng ta, cũng coi như là duyên

phận giữa hai ta, hà tất phải lạnh lùng vô tình như vậy…”

Ánh mắt Tống Ly khẽ động, lập tức quay đầu nhìn vào trong phòng, như đang

nói chuyện với ai đó.

“Sư tôn, ở đây có một tên háo sắc, có cần giếc không?”

Nghe vậy, người đàn ông dưới lầu run bắn cả hai vai, rồi vội vàng buông tay

khỏi khung gỗ, ngượng ngùng nói: “Tiểu nương tử này… đường lối cũng dữ

thật…”

Nói xong liền phẩy tay áo bỏ đi.

Tống Ly dùng một chút mộc linh lực lắp lại khung gỗ cho chắc, tránh để ban

đêm ngủ bị lọt gió. Xong xuôi, nàng quay người lại, đúng lúc đối diện với ánh

mắt tò mò của Trường Sinh ở không xa.

Nhân cơ hội đó, Tống Ly dạy dỗ Trường Sinh: “Sau này gặp người lạ bắt chuyện

như vậy, tuyệt đối không được dễ dàng tin, lúc cần thiết có thể giả vờ bên cạnh

mình còn có người khác…”

Trong khách điếm đối diện, Lục Diễn bám vào khe cửa sổ, nhìn trọn vẹn cảnh

vừa rồi.

Lúc này hắn tức giận nói: “Ta đã sớm nghe nói Tung quận người phức tạp, loạn

lắm rồi, không ngờ thật sự loạn như vậy, tùy tiện một người cũng là sắc lang.

Nếu Kỷ tiền bối thật sự ở đây thì tốt rồi, trực tiếp một chưởng phế hắn, xem

hắn còn dám trêu ghẹo phụ nữ đàng hoàng không!”

❤❤❤

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

Càng nghĩ càng tức, Lục Diễn “bật” đứng dậy, vỗ vai Tiêu Vân Hàn: “Đi, chúng

ta lén theo sau, dạy cho hắn một bài học!”

“Được,” Tiêu Vân Hàn hài lòng đứng lên, “ta muốn điện hắn”

Tiện thể thử uy lực của kiếm ý độ kiếp vừa lĩnh ngộ.

Một lúc sau, hai người theo sau người đàn ông đó, vòng vèo mấy con phố

quanh khu này.

“Thằng này bị thần kinh à, chẳng có việc gì làm, lêu lổng đi lung tung, cũng

không chịu tìm chỗ vắng người”

Lục Diễn không nhịn được lẩm bẩm, thế này rất khó ra tay!

Tiêu Vân Hàn quan sát kỹ một lúc: “Tu vi của người này, hẳn là Trúc Cơ trung

kỳ”

con/chuong-53-lang-quan-mua-cho-nguoi-ta-di-mahtml]

“Sợ gì chứ, ngươi giờ đã đột phá Luyện Khí tầng mười hai, vượt cấp đánh

Trúc Cơ sơ kỳ không thành vấn đề. Ta hiện tại Luyện Khí tầng mười một, tuy

chưa thử đánh Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng chắc chắn đánh được. Hai chúng ta

đánh một mình hắn, rồi tìm cơ hội chơi bẩn một chút…” Lục Diễn đã bắt đầu

tính toán.

“Tống Ly tới rồi!”

Một câu đột ngột của Tiêu Vân Hàn cắt ngang suy nghĩ của Lục Diễn. Hắn vội

nhìn theo hướng ánh mắt Tiêu Vân Hàn, quả nhiên thấy Tống Ly rời khách

điếm, lại vừa hay đi về phía này!

“Ẩn nấp, ẩn nấp!”

Lục Diễn kêu gấp một tiếng, rồi vươn tay giật chiếc mặt nạ trên mặt Tiêu Vân

Hàn, định đội lên cho mình.

Tiêu Vân Hàn liều mạng giữ mặt nạ, trong lúc hỗn loạn móc ra từ túi trữ vật

một chiếc mặt nạ khác ném cho Lục Diễn.

Cả hai đeo xong mặt nạ, thấy Tống Ly đã tới rất gần, lập tức quay lưng lại giả

vờ chọn hàng. Chủ sạp bán yếm nữ nhìn hai gã đàn ông khả nghi trước mặt với

ánh mắt đầy nghi ngờ.

Bà ta nghi hai người này có vấn đề, vấn đề rất lớn.

“Các ngươi, các ngươi là ai? Ta cảnh cáo các ngươi, đạo trưởng của Vấn Phạt

Tông ở ngay gần đây đấy!”

Vừa quay người lại, trước mắt hai người là đủ loại yếm sặc sỡ đầy màu sắc, lập

tức ngây ra. Dân phong Tung quận các ngươi cởi mở đến vậy sao, bán yếm

ngay ngoài đường à?!

Nhưng lúc này vì lời nói cảnh giác của bà chủ, họ đã thu hút không ít ánh nhìn

xung quanh.

Mắt thấy sắp bại lộ, Lục Diễn lập tức nhanh trí, cong ngón tay hoa chỉ vào một

chiếc yếm uyên ương màu đỏ, véo giọng huých nhẹ Tiêu Vân Hàn bên cạnh.

“Lang quân, mua cho người ta đi mà, mua đi mua đi~”

Bà chủ sạp hiền lành sau khi sững sờ liền lập tức tỏ vẻ hiểu và tôn trọng, đổi

hẳn thái độ cảnh giác ban nãy, nhiệt tình nói:

“Vị công tử này… à không đúng, cô nương, cô nương thích cái này sao? Có cần

ta gói lại không?”

Tống Ly đi ngang qua, nguy cơ được hóa giải. Tiêu Vân Hàn cứng nhắc mở

miệng: “Không có tiền”

Lục Diễn làm bộ duyên dáng giậm chân: “Ta đúng là mỡ heo che tim, lại đi

theo một tên nghèo kiết xác như ngươi, hừ!”

“Không sao không sao,” bà chủ sạp dịu giọng khuyên nhủ, “có thể xem trước,

đợi có tiền rồi quay lại mua cũng được mà…”

Tống Ly đi ngang qua bên cạnh chỉ liếc hai người họ một cái.

Sinh cơ trên mỗi người đều khác nhau, Tống Ly thậm chí không cần nhìn mặt

hay dáng người, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra hai tên này chính là Lục Diễn

và Tiêu Vân Hàn. Sao họ lại ở đây, theo tới sao?

Nhưng Tống Ly không có ý định nhận quen với họ, nơi nàng sắp đến rất nguy

hiểm.

Lần này ra ngoài, chính là để tìm vị trí của sông Quỷ Mẫu . Trong sách ghi

chép về sông Quỷ Mẫu rất ít, những thông tin nàng nắm được hiện giờ chỉ có

những gì dì Lưu đã nói trước đó.

Sông Quỷ Mẫu nằm gần Tung quận, ẩn sâu trong đáy thung lũng u ám, hai bờ

mọc đầy cỏ độc. Trên đường tới đây, nàng đã đặc biệt tìm hiểu một số chuyện

liên quan đến Tung quận.

Nghe nói Tung quận có một loại đan dược đặc biệt, tên là Linh Lung Tâm

Khiếu Đan, lấy loài cỏ Đầu Rắn đặc hữu của Tung quận làm dược dẫn để

luyện chế. Sau khi dùng có thể trực tiếp nâng cao trí tuệ và ngộ tính của tu sĩ.

Tuy bị hét giá trên trời, nhưng ở bên ngoài vẫn là một đan khó cầu, không ít tu

sĩ sẵn sàng tán gia bại sản chỉ để đổi lấy viên đan này.

Vì vậy Tống Ly suy đoán, loài cỏ Đầu Rắn đặc hữu của Tung quận này, có lẽ có

liên hệ nào đó với sông Quỷ Mẫu .

Nàng định lấy đó làm manh mối, nên mới lên phố tìm tin tức về Linh Lung Tâm

Khiếu Đan.

Khi tới trước bảng cáo thị do nha môn dựng lên, Tống Ly không tìm được manh

mối nào về Linh Lung Tâm Khiếu Đan, lại phát hiện một tấm cáo thị khác được

dán ở vị trí nổi bật nhất.

“Gần đây, tại Tung quận liên tục xuất hiện các vụ án lột da moi tim, nạn nhân

đều là tu sĩ, một số nạn nhân trước khi chết từng bị xâm hại ở các mức độ

khác nhau. Kính mong bách tính Tung quận nâng cao cảnh giác, đề phòng

nghiêm ngặt, không để hung thủ có cơ hội ra tay”

Không nói rõ có bao nhiêu nạn nhân, nhưng loại cáo thị này lại được dán khắp

các con phố.

Xem ra đã có rất nhiều người gặp nạn rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.