“Nhưng đã là đứa nhỏ này tự nguyện, ta cũng chỉ đành dạy thôi”
“Môn tu hành này nói đơn giản thì là tu luyện ra một cái xác có thể dung nạp
thân quỷ linh của chính mình. Khi hồn ở trong xác, oán khí sẽ bị trói buộc,
không gây hại cho người khác. Dĩ nhiên, nếu cái xác này tu luyện đủ tốt, còn
có thể dùng linh lực để chiến đấu”
“Còn khi hồn phách rời thể, thì sẽ giống trạng thái hiện tại của con. Có thể dựa
vào oán khí để tu luyện, nhưng oán khí cũng sẽ vô hình trung gây tổn hại cho
phàm nhân và tu sĩ cấp thấp”
Quỷ Mẫu lại nhìn sang Tống Ly: “Trong lúc ngươi hôn mê, ta đã giúp con bé tu
luyện ra hình thái sơ khai của thân xác. Chỉ cần tiếp xúc với phàm nhân không
quá một canh giờ, oán khí trên người nó sẽ không làm tổn thương người khác.
Sau này, nếu ngươi tìm thêm thiên tài địa bảo hỗ trợ, cũng có thể giúp nó sớm
tu luyện ra thân xác hoàn chỉnh”
“Nhưng có một chuyện, con nhất định phải nghe lời ta”
Quỷ Mẫu xoa xoa đầu Tống Trường Sinh.
“Gặp phải kẻ xấu, đừng học mấy chiêu trò văn vẻ của chính đạo tu sĩ. Cứ trực
tiếp rời khỏi thân xác, hiện ra chân thân, nên giếc thì giếc, nên ăn thì ăn.
Hình thái tu sĩ chẳng có gì hay, vẫn là hình thái quỷ tu tăng trưởng thực lực
nhanh hơn”
Tống Trường Sinh nghiêm túc lắng nghe, gật đầu thật mạnh, trông như đã coi
Quỷ Mẫu là sư tôn.
Cùng lúc đó, trên bờ. Suốt ba ngày, Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn tận mắt chứng
kiến đám hoa cỏ độc ven bờ hoặc là héo rũ, hoặc là độc tính tiêu tán, dần biến
thành hoa cỏ bình thường.
Còn con sông trước mặt bọn họ, từ một dòng sông đen kịt đầy độc tố ban đầu,
nay đã trở nên trong veo đến mức khiến người ta không nhịn được muốn uống
một ngụm. Lúc này, hai người mới nhận ra, Tống Ly không chết, hơn nữa hẳn
là còn gặp được cơ duyên gì đó.
Sau khi gạt bỏ nỗi lo về tính mạng của hai mẹ con, bọn họ cuối cùng cũng ý
thức được một vấn đề cực kỳ quan trọng.
“Trường Sinh là ác linh tụ hợp thể, vậy tức là nó không phải do Tống Ly sinh ra,
nói cách khác, trên đời này căn bản không tồn tại cha ruột của đứa bé!”
Lục Diễn ngồi xếp bằng trên bãi cỏ xanh, khuôn mặt nghiêm túc đầy kinh ngạc.
Hắn sờ cằm suy nghĩ hồi lâu vẫn không nghe thấy người bên cạnh trả lời, bèn
quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Tiêu Vân Hàn đã hoàn toàn cứng đờ.
“Tiêu Vân Hàn! Tiêu Vân Hàn, ngươi sao vậy, bị dọa chết rồi à!” Lục Diễn
dùng sức lắc vai hắn. Tiêu Vân Hàn bị lắc đến hoàn hồn, mím môi.
“Ta… không sao”
“Ngươi thế này mà gọi là không sao à!” Lục Diễn qua mặt nạ sờ trán hắn,
“Cũng đâu có sốt!”
Tiêu Vân Hàn gạt tay hắn ra, hơi chột dạ nói: “Ta… ta sợ… sợ phụ nữ”
“Hả? Ngươi còn có bệnh này à?” Lục Diễn trợn mắt mờ mịt, “Nhưng trước đây
cũng đâu thấy ngươi sợ Tống Ly?”
“Đó là vì nàng có con”
“Vậy giờ biết đứa nhỏ không phải do Tống Ly sinh ra, ngươi bắt đầu sợ rồi?”
Lục Diễn sờ cằm phân tích nghiêm túc.
Chứng sợ nữ nhân của Tiêu Vân Hàn, qua thời gian dài ở chung, hắn cũng mơ
hồ nhận ra. Đặt mình vào hoàn cảnh đó, Lục Diễn cũng hiểu, việc phát hiện
thân phận thật sự của Trường Sinh là một cú đả kích lớn đến mức nào đối với
Tiêu Vân Hàn.
❤❤❤
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.
Hắn ý thức được, tình bạn của ba người bọn họ đang đứng trước một cuộc
khủng hoảng nghiêm trọng…
……
“Bốp—”
Tống Ly tát một cái lên mặt Tiêu Vân Hàn, lúc này hắn chỉ đeo mỗi mặt nạ da
người, nàng bất lực hỏi: “Giờ đỡ hơn chưa?”
Tiêu Vân Hàn xoa xoa mặt: “Đỡ nhiều rồi”
Tống Ly vẫn là Tống Ly, cảm giác không hề thay đổi. Lục Diễn yên tâm giúp
hắn đeo lại mặt nạ, thở phào nhẹ nhõm: “Tốt lắm, khủng hoảng giải trừ”
con/chuong-78-y-nghi-moi-cua-tong-lyhtml]
“Nhưng sao ngươi lại mắc bệnh này chứ? Tống Ly, về rồi ngươi chữa cho hắn
đi!” Lục Diễn lại nói.
Tống Ly liếc Tiêu Vân Hàn một cái: “Bệnh này hẳn là vấn đề tâm lý, đan dược
không chữa được”
Nàng cảm thấy, chuyện này có lẽ không thoát khỏi những trải nghiệm thời thơ
ấu của Tiêu Vân Hàn. Nói xong, quả nhiên thấy Tiêu Vân Hàn cụp mắt xuống,
dường như nhớ lại điều gì đó, tâm trạng không mấy tốt.
Lục Diễn cũng biết điều không hỏi nữa, ánh mắt chuyển sang Trường Sinh
đang đứng bên cạnh Tống Ly.
“Trường Sinh giờ biết nói rồi, gọi một tiếng cữu cữu nghe thử xem,” Lục Diễn
cười híp mắt nói, “Nào, để ta bế một cái”
Tống Trường Sinh lập tức trốn sau lưng Tống Ly, cảnh giác nhìn Lục Diễn:
“Không!”
Tống Ly đầy kinh ngạc: “Trường Sinh thông minh thật, biết nói chữ thứ ba rồi!”
Nụ cười của Lục Diễn cứng đờ. Tại sao chứ! Hắn luôn cảm thấy mình rất được
trẻ con yêu thích mà!
Sau khi cáo biệt Quỷ Mẫu, mấy người Tống Ly trở về khách điếm báo cáo tình
hình với dì Lưu.
“Quả nhiên đúng như dì Lưu nói, Quỷ Mẫu tiền bối có pháp môn tu luyện cho
ác linh tụ hợp thể. Đợi Trường Sinh tu luyện ra thân xác hoàn chỉnh, là có thể
đăng kí hộ khẩu rồi!”
Tống Ly nói rất hưng phấn, nhưng vừa nghĩ đến chuyện hộ khẩu ở Đại Càn,
nàng nhớ ra hộ khẩu của mình hiện vẫn dùng tên Tống Thanh Thanh, ở Tống
gia Thanh Hà quận.
Đến lúc đó, e là không thể tránh khỏi việc phải đi một chuyến Thanh Hà quận
để giải quyết phiền phức này.
Nhưng dù phiền cũng phải đi, nàng không thể để Trường Sinh thành hắc hộ,
như vậy là không thể đi học viện được.
Tống Trường Sinh ngẩng cái đầu nhỏ nhìn Tống Ly, hoàn toàn không biết rằng
mẹ mình đã bắt đầu tính toán đến chín năm giáo dục bắt buộc cho nó rồi. Về
sau, trong sinh mệnh của nó sẽ luôn tồn tại một câu hỏi như vậy.
Làm quỷ tốt, hay làm người tốt?
Dì Lưu chột dạ dời ánh mắt đi chỗ khác, ho khan hai tiếng: “Mọi chuyện đều
trong tầm kiểm soát”
“Lần này Quỷ Mẫu tiền bối còn ban cho con một đại cơ duyên, dùng Thiên
Thánh Độc Tủy chuyển thể chất của con thành Thiên Thánh Độc Thể. Sau này
con có thể thông qua hấp thu độc tố để rèn luyện thân thể. Con đang nghĩ…”
“Đang nghĩ gì?” Thấy Tống Ly trầm tư, dì Lưu quay đầu nhìn nàng.
Tống Ly hơi hoàn hồn lại: “Con đang nghĩ, liệu có thể thông qua việc hấp thu
đan độc để tu luyện hay không. Như vậy vừa rèn luyện được thân thể, mà đan
dược luyện ra cũng không còn đan độc, sẽ không gây tổn hại cho cơ thể tu
sĩ. Nếu có thể ứng dụng vào Trúc Cơ Đan mà chúng ta sắp dùng, vậy chẳng
phải Trúc Cơ sẽ đạt tỉ lệ thành công một trăm phần trăm sao?”
Nghe những lời này, không chỉ Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn, mà ngay cả dì Lưu
cũng giật mình, ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về phía Tống Ly. Đúng là
ngươi nghĩ ra được thật đấy!
Nếu chuyện này thành công, tuyệt đối sẽ lay động cả lịch sử của luyện đan
đạo!
Với tư cách là bạn thân nhất của Tống Ly, cũng là người hưởng lợi trực tiếp
tuyệt đối của đan dược không đan độc, Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn một trái
một phải, đồng thời vỗ lên vai Tống Ly.
“ Ừm” Tống Ly cũng gật đầu.
trong quá trình luyện đan nếu không được xử lý thì có thể xem là kịch độc đã
bị cô đặc, chính là vật dùng để tôi luyện Thiên Thánh Độc Thể vô cùng thích
hợp.
“Được, vậy cứ luyện theo cách đó!” Dì Lưu cũng rất tán thành ý tưởng của Tống
Ly.
Hơn nữa, lúc này bà cảm thấy, lần này Tán Tu Liên Minh bọn họ quả thật là đã
thiếu Quỷ Mẫu một ân tình rất lớn, nhất định phải nghĩ cách báo đáp mới được.
Chỉ là bọn họ không hề hay biết, lúc này Quỷ Mẫu đang duỗi người trong lòng
sông, vô cùng nhàn nhã.
“Ừm, Thiên Thánh Độc Tủy không còn nữa, cảm giác bị đám đầu người nhìn
chằm chằm cũng biến mất rồi, cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon lành
…”