Khương Ngưng Ngưng tỉnh lại trong làn nước.
Trước mắt là một màu trắng xóa, chất lỏng màu trắng sữa giống như nước bao
bọc lấy nàng, tiếng nước dịu dàng vang vọng bên tai.
Khương Ngưng Ngưng chớp chớp mắt, không thể tin nổi.
Chuyện gì đang xảy ra? Sao nàng lại có thể thở được trong nước?
Chẳng phải nàng đã bị người đẩy xuống hồ và chết đuối trên đường về nhà
sau khi thi đại học sao?
Chẳng lẽ nàng đã biến thành ma da?
Khương Ngưng Ngưng không tin nổi, nàng cử động thân mình, phát hiện mình
không mặc quần áo, hai chân co lại giống tư thế của thai nhi trong bụng mẹ,
xung quanh có vật cứng ngăn cản.
Khương Ngưng Ngưng đưa bàn tay trắng nõn ra cẩn thận sờ soạng, phát hiện
mình dường như bị nhốt trong một quả cầu hình elip.
Trong quả cầu chứa đầy chất lỏng màu trắng sữa, tuy là màu trắng sữa nhưng
kết cấu không dính, gần giống như nước.
Mặc dù nàng bị ngâm trong nước nhưng lại có thể tự do hít thở mà không bị
sặc, mở mắt ra cũng không thấy cay.
Hơn nữa, nhiệt độ của nước này rất dễ chịu, giống như đang ngâm mình trong
suối nước nóng tự nhiên, nước màu trắng sữa còn thoang thoảng hương hoa,
ngâm trong đó không những không thấy khó chịu mà còn vô cùng thoải mái.
Xì xì———
Ầm ầm ầm———
Khương Ngưng Ngưng đang suy nghĩ xem tình hình hiện tại là gì, thì mơ hồ
cảm thấy có tiếng động truyền đến từ bên ngoài quả cầu.
Có người?
Khương Ngưng Ngưng vui mừng vỗ vào thành cầu, dòng nước trắng sữa bị
nàng vỗ tạo thành từng gợn sóng, nước bắn tung tóe, những giọt nước trắng
sữa sáng bóng đọng trên hàng mi cong dày của nàng rồi lại rơi xuống nước.
Tiếng động bên ngoài dừng lại một chút, sau đó âm thanh mơ hồ trở nên vô
cùng mãnh liệt, ầm ầm tràn về phía nàng.
Chưa kịp để Khương Ngưng Ngưng phản ứng, quả cầu vốn vững như Thái Sơn
đột nhiên bắt đầu lăn mạnh, Khương Ngưng Ngưng bên trong cũng lảo đảo
theo, mãi đến khi dừng lại, Khương Ngưng Ngưng đã chóng mặt muốn nôn.
Nhưng họa vô đơn chí, Khương Ngưng Ngưng phát hiện quả cầu đã nứt ra một
khe hở rộng bằng một đốt ngón tay.
Mặc dù quả cầu đã nứt nhưng nước bên trong cũng không tràn ra, vì giữa quả
cầu và nước còn có một lớp màng mỏng màu trắng sữa làm đệm, có điều lớp
màng đó quá mỏng, hầu như không có khả năng chống chịu rủi ro.
Khương Ngưng Ngưng đưa tay ra, khẽ chạm vào lớp màng đó, rắc——
Toàn bộ quả cầu lập tức vỡ tan thành bốn năm mảnh, nước màu trắng sữa như
thác lũ ầm ầm chảy ra, Khương Ngưng Ngưng cũng bị nước cuốn theo.
Không khí đục ngầu tanh tưởi lập tức tràn vào mũi Khương Ngưng Ngưng,
nàng đã quen với mùi hoa ngọt ngào trong quả cầu, đột nhiên đổi thành mùi
không khí hôi thối khó ngửi, Khương Ngưng Ngưng cúi đầu, khó chịu ho khan.
Nhưng ho mãi ho mãi, Khương Ngưng Ngưng dừng lại, ngây người nhìn xuống
đất.
Một vũng máu đỏ đen, từ trước mắt nàng kéo dài đến tận cuối tầm mắt, toàn
bộ đều là màu đỏ rùng rợn đáng sợ, giống như hiện trường phim kinh dị.
Tách——
Một giọt máu rơi vào mu bàn tay Khương Ngưng Ngưng, nở thành một đóa
hoa máu thảm thiết.
Toàn thân Khương Ngưng Ngưng run rẩy, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu.
Một con quái vật đầu người mình rắn, toàn thân phủ đầy vảy rắn, đôi mắt rắn
dựng đứng đáng sợ nhìn chằm chằm vào nàng.
Khương Ngưng Ngưng sợ ngây người, đây là nơi quỷ quái gì?
Chưa kịp để Khương Ngưng Ngưng suy nghĩ kỹ, con rắn đột biến đang nằm
trên vách đá gào lên một tiếng xé trời, há cái miệng rộng như chậu máu lao
về phía nàng, vòm miệng đầy răng sắc nhọn như cá mút đá (*) há to, đủ để
nuốt chửng nàng trong một lần cắn.