Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện

Chương 049: Tối nay về nhà không?



“Em nói sao?” Dung My lặp lại câu hỏi.

Chu Nam Tự, “Ừ, em định đi”

Dung My khẽ rướn người về phía trước, áp sát Chu Nam Tự hơn, ngẩng mặt lên

nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt nheo lại chút xíu, khóe môi nhếch lên.

Giọng nàng vừa đượm vẻ mê hoặc vừa lười biếng, vẫn thẳng thắn như mọi khi,

“Vậy. tối nay về nhà với em?”

Vừa nói, Dung My vừa không để tay rảnh rỗi.

Nàng mân mê những đầu ngón tay của người đàn ông, nhẹ nhàng bóp nhẹ.

Bàn tay đàn ông từng đường nét xương khớp đều vô cùng tinh xảo, thon dài sạch

sẽ, ở đầu ngón tay có một lớp da chai mỏng.

Dung My rất thích cảm giác này, bàn tay đàn ông mà da non thịt mỏng sẽ hơi có

vẻ nữ tính.

Quen yêu kiểu tốc độ, đột nhiên kéo dài nhịp độ chậm rãi thế này.

Toàn thân tâm Dung My đều cảm thấy không quen.

Vì vậy nàng nóng lòng muốn ép Chu Nam Tự có những bước tiến xa hơn.

Không lẽ lại chờ đợi người đàn ông này chủ động?

Vậy e rằng nàng thật sự phải ăn chay hai năm mất.

Muốn sớm được ‘ăn thịt’, vậy chẳng phải là bản thân phải tích cực hơn sao?

Này nhé, người đàn ông đã gật đầu ngay lập tức.

“Được—”

Chết tiệt!!!

Dung My không nhịn nổi thầm chửi thề trong lòng.

Cuối cùng cũng cho nàng có cơ hội.

Nàng duỗi tay chân, đôi mắt đẹp cong lên, tâm trạng vô cùng thoải mái nói với

người đàn ông: “Xuống đi, đổi chỗ, để em lái”

Chu Nam Tự vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi không khí ám muội lúc nãy, nhìn

Dung My đầy nghi hoặc, “Lái gì?”

Rắc một tiếng.

Dung My mở cửa xe, nhảy xuống.

Nàng đi vòng qua đầu xe, đến bên cửa buồng lái, lại một tiếng rắc nữa, mở cửa

buồng lái.

Trả lời câu hỏi lúc nãy của Chu Nam Tự, “Đương nhiên là lái xe rồi, đột nhiên cảm

thấy tối nay tâm trạng rất tốt, muốn cầm vô lăng lái xe về nhà”

Nói xong, nàng còn nháy mắt đầy ý tứ với Chu Nam Tự.

Chu Nam Tự bị Dung My nhìn chằm chằm mà tim đập thình thịch.

Đến khi tỉnh táo lại, anh đã ngồi ở ghế phụ.

Lúc này anh mới kịp nhớ ra để hỏi, “Em lái xe bao giờ chưa?”

Đáp lại anh là động tác vào số thuần thục, kéo phanh tay.

Còn động tác dưới chân Dung My thì anh không nhìn thấy.

Xe khởi động êm ái và nhanh chóng.

Dung My hai tay nắm vô lăng, liếc nhìn Chu Nam Tự một cái, giải thích sơ qua,

“Hai năm trước có học với bố, nên biết lái”

Sau khi Dung Thanh buôn bán hàng hóa phát đạt đã mua một chiếc xe ô tô sản

xuất tại Nga, vì vậy lý do này hoàn toàn có cơ sở.

Khu tập thể quân khu, nhà họ Tần.

Trong tivi đang chiếu phim “Nhất Đại Nữ Hoàng”.

Văn Thanh Thúy tay bóc hạt dưa, ánh mắt dán chặt vào màn hình tivi.

Bà lên tiếng chất vấn con trai Tần Thành vừa bước vào cửa.

“Hôm nay con bị làm sao vậy? Cô Ngô gọi điện đến nói đồng chí nữ kia không hài

lòng về con lắm đấy”

Tần Thành thay giày, ngẩng mắt nhìn lên tên phim ở góc dưới bên phải màn hình

tivi.

Cái tên này rất xứng với đồng chí Văn Thanh Thúy nhà anh.

noi-bat-o-dai-vien/chuong-049-toi-nay-ve-nha-khonghtml]

Trong ngôi nhà này.

Đồng chí Văn Thanh Thúy chính là Nhất Đại Nữ Hoàng trong nhà, ba người đàn

ông trong nhà đều duy nhất mệnh lệnh đồng chí Văn Thanh Thúy là nghe.

Nữ hoàng sắp xếp thế nào, họ đương nhiên thi hành như vậy.

Nhưng hiện tại anh trai đang ở xa tận Kinh Đô, coi như đã thoát khỏi sự kiểm soát

của nữ hoàng.

Phụ thân đại nhân thì thường xuyên có thể thổi ‘gió lành’ bên gối, cuộc sống cũng

coi như dễ chịu.

Giờ đây, trong nhà còn phải chịu ‘những ngày tháng khổ cực’ chỉ còn mỗi mình

anh.

Tần Thành bước hai bước tới phía trước, chắp tay cúi người hướng Văn Thanh

Thúy làm một lễ bái.

Lớn tiếng tấu trình, “Muôn tâu mẫu phi, con là ba thước tuyết trên mái hiên, nàng

ấy là khách chim hồng nhân gian, là con không xứng với đồng chí nữ kia, vì thế,

con chỉ có thể vô cùng thật lòng tiếc nuối”

Văn Thanh Thúy thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Tần Thành, “Cút ngay—”

“Dạ thưa vâng” Tần Thành buông tay, đứng thẳng người, ngoảnh đầu đi thẳng lên

lầu.

Vừa lên được vài bậc thang, hình như chợt nhớ ra điều gì, lại quay trở lại.

“Mẫu phi đại nhân, thực không dám giấu giếm, con còn có một việc quan trọng

muốn thỉnh giáo mẫu phi đại nhân một hai”

Lúc này, trong tivi phim “Nhất Đại Nữ Hoàng” vừa vang lên nhạc kết thúc.

Văn Thanh Thúy cuối cùng cũng ngẩng mắt nhìn con trai một cái, “Có việc gì thì

nhanh nói, lát nữa mẹ còn phải xem tập tiếp”

Ý rất rõ ràng, kết thúc trước khi tập tiếp theo bắt đầu.

Tần Thành cuối cùng cũng trở lại bình thường.

Đi thẳng vào vấn đề hỏi, “Mẹ, mẹ có quen người nhà họ Khương trong khu tập thể

Ủy ban Thành phố không?”

Động tác bóc hạt dưa của Văn Thanh Thúy dừng lại một chút, nhìn Tần Thành,

“Nhà họ Khương? Trong khu tập thể Ủy ban Thành phố chỉ có một nhà họ

Khương, chính là nhà Phó thị trưởng Khương. Cậu Ba của con có chút giao tình

với ông ấy, nhưng ít qua lại với nhà mình. Con hỏi làm gì?”

Tần Thành nhướng mày.

Không trả lời câu hỏi của Văn Thanh Thúy, tiếp tục hỏi, “Nhà ấy có mấy đứa con

vậy?”

Văn Thanh Thúy tiếp tục bóc hạt dưa, “Hai, một trai một gái”

Nói đến đây, bà đột nhiên hứng thú, đặt số hạt dưa trong tay xuống, ánh mắt dò

xét nhìn con trai mình, “Sao, con nhìn trúng con gái nhà họ Khương rồi hả? Con

gái nhà họ Khương cũng ở Đoàn Văn công trong quân đội của các con đấy”

“Lại là Đoàn Văn công nữa” Tần Thành bất lực đảo mắt một cái.

Không biết có phải khiến anh nhớ lại chuyện không vui gì không.

“Xì, giọng điệu gì thế kia. Người này sao có thể giống người con đi xem mặt lần

trước được. Ngay cả khi con thực sự nhìn trúng người ta, nhà họ Khương chưa

chắc đã đồng ý. Con bao nhiêu tuổi rồi? Hai mươi lăm rồi đấy. Con gái nhà họ

Khương hình như năm nay vừa tròn mười tám. Một thằng ở không già như con,

con gái nhà người ta có nhìn trúng được không? Đừng nói bố mẹ nhà họ Khương

không đồng ý, e rằng đến em trai cô ấy cũng không muốn có một ông anh rể già

như con đâu”

Văn Thanh Thúy một trận chê bai, liên tục trách mắng, rồi lại nhặt nắm hạt dưa

trên bàn lên.

Tần Thành nắm bắt được trọng điểm, “Em trai? Ý mẹ là nhà họ Khương là chị và

em trai?”

Văn Thanh Thúu không kiên nhẫn đuổi người, “Nói nhảm, không phải chị em thì

chẳng lẽ là hai chị em gái sao? Trong nhà người ta làm gì có ai cùng tuổi với con.

Đừng mơ tưởng nữa. Tránh ra, tránh ra, ti vi của mẹ sắp chiếu rồi, đừng có che

mất”

Nữ hoàng đã phán.

Tần Thành bất đắc dĩ.

Đành phải quay người lên lầu.

Bên kia khu tập thể quân nhân.

Dung My và Chu Nam Tự đã về đến nhà.

Ngay khi về đến nhà, Dung My đã vào phòng lấy quần áo thay ra, ném cho người

đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha một ánh mắt đầy quyến rũ, “Em đi tắm trước

nhé”

Chu Nam Tự đứng dậy, toàn thân cứng đờ, đáp một tiếng “. Ừ”

Nhìn thấy người đàn ông căng thẳng đến mức bối rối, Dung My cảm thấy vô cùng

thú vị.

Rõ ràng đây là nhà anh, thời gian này không ở nhà, sao giờ trông lại có vẻ khách

sáo thế nhỉ.

Nàng đột nhiên nảy ra ý định trêu chọc anh.

Cầm quần áo quay trở lại, lại lần nữa đi đến trước mặt người đàn ông, trên môi

nở một nụ cười rạng rỡ tươi sáng.

Giọng nói đầy sự quyến rũ cám dỗ, “Cùng đi không?”

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:

– Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm

Kiếm

– Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.