Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện

Chương 247: Kết Cục Viên Mãn



Suốt ba ngày ba đêm sốt cao, Chu Nam Tự cũng chìm trong hôn mê suốt ba ngày

ba đêm ấy.

Hôm đó, sau khi tìm thấy Chu Nam Tự, mấy “tiểu chỉ” đã vừa kéo vừa lôi hắn đi

hết quãng đường, vừa sủa vang để tìm kiếm sự hỗ trợ.

Cuối cùng, chúng đã thành công liên lạc và hợp nhất với đội tìm kiếm cứu nạn, rồi

ngay lập tức đưa hắn đến bệnh viện quân khu.

Nhờ được đưa đi kịp thời, ngoài di chứng đau chân khi trời trở lạnh về sau do hai

chân bị nhiễm hàn, hắn không có nguy hiểm đến tính mạng.

Ba ngày này, Dung My gần như không rời nửa bước bên cạnh hắn, dù cho bác sĩ

đã nói đi nói lại với cô rằng không có vấn đề gì lớn, người nhất định sẽ tỉnh lại, do

bị nhiễm lạnh nên mới sốt cao liên tục như vậy, đó là chuyện khó tránh khỏi, chỉ

cần hạ sốt là sẽ lại khỏe mạnh như xưa, tương lai chỉ cần dưỡng cho tốt là được.

Nhưng trái tim cô vẫn luôn nóng ruột, bồn chồn, nhìn thấy đôi lông mày nhíu chặt

của hắn, tim cô cũng như thắt lại.

Ngoài cửa sổ, mưa như trút nước không ngừng, tựa hồ tiếng đậu rang. Dung My

khoác chiếc áo ngoài ẩm ướt, xách theo phích giữ nhiệt bước nhanh về phòng

bệnh trên tầng hai, bên trong đựng cháo nóng vừa mua từ nhà ăn của bệnh viện.

Vừa mới đẩy cửa phòng bệnh, còn chưa kịp quay người đóng cửa, cô đã bị một

đôi bàn tay to lớn vồ lấy kéo vào lòng. Nếu không phải do Dung My phản ứng

nhanh, thu tay cầm phích giữ nhiệt lại phía sau, e rằng giờ đã đổ hết xuống sàn.

“Vợ yêu, em đi đâu vậy?”

Người đàn ông sắp bước sang tuổi ba mươi, giờ đây bỗng dưng ủy khuất như

một đứa trẻ.

Kể từ khi hắn tỉnh lại sau cơn sốt, dường như lúc nào cũng muốn buộc vợ bên

cạnh, không bao giờ rời xa nữa.

Cô vừa rồi chỉ nhân lúc hắn ngủ say sau khi truyền nước xong, tranh thủ đi khám

thai một chút.

Nhóc tì trong bụng cô rất ngoan, chẳng hề quấy khóc chút nào, từ khi mang

thai đến giờ, cô không hề có bất kỳ phản ứng khó chịu nào, ăn được uống

được, ngoài việc hơi buồn ngủ ra, toàn thân không có chút khó chịu nào.

Nếu không phải vì bụng đã có dấu hiệu dần dần nhô lên, đôi khi chính cô cũng

quên mất mình là một thai phụ.

Natalia không chỉ một lần khen nhóc tì là một đứa bé thiên thần đích thực, từ nhỏ

đã biết thông cảm cho người khác.

Dĩ nhiên, mấy ngày nay Dung My cũng đã chứng kiến mức độ muốn dính chặt lấy

cô của hắn, nhưng cô không cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào, ngược lại, còn khá

thích thú.

Cảm giác sau khi trải qua tai ương, vẫn có thể ôm lấy nhau — thật tuyệt vời.

Dung My ngẩng đầu, nheo mắt nhìn hắn, khẽ cười trả lời, đưa phích giữ nhiệt lắc

lắc trước mặt: “Em đi mua cháo cho anh ở nhà ăn, nhanh nóng uống đi cho

nóng”

Cô lướt qua chuyện một mình đi khám thai, nếu không người đàn ông này lại cảm

thấy áy náy, khó chịu mất, thậm chí còn có thể giận dỗi với cô vì không cho hắn đi

cùng.

Tiếc là Chu Nam Tự đâu có dễ dàng bị lừa như vậy, hắn đưa tay đón lấy phích giữ

nhiệt: “Vậy sao đi lâu thế?”

Lúc tỉnh dậy hắn có hỏi y tá phụ trách, vợ hắn đã rời khỏi phòng bệnh sau khi hắn

ngủ, mà hắn đã ngủ nửa ngày rồi.

Vì vậy, hắn còn kéo y tá yêu cầu bác sĩ đổi thuốc cho hắn, mỗi lần dùng loại

thuốc này xong, hắn đều buồn ngủ không chịu nổi, thời gian nói chuyện, ở bên

vợ cũng vì thế mà giảm đi đáng kể.

“Trong phòng tín hiệu không tốt, lại sợ làm phiền giấc ngủ của anh, nên em ra

ngoài gọi vài cuộc điện thoại, chuyện công việc thôi” Dung My mặt không đỏ, hơi

thở không gấp, tùy ý nói.

Nhưng cô cũng không hẳn là nói dối, lúc xếp hàng chờ khám, cô đúng là đã gọi

vài cuộc điện thoại.

Quả nhiên, vừa nhắc đến chuyện công việc, Chu Nam Tự không hỏi thêm nữa mà

đón lấy phích giữ nhiệt.

Tuy nhiên, phích giữ nhiệt chỉ bị hắn tùy ý đặt sang một bên, tay kia thuận thể

đóng cửa phòng bệnh lại, đồng thời khóa chặt.

Hai cánh tay lại một lần nữa vòng lấy cô, người hắn cúi xuống, hướng sâu về đôi

môi với hắn mà nói cực kỳ quyến rũ đó hôn xuống.

Dung My ngây người, đôi tay không biết từ lúc nào đã quấn lấy cổ hắn, còn bàn

tay của người đàn ông cũng không biết từ lúc nào đã luồn dưới vạt áo chui vào,

cực kỳ không an phận.

Được một lần nữa ôm nhau hôn say đắm một cách bất cẩn như vậy thật tốt, tốt

đến mức Chu Nam Tự sợ đây chỉ là một giấc mơ.

Mấy ngày sốt cao, hắn đã mơ một giấc mơ, như xem hoa trên lưng ngựa, nhìn

thấy “một đời” của hắn.

noi-bat-o-dai-vien/chuong-247-ket-cuc-vien-manhtml]

Hoàn cảnh giống nhau, nhưng kết cục lại hoàn toàn khác biệt, trong mơ, cuối

cùng hắn đã bị bỏ lại trong cái hang tối đó, cho đến chết.

Trong giấc mơ cũng không có cô gái ấy, người mà mỗi khi cười, đôi mắt lại cong

thành hình trăng khuyết, tựa hồ cất giấu ngàn vạn tinh tú.

Tỉnh dậy, chỉ cần nhìn thấy cô ở đó, lòng hắn liền bình yên.

Hơi thở dần trở nên gấp gáp, lan tỏa trong căn phòng bệnh không lớn khiến

không khí như nóng lên.

Dù thời tiết lạnh giá, nhưng trên người cả hai dần dần thấm ra những giọt mồ hôi

mỏng.

“Dung My, anh yêu em” Hắn cắn nhẹ môi cô, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô,

dường như muốn hút lấy toàn bộ con người cô.

Chu Nam Tự vốn không phải người thích nói lời yêu thương, tình cảm của hắn

thường chôn giấu trong lòng, thường dùng hành động thực tế để chứng minh.

Nhưng kể từ khi hắn tỉnh dậy, những lời yêu thương như vậy Dung My đã nghe

đến nỗi sắp chai tai, từng có lúc nghi ngờ không biết có phải hắn cũng đã bị thay

“ruột”?

“Còn em? Có yêu anh không?” Người đàn ông vừa bày tỏ lại, lại, lại, lại bắt đầu

hỏi ngược.

Hai tay cô nhéo lấy hai tai của hắn, cắn trả một cái, lại, lại, lại, lại trả lời: “Yêu

anh, yêu anh, yêu anh. yêu anh không chỉ một chút mà là ức chút!!!”

————————————

Dù không thích ngày mưa, nhưng lại thích những ngày mưa có anh.

Tương lai cũng sẽ có vô số ngày mưa.

Chu Nam Tự, chúng ta hãy cùng nhau che ô bước qua vô số ngày mưa sau này

nhé.

Tỏa sáng rực rỡ trong lĩnh vực của riêng mình, trong mắt đối phương thì cao

không thể với tới nhưng lại có thể chạm tay tới.

Chúng ta, những người ngang tài ngang sức, mới có thể cùng nhau trở nên tốt

đẹp hơn.

Anh xông pha nơi tiền tuyến, gây dựng sự nghiệp, em nguyện vô điều kiện đứng

Ngọn núi cuộc đời, chúng ta hãy cùng nhau leo lên, cùng nhau thách thức mới có

ý nghĩa.

Một đời này dài mà cũng ngắn ngủi, một mình em cũng có thể sống tốt, nhưng bởi

vì gặp được anh, lại càng thêm phần tốt đẹp.

Chu Nam Tự: Đã trao cho một người sự thiên vị, nguyện dành hết phần đời còn

lại sự rộng lượng

“Dung My, chúng ta tổ chức lại đám cưới đi, anh muốn chia sẻ, chứng kiến hạnh

phúc của chúng ta với mọi người trên thế giới”

“Nhưng gặp được anh em đã rất hạnh phúc rồi mà”

“Dù rất thích nghe em nói thế để dỗ anh, nhưng mà. này vợ yêu, em có đồng ý

cho anh một đám cưới không?”

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:

– Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm

Kiếm

– Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

“Đám cưới phiền phức lắm, anh xem em sắp thành bà bầu bụng to rồi, sẽ trở nên

xấu xí mất, em không muốn tổ chức đám cưới đâu”

“Em chỉ cần chịu trách nhiệm làm cô dâu của anh là được, tất cả mọi thứ khác cứ

để anh lo, bây giờ anh có rất nhiều thời gian để sắp xếp những chuyện này. Hơn

nữa, vợ anh đâu có xấu, là tiên nữ xinh đẹp nhất thế gian này”

“Chu Nam Tự, anh thay đổi rồi!”

“Anh thay đổi thế nào?”

“Miệng anh bây giờ sao ngọt ngào thế, có phải tuyết trên cao nguyên là mật ong

không?”

Chu Nam Tự: ..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.