Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ

Chương 164: Chữa Trị Hoàng Thượng



Sẵn sàng

Hoàng công công đi ra, Ôn Tiểu Vũ lập tức mở bọc đồ, lấy ra hai bộ y phục

dược đồng bên trong, cùng Dư Vi Tiếu thay vào.

Thay xong y phục, Ôn Tiểu Vũ lại vội vàng đến gần khe hở của rèm che nhìn tình

hình chính điện.

Thấy Hoàng công công đã đến bên cạnh Cố Cảnh Minh, trái tim đang căng thẳng

của Ôn Tiểu Vũ mới thả lỏng.

Triệu Quý phi và Đại hoàng tử nhất định còn có kế hoạch khác, nên mới thở phào

nhẹ nhõm khi thấy Tả Hữu Tướng và Hành Vương bước vào.

Ôn Tiểu Vũ lo lắng bọn họ đang mưu tính, muốn một mẻ hốt gọn Cố Cảnh Minh

cùng Tả Hữu Tướng, Hành Vương những kẻ ngáng đường này.

Cố Cảnh Minh dặn dò Hoàng công công vài câu xong, đi đến bên cạnh Hành

Vương thì thầm mấy lời.

Hành Vương ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Triệu Quý phi, lần nữa vội vàng

hỏi: “Các ngươi là định không chữa trị cho Bệ hạ nữa sao?!”

Triệu Quý phi khinh miệt liếc chàng một cái, nói với Từ Cửu: “Chẳng phải các thái

y đều bó tay sao? Bệ hạ lâu như vậy không tỉnh, giữ bọn họ tiếp tục chữa trị cho

Bệ hạ thì còn chữa được gì nữa?”

Hành Vương nghe lời này, cũng nhìn Từ Cửu nói: “Từ lão, thật sự không còn chút

cách nào sao?”

Từ Cửu lập tức nói: “Cũng không phải là không còn chút cách nào, vẫn còn một

phương án có thể thử, chỉ là cần dược đồng của ta phối hợp châm cứu mới

được”

Nghe lời này, Đại hoàng tử và Triệu Quý phi sắc mặt biến đổi, Đại hoàng tử

không giữ được bình tĩnh trước, vội vã nói: “Không được!”

Nói xong lại tự thấy có vẻ không thích hợp, nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra

cớ gì hay để ngăn cản, liền có chút hoảng loạn nhìn Triệu Quý phi.

Triệu Quý phi nhìn bộ dạng không chịu nổi chuyện của Đại hoàng tử, trong lòng

tức giận nhưng vẫn phải giúp chàng tìm lý do để che đậy.

“Để dược đồng đến, ai biết sẽ có rủi ro gì, vạn nhất xảy ra chuyện gì, các ngươi

ai có thể gánh trách nhiệm?!”

Hành Vương không để ý đến bọn họ, chỉ căng thẳng nhìn chằm chằm Từ Cửu nói:

“Có bao nhiêu phần trăm Bệ hạ có thể tỉnh lại? Sau khi tỉnh lại sẽ thế nào?”

Từ Cửu nghĩ đến tin tức Ôn Tiểu Vũ truyền đến, trong lòng cân nhắc một phen,

bảo thủ nói: “Có tám phần mười cơ hội Bệ hạ có thể tỉnh lại, chỉ là sau khi tỉnh lại

có thể duy trì được bao lâu, còn phải xem trạng thái khi Bệ hạ tỉnh dậy”

Mấy người đang nắm giữ quyền sinh sát tại chỗ, trừ Đại hoàng tử và mẫu tử

chàng ra, nghe thấy Bệ hạ có tám phần cơ hội tỉnh lại, đều vô cùng kích động.

Tình hình hiện tại, chỉ có Bệ hạ tỉnh lại mới có thể tránh khỏi một hồi huyết vũ tinh

phong.

Triệu Quý phi biết hôm nay bọn họ không thể ngăn cản thái y chữa bệnh cho

hoàng thượng nữa, hơn nữa nhìn Từ Cửu tin tưởng như vậy, nhất định phải có

mười phần nắm chắc để hoàng thượng tỉnh lại mới dám nói như thế.

Tuy nhiên, dù không ngăn được, bọn họ cũng phải kéo dài thời gian.

Triệu Quý phi quát lớn hỏi: “Vì sao trước đó đã chữa trị lâu như vậy, không nghĩ

ra phương án này, đến nước này mới nói? Ngươi rốt cuộc có ý đồ gì?!”

Cố Cảnh Minh nhận ra đây là bọn họ đang kéo dài thời gian, lập tức nói: “Muốn

vấn tội thì cứ đợi sau khi họ chữa bệnh cho phụ hoàng rồi hẵng hỏi cũng chưa

muộn, huống hồ nếu phụ hoàng tỉnh lại, việc có trị tội bọn họ hay không tự nhiên

sẽ do phụ hoàng định đoạt”

“Việc cấp bách trước mắt là phải cứu chữa phụ hoàng trước, xin Quý phi đừng

làm chậm trễ thời gian cứu chữa. Hay là, Quý phi căn bản không muốn cứu chữa

phụ hoàng?!”

“Đúng vậy, việc cấp bách trước mắt là phải để Từ lão chữa bệnh cho Bệ hạ trước.

Những chuyện khác hãy để sau rồi bàn” Hành Vương và Tả Hữu Tướng lập tức

phụ họa.

Được cho phép, Từ Cửu đứng dậy vén rèm bước vào thiên điện.

Nhận thấy ánh mắt của những người trong chính điện đều đổ dồn về phía này, Ôn

Tiểu Vũ và Dư Vi Tiếu lập tức giả làm dược đồng, tiến lên nghênh đón.

Từ Cửu không kịp đánh giá trang phục của hai người, cũng không dám lúc này

để lộ một chút sơ hở nào, trực tiếp phân phó: “Mau chuẩn bị dược liệu, lát nữa

chúng ta lập tức châm cứu cho Bệ hạ”

gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-164-chua-tri-hoang-thuonghtml]

“Vâng” Hai người ngoan ngoãn đáp lời, sau đó liền theo Từ Cửu vào chính điện,

đến trước long tháp.

Thấy một đám người ồn ào cũng đi theo đến trước long tháp, Từ Cửu nhíu mày

nói với Hành Vương: “Lần châm cứu này vô cùng gian nan, cực kỳ hao phí tinh

lực, không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào, phiền các vị quý nhân hãy đợi bên ngoài

bình phong, chỉ cần ta và dược đồng ở trong là được”

Từ Cửu nhìn Triệu quý phi đang chuẩn bị mở miệng phản bác, nói: “Cũng xin các

vị quý nhân hãy yên lòng, nếu ta không thể khiến Bệ hạ tỉnh lại, ta xin cam chịu

mọi sự xử trí”

Từ Cửu đã nói đến nước này, Hoành Vương, Cố Cảnh Minh cùng tả hữu tướng

quốc liền dẫn đầu lui ra ngoài bình phong.

Thấy vậy, mẫu tử Triệu quý phi cũng chỉ có thể không cam lòng đi theo, bước ra

ngoài.

Sau khi dọn dẹp hiện trường, Ôn Tiểu Vũ và Từ Cửu lập tức tiến vào trạng thái

cứu chữa. Dư Vi Tiếu thì khéo léo đi đi lại lại quanh hai người họ, bề ngoài như

đang giúp lấy đồ, nhưng thực chất là cố ý gây nhiễu tầm mắt những kẻ vẫn luôn

lén lút nhìn trộm vào trong.

Còn Cố Cảnh Minh đã rút ra ngoài bình phong, thì âm thầm cảnh giác quan sát

xung quanh, đề phòng có kẻ quấy nhiễu việc cứu chữa của họ.

Khi Hoàng công công một lần nữa đến bên cạnh Cố Cảnh Minh, vẻ mặt căng

thẳng của y rõ ràng đã dịu đi. Y khẽ gật đầu với Cố Cảnh Minh, rồi lại kín đáo ra

một thủ thế.

Thời gian có thể kéo dài không còn nhiều, mong Ôn Tiểu Vũ có thể nhanh chóng

hoàn thành việc điều trị.

Mà lúc này, bên long tháp, Ôn Tiểu Vũ đang thoăn thoắt châm kim vê kim trên

thân thể Hoàng thượng, chẳng mấy chốc đã châm ngài thành một con nhím.

Trong lúc chờ đợi rút kim, Ôn Tiểu Vũ đưa một viên thuốc cho Từ Cửu, nói:

“Cửu gia gia, hãy bẻ nhỏ viên thuốc này ra, tìm cách đút cho Hoàng thượng

dùng”

Từ Cửu nhận lấy viên thuốc theo thói quen đưa lên mũi ngửi. Không ngửi thì

thôi, vừa ngửi xong đồng tử liền giãn lớn, kinh ngạc nhưng vẫn phải hạ giọng hỏi:

“Viên thuốc này lại chứa nhiều thứ tốt như vậy sao?!”

Ông ngửi thấy toàn là dược liệu quý hiếm, hơn nữa chất lượng của những

dược liệu đó hiếm thấy trên đời, niên đại cũng ít có.

Ôn Tiểu Vũ vì muốn Hoàng thượng tỉnh lại, đây là đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết

chứ.

Trước khi thi châm, nàng còn đút cho ngài một chút nước thuốc, tuy không màu

không mùi, nhưng ông nếm thử một ngụm liền cảm nhận được sinh lực dồi dào

bên trong, giống như cảm giác mà đồ ăn thức uống hàng ngày ở thôn Quế Hoa

mang lại cho ông vậy.

Chỉ là, phần nước thuốc dành cho Hoàng thượng này, độ tinh khiết cao hơn rất

nhiều.

Ôn Tiểu Vũ nghĩ thầm, viên thuốc này sao có thể không tốt chứ? Chúng đều là

thánh dược kéo dài sinh mệnh trong không gian, được làm từ những dược

liệu đã trồng bên trong không gian từ rất lâu, chỉ cần tùy tiện lấy ra một cây thôi

cũng đủ để gây nên sự tranh giành điên cuồng bên ngoài.

Nàng không hề khiêm tốn mà nói, sau này chỉ cần có dược liệu trong không

gian của nàng và những viên thuốc do nàng chế biến, thôn Quế Hoa có thể nổi

danh khắp thiên hạ.

Nhìn sự điên cuồng trong mắt Từ Cửu, Ôn Tiểu Vũ cười nói: “Phải đó, là dùng

những dược liệu tốt nhất mà ta có thể tìm được để chế tạo thành, hiện tại chỉ có

một viên. Sau này ta tìm được dược liệu, sẽ lại làm cho ngài một viên nữa”

“Cửu gia gia, ta ước chừng, để Bệ hạ dùng viên thuốc này, chừng một khắc

đồng hồ nữa là có thể tỉnh lại”

Từ Cửu nghe nói sau này mình cũng sẽ có một viên, tay bẻ thuốc không còn

chần chừ, vừa bóp nhẹ viên thuốc đã chia làm đôi.

“Trước hết cho ngài ấy dùng một nửa, có lẽ dùng một nửa là đã tỉnh rồi, đừng

lãng phí nửa còn lại”

Ôn Tiểu Vũ nghe vậy không khỏi mỉm cười, cũng mặc kệ ông.

Dù sao chỉ cần Bệ hạ có thể tỉnh lại, một khắc hay hai khắc đồng hồ cũng chẳng

khác gì nhau, không lãng phí thì không lãng phí vậy.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, bên long tháp đang diễn ra cuộc cứu chữa

căng thẳng nhưng đầy tinh tế, còn những người bên ngoài bình phong thì đang

phải chịu đựng sự dày vò.

Có kẻ mong Hoàng thượng mau chóng tỉnh lại, có kẻ lại mong Từ Cửu thất bại,

Hoàng thượng mãi mãi không tỉnh dậy được.

Đúng lúc hai bên đều đang vô cùng sốt ruột, bên ngoài điện truyền đến từng trận

tạp âm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.