Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc.

Chương 24



Y Lạc nhíu mày: “Cậu điên rồi à, lúc này ma nó mới ra được”

“Vào được thì ra được. Kết quả tệ nhất là tôi tự bạo cũng có thể giúp cậu mang

cô ấy đi” Y Lạc là Phượng Hoàng, chỉ có hắn có thể xông thẳng lên chín tầng

mây mang Tùng Nguyệt đi.

Y Lạc không dám tin nhìn anh. Anh cư nhiên.

“Không phải, cậu được cái gì chứ?” Hắn chung quy không hiểu nổi Mặc Kiêu,

dùng cái chết của mình đổi lấy sự sống cho người khác.

“Tôi không cần!” Tùng Nguyệt không chút do dự từ chối. Dù được đưa ra ngoài cô

cũng không cảm thấy mình có năng lực sống sót, thà đi theo Mặc Kiêu còn hơn.

Mặc Kiêu không muốn giải thích.

Con Thụ ma cũng không cho họ thời gian tán gẫu. Nó rất thông minh, biết kẻ địch

lớn nhất trước mắt là Lính gác mặt vô cảm mặc đồ lao động đen này. Nó vươn

mười sáu xúc tu hung hăng tấn công Mặc Kiêu.

Mặc Kiêu dứt khoát đẩy Tùng Nguyệt đang kháng cự vào lòng Y Lạc, chỉ kịp trấn

an một câu cực nhanh: “Nghe lời”

Anh triệu hồi phong đao, quyết đoán chém đứt mười sáu xúc tu cùng lúc. Nhưng

chỉ mười giây sau, những xúc tu đó lại khôi phục nguyên trạng, tấn công về phía

anh.

“Xúc tu của nó đều có độc, cẩn thận!” Y Lạc nhắc nhở.

Cũng may Mặc Kiêu có thể điều khiển gió, cả khu rừng như có bão tố ập đến, hóa

thành lưỡi dao gió trong tay anh.

Đây là lần đầu tiên Tùng Nguyệt tận mắt chứng kiến Lính gác tác chiến. Rất chấn

động, rất mạnh mẽ. Cô ngồi trong lòng Y Lạc, mắt không chớp căng thẳng nhìn

chằm chằm Mặc Kiêu. Mỗi khi xúc tu chạm vào Mặc Kiêu, cô đều căng thẳng nhéo

tay Y Lạc một cái. Cô không muốn chỗ dựa mới tìm được xảy ra chuyện.

Y Lạc thậm chí còn có tâm trạng bất đắc dĩ đùa: “Đừng lo, hắn là chiến binh đơn

lẻ cấp SS, có thể kéo dài một lúc đấy”

Chẳng qua, kéo dài một lúc thì có ích gì? Hoa văn đen của Mặc Kiêu đã sắp lan

đến mặt, ô nhiễm não vực cực kỳ nghiêm trọng, thực lực mười phần ngày xưa giờ

chắc chỉ phát huy được sáu phần.

quoc/chuong-24.html]

“Haizz” Y Lạc khẽ thở dài. Đúng lúc này máy liên lạc của hắn sáng lên, hắn liếc

qua, mắt hơi sáng. Là đội viên tộc Ưng hắn phái đi, họ thực sự đã cướp được một

Dẫn đường và đang hướng tới vị trí của hắn!

Biết đâu còn chút cơ hội! Dẫn đường có năng lực chữa trị thanh lọc, chỉ cần tọa

trấn giúp hắn, Mặc Kiêu và đội viên một tay, họ cùng nhau tiêu diệt ma thú cũng

không phải không thể.

“Mặc Kiêu, ráng cầm cự nửa tiếng, Dẫn đường cướp được còn nửa tiếng nữa là

hạ cánh”

Nghe vậy, Tùng Nguyệt vui mừng nhìn Y Lạc: “Thật không?”

Khắc Lan cũng nhen nhóm hy vọng, trấn an Tùng Nguyệt: “Nếu thực sự có Dẫn

đường gia nhập, chúng ta có cơ hội đánh một trận!” Bọn họ không phải thực lực

yếu, chỉ là tinh thần ô nhiễm đã sắp đến giới hạn!

Tùng Nguyệt trong lòng không ngừng cầu nguyện, Mặc Kiêu nhất định phải chống

đỡ đến khi Dẫn đường tới!

Thời gian trôi qua, Thụ ma bị một mình Mặc Kiêu cầm chân hiển nhiên trở nên táo

bạo, công kích càng thêm nhanh chóng sắc bén. Nó không ngừng phóng thích

độc tố, khiến cả Y Lạc và Khắc Lan dù không tham chiến cũng sắc mặt thảm

đạm, gân mạch toàn thân đau như sắp nổ tung. Tư Hình cũng không chống đỡ

nổi, quỳ một chân xuống đất.

Mồ hôi từ mặt Y Lạc rơi xuống mặt Tùng Nguyệt. Cô sửng sốt, cảm giác được

người đang ôm mình đau đến phát run.

Ngay khoảnh khắc này, trong đầu cô mạc danh hiện lên cảnh tượng xứ sở Oz vừa

rồi. Trong xứ sở Oz đó có một cây non đang sinh trưởng bên dòng suối, xanh

mướt, lắc lư cái đầu, thỉnh thoảng nhỏ xuống một giọt nước rơi vào dòng suối.

Tùng Nguyệt vui sướng phát hiện cây non tràn đầy sức sống. Cô yêu thương đưa

tay chạm vào nó, phát hiện nó cọ vào lòng bàn tay cô vui vẻ lắc lư, lại tiết ra càng

nhiều giọt nước. Những giọt nước xanh biếc tràn ngập sức sống!

Tùng Nguyệt có một ý tưởng tham lam, có phải cô. cũng đã thức tỉnh dị năng rồi

không?

Nhận thấy cơ thể Y Lạc đang run rẩy vì đau, ánh mắt cô lóe lên. Có phải hay

không làm thử nghiệm sẽ biết.

Cô dùng tay hứng một giọt nước từ cây non, rời khỏi thức hải, lơ đãng ấn giọt

nước đó lên hoa văn đen lộ ra ở cổ áo chữ V của Y Lạc. Cô không chớp mắt nhìn

chằm chằm, cho đến khi. cô kinh ngạc thấy hoa văn đen nhạt đi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu

Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.

Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt

Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.

Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ

♥♥.

Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.