Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90]

Chương 187: Phản Đòn Cực Gắt & Cú Ngã Ngựa Của "Đại Gia 3 Giây"



Sẵn sàng

Cúp điện thoại với Từ Thiên Dương, Ôn Nguyệt vừa mới hả hê được một chút

thì tin dữ ập đến. Vivian hớt hải chạy vào báo cáo: “Sếp ơi, Chu Kim Long. hắn

đang ám chỉ sếp quyến rũ hắn trên tivi kìa!”

Ôn Nguyệt ngớ người mất vài giây, rồi bật cười vì quá tức: “Hắn nói cái gì cơ?

Tôi quyến rũ hắn á?”

Vivian gật đầu lia lịa, mặt tái mét vì sợ.

Ôn Nguyệt hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh: “Tìm ngay đoạn băng ghi hình đó

cho tôi”

Nửa tiếng sau, Ôn Nguyệt ngồi trong phòng nghỉ, mắt dán vào màn hình TV 32

inch.

Trên màn hình, Chu Kim Long với vẻ mặt “thanh cao”, ra vẻ bất đắc dĩ nói về lý

do rút khỏi Lệ Vinh. Từng câu từng chữ đầy ẩn ý, vẽ nên hình ảnh một “người

đàn ông chung thủy” bị quấy rối bởi một “nữ lãnh đạo trẻ lẳng lơ”.

Nghe những lời lẽ bẩn thỉu đó, Vivian không dám nhìn mặt sếp, chỉ biết cúi đầu

nín thở.

Hết chương trình, Vivian rụt rè hỏi: “Ôn tổng, chúng ta có cần ra thông cáo

phản bác ngay không?”

“Không cần,” Ôn Nguyệt đứng dậy, bước đến bên cửa sổ sát đất nhìn xuống

dưới.

Dưới sảnh tòa nhà Lệ Vinh, đám phóng viên đã tụ tập đông nghịt như kiến cỏ.

Tin tức nóng hổi vừa phát sóng một giờ trước, giờ họ đang chầu chực để săn

được phản ứng đầu tiên của “nữ chính”.

Ôn Nguyệt bình thản ra lệnh: “Việc này các cô không cần lo. Dặn dò mọi người,

gặp phóng viên tuyệt đối không được trả lời bất cứ câu hỏi nào. Để tôi xử lý”

“Vâng ạ” Vivian vội vàng đi ngay.

Đợi trợ lý đi khuất, Ôn Nguyệt mới quay sang “đối tác chiến lược” trong đầu:

“Hệ thống, tôi muốn bằng chứng ngoại tình của Chu Kim Long”

【 Ký chủ muốn đoạn nào? 】

【 Cái đoạn hắn bị chồng nhân tình bắt quả tang, trần như nhộng trèo qua cửa

sổ, bám tường đạp ống nước ấy. 】 Ôn Nguyệt nhớ lại mô tả, 【 Lấy video nhé,

góc quay từ bên ngoài. 】

【 Video giá 50.000 điểm ăn dưa nha. 】

【 Đắt thế? 】 Ôn Nguyệt cau mày, 【 Xét nghiệm ADN với báo cáo khám bệnh

giảm giá rồi có 10.000 thôi mà. 】

【 Kỹ thuật tái hiện video phức tạp hơn mà. 】

【 Thôi được rồi, giảm nửa giá còn 25.000, chốt đơn không? 】

Hệ thống muốn cãi nhưng nghĩ lại lịch sử “võ mồm” toàn thua ký chủ, đành

ngậm ngùi: 【 Chốt đơn. 】

【 Thêm vài tấm ảnh hắn hẹn hò với các cô bồ khác nhau nữa. 】

【 Ảnh trên giường hay dưới giường? 】

【 Ờm. dưới giường đi. Trên giường sợ đau mắt lắm. 】 Ôn Nguyệt rùng mình,

【 À, chuyện hắn bị ‘yếu’, có đi khám bác sĩ không? 】

【 Có, nhưng cách đây mấy năm rồi. 】

【 Không sao, cho tôi xin luôn cái báo cáo khám bệnh đó. 】 Mấy năm trước

yếu thì giờ chắc cũng chả khá hơn là bao. Quan trọng là có giấy trắng mực

đen, để cả Hương Giang này biết hắn “bất lực”.

Tổng thiệt hại vài chục ngàn điểm ăn dưa. Dù giờ cô đã giàu điểm, nhưng tiêu

một lúc nhiều thế vẫn thấy xót.

Nhưng để trả thù tên khốn nạn dám bôi nhọ danh dự mình, cái giá này hoàn

toàn xứng đáng! Hắn dám tạt nước bẩn vào cô, cô sẽ khiến hắn nửa đời còn lại

sống trong sự chế giễu của thiên hạ vì cái danh “đại gia 3 giây”.

huong-cang-thap-nien-90/chuong-187-phan-don-cuc-gat-cu-nga-ngua-cua-dai-

gia-3-giayhtml]

Ban đầu, Ôn Nguyệt định đưa hết bằng chứng cho Hoàng Chí Hào đăng lên

báo nhà. Nhưng nghĩ lại, hợp đồng với Chu Phúc Kim vẫn còn hiệu lực 3 tháng

nữa. Giờ mà chơi lớn công khai thì hơi “kém sang”, dễ bị mang tiếng là trả thù

đối tác vì không gia hạn hợp đồng. Như thế sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Lệ

Vinh với các thương hộ khác.

Công khai không được thì ta chơi ném đá giấu tay.

Ôn Nguyệt chỉ đạo hệ thống chia nhỏ bằng chứng: Video gửi nặc danh đến đài

truyền hình, ảnh và báo cáo khám bệnh rải rác cho các tòa soạn báo khác

nhau.

Nhưng khoan, để ngày mai hãy gửi. Hôm nay cứ để dư luận xôn xao, đẩy nhiệt

độ lên cao nhất đã.

Tính toán xong xuôi, Ôn Nguyệt gọi điện cho Dịch Hoài, mè nheo: “Chồng ơi,

đến đón em tan làm đi~”

Thời này thông tin chưa lan truyền chóng mặt như thời internet, Dịch Hoài vẫn

chưa biết chuyện vợ bị bêu riếu. Nghe giọng vợ, anh lập tức gác lại công việc,

phi xe đến đón.

Dịch Hoài đến rất sớm, trước giờ tan tầm cả tiếng.

Ôn Nguyệt đã có kế hoạch sẵn. Cô bảo anh đi lối cửa sau lên văn phòng, tránh

mặt đám phóng viên đang chầu chực ở cửa trước. Đợi cô giải quyết xong công

việc, hai người mới cùng nhau sóng đôi đi ra từ cửa chính.

Vừa ló mặt ra, đèn flash nháy lia lịa, đám phóng viên nhao nhao như ong vỡ tổ,

micro chĩa thẳng vào mặt Ôn Nguyệt:

“Cô Ôn, cô có phản hồi gì về việc ông chủ Chu Phúc Kim ám chỉ cô quyến rũ

ông ấy không?”

“Chu Phúc Kim đã hợp tác với Lệ Vinh nhiều năm, cô hẳn phải biết ông Chu đã

có gia đình. Tại sao biết người ta có vợ mà cô vẫn cố tình xen vào?”

Thư Sách

“Cô Ôn, quyến rũ không thành lại bị công khai bóc phốt, cảm giác hiện tại của

cô thế nào?”

Ôn Nguyệt liếc nhìn ba kẻ đặt câu hỏi đầu tiên. Toàn là phóng viên của mấy tờ

báo lá cải tai tiếng.

Phóng viên chính thống, kể cả paparazzi chuyên nghiệp, thường sẽ giữ thái độ

trung lập, hỏi những câu khách quan hơn chứ không quy chụp, tấn công cá

nhân trắng trợn như thế này.

Rõ ràng, có kẻ đứng sau giật dây.

Với phóng viên chân chính, họ cần sự thật. Nhưng với đám kền kền săn tin giật

gân, sự thật không quan trọng bằng view. Chỉ cần Chu Kim Long mở miệng ám

chỉ, họ lập tức quy chụp Ôn Nguyệt là “hồ ly tinh” quyến rũ đàn ông có vợ.

Ôn Nguyệt không nổi giận, chỉ lạnh lùng hỏi lại: “Các anh cận thị bao nhiêu

độ?”

Ba tên phóng viên ngớ người nhìn nhau, mất vài giây mới có người ấp úng:

“Hơn 100 độ. Nhưng chuyện này thì liên quan gì?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.