Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế

Chương 17.1: Mua sắm 0 đồng 2



Sẵn sàng

Đây là một bệnh viện tư nhân, à không, bệnh viện ngầm.

Nói trắng ra, đây là một địa ngục đen tối chuyên cấy ghép và buôn bán nội

tạng bất hợp pháp.

Mộc Cửu Nguyệt sẽ không tranh giành tài nguyên y tế với người thường, nhưng

điều đó không có nghĩa là không thể cướp tài nguyên y tế của địa ngục.

Đừng thấy ở đây vừa không có giấy tờ vừa không hợp pháp, nhưng trang thiết

bị ở đây thật sự rất tốt, không hề thua kém các bệnh viện công lập hạng A.

Đặc biệt là dụng cụ phẫu thuật, đó là đỉnh của đỉnh.

Lúc này là giữa trưa, nơi đây yên tĩnh, chỉ có vài tên bảo vệ ở lại canh gác.

Bác sĩ mổ chính, y tá và khách hàng, phải đến tối mới tới.

Vì vậy, lúc này, đám bảo vệ đều đang ngủ say trên giường.

Điều Mộc Cửu Nguyệt cần chính là sự sơ suất của họ.

Một quả lựu đạn được ném vào.

Tuyền Lê

BÙM!

Hoàn hảo hòa lẫn vào tiếng nổ bên ngoài, người khác sẽ chỉ nghĩ rằng nơi này

cũng bị thiên thạch va phải, chứ không cho rằng có người đang phá hoại ở đây.

Tính toán thời gian, còn nửa tiếng nữa là mưa thiên thạch kết thúc, cô phải

nhanh tay lên.

Đeo mặt nạ phòng độc, mặc đồ bảo hộ, cô cúi đầu lao vào.

Vừa chạy như điên vừa thu thu thu.

Bất kể dùng để làm gì, đã dùng qua hay chưa, tất cả đều thu thu thu!

Khi thu dọn đến căn phòng cuối cùng, cô phát hiện ra đó lại là một căn phòng

đầy ắp vắc-xin!

Có vắc-xin uốn ván, tả, dịch hạch, còn có cả huyết thanh kháng nọc các loại

rắn độc.

Mộc Cửu Nguyệt vui vẻ huýt sáo, không chút khách khí thu đi toàn bộ.

Sau khi thu dọn xong lô vật tư cuối cùng, lúc Mộc Cửu Nguyệt chuẩn bị rời đi,

cô phát hiện ra có một tên bảo vệ bị gãy chân đang bò ra ngoài.

Ồ hô, vậy mà còn sót lại một người.

Vậy sao được chứ?

Mộc Cửu Nguyệt rút ra khẩu Barrett, nhắm, bắn!

hoanh-ngay-tan-the/chuong-17-1-mua-sam-0-dong-2.html]

Cô cẩn thận tưới một thùng xăng khắp mọi ngóc ngách, ném một mồi lửa

xuống, ngọn lửa bùng lên dữ dội.

Hoàn hảo ẩn mình trong những đám cháy có thể thấy ở khắp nơi.

Làm xong tất cả những việc này, Mộc Cửu Nguyệt quay đầu rời đi không

ngoảnh lại.

Tận thế thiên tai, bắt đầu bằng thiên hỏa, cũng kết thúc bằng thiên hỏa.

Lần này cô chuẩn bị đầy đủ như vậy, nhất định có thể vượt qua được trận thiên

hỏa cuối cùng!

Chuông điện thoại reo lên.

Là Lão Hầu gọi tới.

Mộc Cửu Nguyệt bắt máy, chỉ đơn giản nói hai chữ: “Bình an”

Rồi cúp máy.

Cô đang bận lắm.

Vẫn còn mấy nơi cần phải đi thu hoạch nữa.

Địa điểm đánh dấu thứ ba là một trang trại nuôi trồng thủy sản cực lớn ở

thành phố K.

Kiếp trước, dưới trận thiên hỏa của thiên thạch, trang trại nuôi trồng thủy sản

này đã bị thiêu rụi sạch sẽ.

Hàng triệu tấn cá, tôm, cua, tất cả đều chết sạch, không quá ba ngày đã thối

rữa bốc mùi hôi thối nồng nặc.

Bây giờ thiên hỏa có lẽ đã phá hủy trang trại rồi, nhưng cá vừa mới chết, vẫn

còn tươi.

Không gian của cô có thể bảo quản vô hạn, thu vào không gian, có thể ăn đến

mười kiếp!

Chân dài duỗi ra, cô leo lên xe máy, luồn lách qua những con đường nhỏ để

tránh đống hỗn độn và những chiếc xe tắc nghẽn trên đường, phóng như bay,

hai mươi phút sau đã đến trang trại nuôi trồng thủy sản đó.

Quả nhiên không sai.

Nơi này vừa bị thiên hỏa oanh tạc, cá đều đã lật bụng trắng, nổi lềnh bềnh trên

mặt nước.

Nhân viên của trang trại đã sớm sợ hãi đến mức vừa lết vừa bò, ngay cả cổng

cũng không khóa, chạy về nhà trốn cả rồi, vừa hay lại tiện cho Mộc Cửu

Nguyệt.

Mộc Cửu Nguyệt vớ lấy một cây sào, quơ trên mặt nước.

Cây gậy đi đến đâu, tất cả cá tôm cua đều bị thu vào không gian.

Chỉ mất nửa giờ đồng hồ, mảnh đất vốn còn trống trải ban đầu đã chất thành

núi cá, núi tôm, núi cua.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.