Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế

Chương 5.1: Kích hoạt sao chép vạn lần!



Sẵn sàng

Chỉ thấy bên dưới là từng hàng từng hàng thỏi vàng được xếp san sát, suýt nữa

thì làm mù cả mắt cô!

Kiếp trước cộng thêm kiếp này, cô chưa bao giờ thấy nhiều vàng như vậy!

Phát tài rồi, phát tài rồi.

Khóe miệng cô cong lên đến mức lấy cả súng AK ra cũng không đè xuống

được!

Mộc Cửu Nguyệt đã vào đây một lúc rồi, không thể trì hoãn thêm nữa.

Cô vươn tay ra một cái, trong lòng thầm niệm: Thu thu thu!

Những hàng thỏi vàng đó, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu, được

xếp gọn gàng vào trong không gian của Mộc Cửu Nguyệt.

Mộc Cửu Nguyệt thu xong thỏi vàng cuối cùng, nhanh chóng khôi phục lại sàn

nhà, khóa lại chiếc khóa nhỏ, trải tấm thảm cho phẳng phiu, dọn dẹp sạch sẽ

những dấu vết có thể bị bỏ sót, rồi lách người một cái đã nhảy từ nhà bếp ra

ngoài.

Đúng lúc này, xe chở rác đến thu gom rác.

Mộc Cửu Nguyệt nấp vào một góc, nhanh chóng thay một bộ đồng phục của

công nhân vệ sinh, đeo khẩu trang lớn, vác theo cây chổi lớn “mượn” được của

ban quản lý, ung dung đi đến trước xe chở rác, vẫy tay chào tài xế.

Tài xế tưởng cô là công nhân vệ sinh của Hoàng Kim Thành.

Tuyền Lê

Bảo vệ của Hoàng Kim Thành lại tưởng cô là công nhân vệ sinh đi cùng xe chở

rác.

Vì vậy không ai nghi ngờ thân phận của Mộc Cửu Nguyệt, cứ mặc kệ cô vừa

vung cây chổi lớn vừa quét dưới đất vừa rời đi.

Vừa rời khỏi Hoàng Kim Thành, Mộc Cửu Nguyệt đã lách mình vào công viên

nhỏ không xa, nấp sau những bụi hoa rậm rạp, nhanh chóng tiến vào không

gian.

Vừa vào trong, Mộc Cửu Nguyệt đã sững sờ!

Đây còn là không gian nhỏ bé của cô sao?

Cô thật sự không đi nhầm chỗ chứ?

hoanh-ngay-tan-the/chuong-5-1-kich-hoat-sao-chep-van-lanhtml]

Không gian vốn chỉ nhỏ bằng cái chuồng bồ câu, nay đã trở nên lớn như một

sân vận động!

Những vật tư từng suýt chất đầy không gian, nay chỉ co cụm lại trong một góc

nhỏ xíu, không hề bắt mắt!

“Phất lên rồi!” Mộc Cửu Nguyệt véo mạnh vào đùi mình một cái, nhận ra đây

không phải là mơ, cuối cùng cũng cất tiếng cười ngông cuồng: “Tốt quá rồi! Có

không gian lớn như vậy, kiếp này, mình nhất định có thể sống sót đến cuối

cùng!”

Đúng lúc này, bên tai vang lên một giọng nói máy móc: “Phát hiện 6,890,000

gram vàng, có muốn kích hoạt chức năng sao chép vạn lần không?”

Mộc Cửu Nguyệt chớp chớp mắt.

Khoan đã?

Sao chép vạn lần?

Có phải là ý nghĩa mà cô đang hiểu không?

6,890,000 gram vàng? Cô không nghe nhầm chứ?

Chỉ là một người giàu nhất của thành phố K quèn, sao lại có nhiều vàng như

vậy?

Đây còn là số lượng còn lại sau khi đã bị không gian tiêu hao một phần!

Số vàng này thực sự là của ông ta sao?

Kệ là của ai, dù sao bây giờ nó cũng thuộc về cô rồi.

Ha ha ha ha ha ha ha!

“Kích hoạt!” Mộc Cửu Nguyệt trầm giọng trả lời.

“Vui lòng chọn vật phẩm cần sao chép” Giọng nói máy móc lại vang lên.

Mộc Cửu Nguyệt tiện tay chỉ vào một bao gạo tẻ thông thường.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.