Hôm sau.
Lục Thành Châu phải đến đơn vị báo cáo, tiện thể nộp đơn xin kết hôn. Hắn dậy
sớm, không ăn sáng ở nhà, để lại cho Tô Đào một mảnh giấy nhắn và một ít tiền
cùng phiếu mua hàng rồi ra khỏi nhà.
Mặc dù Tô Đào luôn nói có tiền không cần hắn cho thêm, nhưng hắn vẫn không
yên tâm, luôn sợ khi ra ngoài đi dạo, cô nhìn thấy thứ gì muốn mua lại sẽ do dự vì
giá cả, không nỡ mua.
Hắn làm việc nhiều năm như vậy, ăn mặc sinh hoạt hằng ngày đều do đơn vị cấp,
căn bản không cần hắn tiêu tiền, vì vậy tích cóp được không ít của cải. Trước đây
hắn chẳng có khái niệm gì về tiền bạc, cũng không biết tích nhiều tiền như vậy để
làm gì, bây giờ có đối tượng rồi, mà sắp trở thành vợ hắn, hắn bỗng nhiên hiểu ra
ý nghĩa của việc tích góp tiền.
Đó chính là để vợ mình mua đồ không cần nhìn giá, không phải lo lắng vì tiền,
muốn mua gì thì mua, chỉ cần vui vẻ là được.
Lúc Lục Thành Châu đi, Tô Đào vẫn chưa dậy, hắn liền đưa phong bì đựng giấy
nhắn và tiền phiếu cho mẹ đẻ của mình, nhờ mẹ lát nữa đưa đồ cho Tô Đào.
Mọi người trong nhà họ Lục dậy ăn sáng xong, ngoại trừ Lục Giai Di và Tô Đào,
những người còn lại đều phải đi làm.
Bình thường thường là Lục Chấn Hoa đi trước, Thẩm Tịnh Thư thứ hai, sau đó là
Lục Thành Minh và vợ.
Thẩm Tịnh Thư nghĩ đến món đồ con trai chuyển giao cho mình, sợ hai vợ chồng
anh cả nhìn thấy hiểu lầm, nên hôm nay ở lại thêm một lúc, đợi hai vợ chồng Lục
Thành Minh đều đi làm rồi, mới lấy đồ ra.
“Tiểu Tô” Thẩm Tịnh Thư vẫy tay gọi Tô Đào, ra hiệu cô lại đây.
“Có việc gì thế ạ, thím Thẩm?” Tô Đào đến ngồi xuống sofa, Thẩm Tịnh Thư lấy từ
trong cặp đi làm ra một phong bì dày dặn đưa cho Tô Đào, “Cái này là Thành
Châu nhờ thím chuyển cho cháu, nó bảo cháu cầm lấy mua chút đồ mình thích”
Tô Đào vừa nhận phong bì, Mạnh Yên vốn đã ra cửa đi làm bỗng nhiên quay đầu
trở lại, có lẽ là quên mang thứ gì đó, kết quả là nhìn thấy Thẩm Tịnh Thư đưa cho
Tô Đào một phong bì dày, nhìn là biết bên trong chắc chắn đựng tiền.
Quả nhiên mẹ đẻ thì khác thật, cô và Lục Thành Minh kết hôn lâu như vậy, bà mẹ
chồng này chưa từng cho cô một lần tiền tiêu vặt.
Tô Đào còn chưa bước vào cửa nhà, mẹ chồng đã bắt đầu lén lút đưa tiền cho cô
ta rồi, đợi cô ta cưới vào nhà còn được nữa hay sao, chẳng lẽ những thứ tốt trong
nhà đều phải cho hai vợ chồng em chồng hết?
Sắc mặt Mạnh Yên lập tức sa sầm, không hài lòng liếc Tô Đào một cái, lấy đồ của
mình rồi hừ lạnh một tiếng bước ra cửa.
Lúc ra ngoài còn đóng sầm cửa một cái thật to.
Thẩm Tịnh Thư đoán chắc cô ta hiểu lầm rồi, nhưng cũng lười giải thích, ai bảo
Thành Châu vừa về, hai vợ chồng anh cả đã bắt đầu gây chuyện. Hiểu lầm cũng
tốt, tốt nhất tức chết đi cho rồi, cũng coi như là cho con trai trút được bực mình.
Thẩm Tịnh Thư quay đầu nhìn Tô Đào, trên mặt lại nở nụ cười: “Con bé Giai Di
thích đi dạo phố, hôm nay để nó đi cùng cháu ra ngoài đi dạo một chút, nó quen
đường”
“Giai Di!” Nói xong, Thẩm Tịnh Thư hướng về phía con gái vẫn còn đang ngồi ăn
sáng chậm rãi trên bàn ăn mà gọi một tiếng, dặn dò: “Con ăn sáng xong dẫn nhị
tẩu đi dạo một chút, trưa hai đứa có thể giải quyết ở cửa hàng cơm quốc doanh”
Ừ.
“Con biết rồi, mẹ” Lục Giai Di trong miệng nhét đầy đồ ăn, trả lời lấp bấp.
Thẩm Tịnh Thư nhìn vẻ ngon miệng, người tròn trịa của con gái, rồi lại nhìn Tô
Đào tay là tay, chân là chân, eo chỉ rộng bằng bàn tay, lắc đầu bất lực nói:
“Giai Di, con ăn ít vài miếng đi, một mình con ăn nhiều hơn cả mẹ với tiểu Tô
cộng lại, cân nặng của con cứ thế này mà tăng lên, sau này còn xem mặt đối
tượng thế nào, quan trọng là cũng không tốt cho sức khỏe”
Lục Giai Di cao trên 160cm, lúc mới đầu hơn 120 cân, Thẩm Tịnh Thư còn cảm
thấy con gái mập chút có phúc khí, thêm vào ngũ quan con gái giống cô, mặt nhỏ
mũi cao, người có chút thịt cũng không ảnh hưởng ngoại hình, cô cũng chẳng
quản mấy.
Kết quả bây giờ tăng lên hơn 130 cân, sắp 140 rồi, mặt từ mặt trái xoan biến
thành mặt quả bí, nếu không can thiệp, sắp mập thành quả bóng rồi.
Như thế chắc chắn không được.
Lục Giai Di xử lý xong cây quẩy cuối cùng trên bàn, phản bác nghiêm túc: “Nhưng
chị Mạn Lệ nói con mập mập như thế này cũng khá đẹp, chị ấy còn ghen tị con có
thể lên thịt đấy, chị ấy có ăn nhiều thế nào cũng không béo lên được, với lại chị ấy
còn nói nhiều nam đồng chí thích người nữ trên người có chút thịt”
“Chị ấy thật sự khuyên con như vậy à?” Thẩm Tịnh Thư trước đây chưa can thiệp
vào chuyện ăn uống của con gái, tự nhiên hai mẹ con cũng không nói chuyện về
phương diện này. Đây là lần đầu tiên cô biết Chu Mạn Lệ lại nói với con gái
những lời như vậy.
Lục Giai Di không hiểu tại sao mẹ đẻ lại hỏi như vậy, thành thật gật đầu: “Đúng
vậy. Chị Mạn Lệ còn thường xuyên gửi cho con bánh quy, kẹo sữa, bản thân chị
ấy còn không nỡ ăn”
Những thứ này đối với người bình thường thì rất quý giá, nhưng nhà họ Lục và
nhà họ Chu rõ ràng không nằm trong phạm trù này.
Thẩm Tịnh Thư có chút không vui rồi, cái Chu Mạn Lệ này thế nào đây? Lại
thường xuyên gửi những món ăn vặt dễ lên cân này cho con gái mình, cố ý sao?
“Sau này Chu Mạn Lệ còn gửi cho con những đồ ăn này thì con không được
nhận”
“Tại sao ạ? Chị Mạn Lệ cũng có lòng tốt mà” Lục Giai Di không hiểu.
Thẩm Tịnh Thư trợn mắt nhìn con gái: “Lòng tốt có thể cho con ăn thành thân hình
con lợn không? Mẹ nghe mẹ chị ấy nói, buổi tối chị ấy không ăn cơm, bình
thường cũng không ăn gì đồ ăn vặt, ngay cả trái cây cũng rất ít, hữu sự vô sự ở
nhà nhảy múa luyện hình thể. Chị ấy căn bản không phải ăn không béo, mà là cố
ý giữ dáng, chính là con bé ngốc nhà mình mới tin những lời chị ấy nói”
“Không thể nào chứ?” Lục Giai Di không tin Chu Mạn Lệ sẽ cố ý cho cô mập lên,
chị Mạn Lệ rõ ràng thích cô mới đối tốt với cô, gửi cho cô những thứ đó.
Thẩm Tịnh Thư lười cãi nhau với con gái mình, con bé ngốc này quan hệ tốt nhất
với Chu Mạn Lệ, nhất thời nửa khắc chắc chắn sẽ không tin.
lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-77-tinh-toan-nhohtml]
Đã nhắc đến Chu Mạn Lệ rồi, Thẩm Tịnh Thư nhìn Tô Đào một cái, liền giải thích
luôn một thể, “Tiểu Tô, cháu nên đã gặp Chu Mạn Lệ rồi chứ?”
Tô Đào không chỉ là gặp, hai người còn đã giao phong hai lần rồi. Chỉ là cô không
biết Thẩm Tịnh Thư muốn nói gì, cũng không tiện nói ra ân oán đã xảy ra giữa hai
người, chỉ nhẹ gật đầu: “Ở bệnh viện gặp hai lần”
Thẩm Tịnh Thư nói: “Thím có một hiểu lầm muốn làm rõ với cháu, trước đây thím
không biết Thành Châu đang tìm hiểu với cháu, tiếp được tin nó bị thương thím
rất lo lắng, nhưng lại không có cách nào qua đó chăm sóc nó, vừa hay Chu Mạn
Lệ biết được, nói cô ấy có thể đi chăm sóc, thím liền đồng ý”
“Con bé đó, vốn luôn thích Thành Châu, chạy theo sau hắn nhiều năm, chỉ là
Thành Châu luôn không có tình ý với cô ấy, lần đó thím cũng thấy cô ấy nhiều
năm như vậy không dễ dàng, vì Thành Châu mất trí rồi, có lẽ có thể cho hai người
một cơ hội làm quen lại, nên đã đồng ý để cô ấy lấy danh nghĩa vị hôn thê của
Thành Châu mà qua đó”
“Việc này làm thành ra rất khó xử, chắc chắn gây phiền phức cho cháu rồi, xin lỗi
cháu nhé, tiểu Tô”
Lúc này Tô Đào mới hiểu ra thân phận vị hôn thê của Chu Mạn Lệ rốt cuộc là do
đâu mà đến, không trách đối phương có thể tự tin như vậy, chỉ là bản thân cô
cũng là một đồ giả, cũng không có tư cách để đánh giá đối phương cái gì.
“Không sao đâu thím, hiểu lầm giải thích rõ là được rồi”
“Tốt, vậy thím đi làm đây. Giai Di, hôm nay con đi cùng chị tiểu Tô nhé” Thẩm
Tịnh Thư dặn dò xong, xách cặp đi rồi.
Phòng Tuyên truyền, Ban Tuyên truyền Đối ngoại.
Mạnh Yên vừa đến đơn vị thì đụng mặt Chu Mạn Lệ ngay.
“Mạn Lệ, đến rồi à, ôi hôm nay bộ đồ này của em phối đẹp thật, mặc vào như
minh tinh điện ảnh vậy”
“Cũng tàm tạm thôi chị Mạnh, mặc đại thôi mà”, Chu Mạn Lệ vén tóc, hơi ngạc
nhiên không hiểu sao hôm nay Mạnh Yên đột nhiên đối với cô nhiệt tình như vậy.
Hai người tuy cùng một phòng ban, nhưng xưa nay trạng thái đều là thờ ơ không
thèm để ý nhau.
Chu Mạn Lệ từ Lục Giai Di biết được, Lục Thành Châu và Lục Thành Minh không
hợp, Mạnh Yên lại là vợ Lục Thành Minh, sau này nếu cô gả vào, với Mạnh Yên
chính là quan hệ chị dâu em dâu, giữa đàn ông của mỗi người quan hệ không tốt,
vậy cô và Mạnh Yên tự nhiên cũng là quan hệ đối địch.
Vì vậy ở đơn vị cô luôn lạnh nhạt với Mạnh Yên.
Mạnh Yên không hiểu sao, cũng không mấy vui vẻ giao du với cô.
Nhưng hôm nay quả thực có chút kỳ lạ.
Tuy nhiên đã Mạnh Yên nhiệt tình rồi, Chu Mạn Lệ cũng muốn từ cô ta thăm dò tin
tức sau khi Tô Đào đến nhà họ Lục, nên cũng nhiệt tình lên: “Chị Mạnh, em đi lấy
nước, có cần giúp chị lấy một phần không?”
Mạnh Yên nhìn thái độ của cô ta còn có gì không hiểu, cố ý thở dài một tiếng
trước.
Chu Mạn Lệ lập tức tò mò truy hỏi: “Sao thế chị Mạnh?”
Mạnh Yên vẻ mặt khổ sở: “Chẳng phải vì chuyện em chồng tìm đối tượng, em nói
nó nghĩ gì vậy, một du học sinh về nước lại tìm đúng một đối tượng nhà quê, ngay
cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp, tôi ra ngoài còn ngại giới thiệu với người khác
đây là em dâu tôi, xấu hổ chết đi được”
Nghe lời này, trong lòng Chu Mạn Lệ mừng thầm, truy hỏi: “Vậy bố mẹ chồng chị
đối với cô ta là thái độ gì vậy? Đã đồng ý chưa?”
Mạnh Yên: “Mẹ chồng tôi cũng không biết sai dây thần kinh nào, tôi nhớ trước đây
bà rõ ràng là để ý em, kết quả cái Tô Đào đó đến sau bà lập tức biến sắc, đối với
cái Tô Đào đó thích đến mức, đem cả vòng ngọc truyền gia bảo đều tặng Tô Đào
rồi, sáng nay lúc tôi ra cửa, còn thấy bà lén lút đưa cho Tô Đào một xấp tiền phiếu
dày cộm, chậc chậc”
“Bố chồng tôi cảm giác cũng không phản đối Tô Đào gả vào, còn muốn thu xếp
trường học cho cô ta, giúp cô ta lấy bằng tốt nghiệp cấp ba. Em chồng tôi càng
hiệu suất, sáng nay đã đến đơn vị làm đơn xin kết hôn rồi. Từng người một cũng
không biết uống nhầm thuốc gì, lại đem một đứa nhà quê mù chữ làm bảo bối”
Chu Mạn Lệ nghe mà siết chặt lòng bàn tay.
Cứ tưởng người nhà họ Lục sẽ không hài lòng với Tô Đào, không ngờ lại nhanh
như vậy đã đồng ý hôn sự của Tô Đào và Lục Thành Châu rồi!
Tức chết đi được!
“À đúng rồi Mạn Lệ, cuối tuần sau hội chia sẻ văn học hợp tổ chức với viện
nghiên cứu em còn cần người giúp không? Vừa hay hôm đó tôi không có việc, có
thể cùng giúp bố trí hội trường các thứ”
Người làm việc ở Ban Tuyên truyền Đối ngoại và ở viện nghiên cứu đều là trí thức
cao cấp, rất nhiều đều là đi du học nước ngoài về, để phong phú đời sống giải trí
của mọi người, hai đơn vị thường xuyên liên hợp tổ chức một số hoạt động.
Hội chia sẻ văn học chính là một trong số đó.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
– Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm
Kiếm
– Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mọi người cùng nhau chia sẻ sách gần đây đã đọc, nói chuyện cảm tưởng của
nhau, thông thường kết thúc còn có một buổi khiêu vũ nhỏ, có chút tính chất liên
hoan.
Lục Thành Châu năm ngoái cũng tham gia hội chia sẻ này, mà còn ở hoạt động
đó chia sẻ một tác phẩm văn học lúc đó hắn đang xem.
Năm nay thì…
Chu Mạn Lệ đảo mắt một vòng, tính toán nhỏ trong lòng bắt đầu nổ lách tách.