Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi

Chương 21: Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga



Lực Ca cũng là quan hệ ở nhà máy chế biến thịt hợp tác với nuôi heo, thịt mà mang đến ngày hôm thật sự ngon.

Hai cân thịt mỡ tổng cộng là 4 đồng, đắt hơn thịt nạc gần gấp đôi. Nếu Từ Đông Thăng mắt nhanh tay lẹ thì thật sự giành mấy bà thím trung niên .

Lâm Tuệ quả thật cũng bất ngờ, xào rau mà mỡ thì đúng là ngon.

mới cất thịt trong tủ thì Từ Phụ và Từ Mẫu đến, thật sự cảm giác như đang trộm trong chính nhà .

Vợ chồng lão Tam ngơ ngác Từ Mẫu, khiến bà trong lòng hoảng hốt, “Hai đứa bây gì mà thế?”

Hai nhất trí lắc đầu, “Không gì ạ, cha vất vả .”

Từ Mẫu thấy tim hẫng một nhịp, hai vợ chồng chắc chắn chuyện !

Từ Phụ tin chiêu , ông thẳng hậu viện, vạch vị trí và kích thước của chuồng gà, ngoài còn chuẩn một cái chuồng thỏ riêng.

Để phòng chuột và phòng chúng đào hang, chuồng gà và chuồng thỏ đều xây cao hơn mặt đất một chút.

Núi của thôn Hướng Dương một rừng trúc, Từ Phụ khoanh một khoảnh ở đó, trúc mọc lên từ đấy đều là của nhà họ.

Làm việc nửa ngày, Từ Phụ suýt nữa thì lão Tam cho tức chết. Cầm liềm chặt tre mà suýt chặt tay, bảo nó khiêng gỗ thì khiêng nổi!

Cuối cùng vẫn là Từ Mẫu qua giúp một tay, còn Từ Đông Thăng thì điều nhặt đá và gom củi cùng Lâm Tuệ.

Lâm Tuệ cảm thấy sâu sắc rằng cha chồng thật sự lo đến bạc đầu. nghĩ ngợi một lúc, vẫn quyết định cắt một miếng thịt nạc, băm nấu cháo, cho thêm rau xanh .

Nước cháo sền sệt, thịt hầm mềm nhừ, hòa quyện trong gạo, thơm quá mất.

Lâm Tuệ nấu một nồi lớn, sức ăn của họ, thấy cha chồng ăn hai chén nỡ ăn nữa, bèn bưng cả nồi , múc từng muỗng chén của họ.

Bữa cơm trưa ba ăn vô cùng thỏa mãn.

Từ Mẫu xót tiền, lẩm bẩm mấy câu rằng họ tiêu tiền lung tung. mùi thơm trong miệng vẫn còn đó, bà cách nào là ngon.

May mà thịt trong cháo băm nhuyễn, dùng cũng nhiều.

Bà ngờ rằng, tối hôm đó khi họ về, Lâm Tuệ bắt đầu thắng mỡ heo.

Mùi thơm còn nồng nàn hơn cháo thịt nạc nhiều, cứ xộc thẳng mũi .

Lần cả nhà Từ Nhị đều ngửi thấy, cần ghé sát góc tường cũng nhà bên cạnh đang thịt.

Đừng là trẻ con thèm đến chịu , ngay cả lớn cũng thể chịu nổi.

chẳng lễ Tết, cũng việc đồng áng gì nặng nhọc, ai mà nỡ mua thịt ăn chứ.

Mùi mỡ heo đậm đặc đó mãi tan, khi ngủ Từ Nhị Tẩu còn thầm với chồng, “Anh xem cha đang lén lút trợ cấp cho nhà lão Tam ?”

Từ Diệu Tổ mơ màng đáp, “Không khả năng, cha công bằng nhất, khả năng chuyện .”

Từ Nhị Tẩu bĩu môi, lúc bà nội còn sống ngày nào cũng mở tiểu táo cho lão Tam, để cho nó bao nhiêu tiền riêng.

“Mấy ngày nay nhà chúng và nhà đại ca cũng đang chuồng gà, cũng thấy cha qua giúp một tay, còn là bất công . Nếu họ ngấm ngầm trợ cấp, ?”

“Chẳng Đông Tử từng việc , thể dựa một em dâu chứ? Ây da, bà mà phiền thế, còn ngủ ?”

Từ Nhị Tẩu nghẹn lời, thấy tiếng ngáy của chồng, tức đến mức sang hướng khác ngủ.

Hừ, ngày mai chuyện với đại tẩu mới , dựa mà chỉ giúp nhà lão Tam giúp nhà bọn họ!

Sáng hôm khi chuồng gà xây xong, Lâm Tuệ dùng tóp mỡ trộn với cải thảo, gói hai mươi cái bánh bao lớn. Gửi cho nhà đại ca và nhị ca mỗi nhà hai cái, để chặn miệng bọn họ .

Một một cái là khả năng, chỉ địa chủ mới thể cho như . Bảo họ lấy dao chia , cho bọn trẻ nếm hai miếng để đỡ thèm là .

Lúc Từ Đông Thăng qua nhà cũ, hai ông bà đang ăn cơm, bàn chỉ một chén cháo khoai lang ăn với dưa muối.

Anh đặt hai cái bánh bao lên bàn, “Cha vất vả giúp chúng con việc, đây là bánh bao A Tuệ tự , mời cha nếm thử”

Vứt hai câu, chuồn lẹ như bôi dầu chân, chỉ sợ kịp lải nhải.

Từ Mẫu quả thật tức chịu nổi, “Ông xem ông xem, mặt chúng thì cái gì cũng lắm, đầu lãng phí tiền bạc!”

Từ Phụ cầm một cái bánh bao bột mì trắng to, cắn một miếng, miệng đầy mùi dầu thơm, “Ừm, mau ăn , tóp mỡ đấy!”

“Còn cho cả tóp mỡ á?!” Từ Mẫu tức đến no luôn .

“Làm cũng , bà ăn thì đưa .”

Từ Mẫu lườm ông một cái, nghĩ thật. Bà cầm cái bánh bao lên, cắn nhẹ một miếng, từ từ nhai.

Ngon thật đấy!

Chỗ họ trồng ít lúa mì, bột mì đắt hơn ngô và lúa hai hào.

“Không cái khác, tay nghề của nhà thằng ba đúng là tệ. Cháo thịt nạc hôm qua cũng ngon”

“Có thịt thì món gì mà ngon? Cứ thế , con cái chúng nó hít gió Tây Bắc mà sống ? Có bố đáng tin cậy như , con nó lấy vợ kiểu gì?”

Từ Mẫu bực bội, chẳng lẽ một bà sốt ruột thôi ?

“Dù thì hai chúng bây giờ vẫn còn , để dành thêm chút tiền cho bọn nhỏ”

Từ Phụ ăn xong bánh bao, chép chép miệng.

Từ Mẫu kinh ngạc liếc ông một cái, đây là nghĩ sẵn từ lâu ?

Lâm Tuệ hai ông bà lo lắng đến cả chuyện hai mươi năm của đứa con còn thấy tăm nhà .

Cô ăn một cái bánh bao với cháo trắng là gần no . Từ Đông Thăng ăn ba cái bánh bao, hai bát cháo trắng mới tạm đủ.

Anh chùi miệng, ngoài . Lâu đánh bài, chắc là ngứa tay lắm đây.

Lâm Tuệ quản , trong túi nay chỉ hai xu thôi.

Đợi , Lâm Tuệ mái hiên tiếp tục may vá.

Cổng sân đóng, trong tầm mắt của Lâm Tuệ, cô thoáng thấy một đàn ông ở ngoài cổng.

Cô ngẩng đầu lên , theo phản xạ nắm chặt tay, mũi kim đâm đầu ngón tay, một cơn đau nhói buốt.

Trong mơ từng gặp đàn ông , tên là Lại Tam, là một gã góa vợ, vợ uống rượu say đánh chết, trong nhà còn hai già nuôi . Cả ngày nghề ngỗng, trộm gà bắt chó, thanh danh tệ hơn Từ Đông Thăng nhiều.

Hai già đó vô lý, ba đứa con gái đầu đều bán , chỉ cưng chiều mỗi mầm non độc nhất . Con trai gây chuyện thì gào om sòm một trận, lý cũng dám truy cứu.

Hồi đó nhà đẻ của cô con dâu đánh chết kéo đến tận cửa đòi một lời giải thích, ồn ào đến cuối cùng ngược còn trả hết tiền sính lễ.

Cũng vì chuyện mà còn ai đẩy con gái hố lửa nữa.

Sau khi Từ Đông Thăng gặp chuyện, Lại Tam liền thường xuyên lảng vảng cửa nhà . Mỗi khi bế con đều thể cảm nhận ánh mắt dâm đãng của cứ quẩn quanh ngực , hận thể dựng ngay một bức tường để chặn .

Gã ghê tởm đến cực điểm, còn vọng tưởng tái giá với . Nói gì mà góa chồng lấy góa vợ là chuyện thường tình, tức đến nỗi Từ Mẫu dẫn hai con trai đến tận nhà đánh cho một trận mới thu liễm một chút.

thỉnh thoảng mò đến để chửi, càng chửi càng hăng. là hợp với cái tên của , cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.

Cũng vì mà thanh danh của Lâm Tuệ trong thôn sa sút, đám đàn ông rảnh rỗi lấy cô trò đùa, một dạo cuộc sống càng trở nên khó khăn hơn.

Lâm Tuệ cụp mắt, rút cây kim khỏi đầu ngón tay, giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống đất.

“Em dâu, nhà các em ăn thịt ? Anh ở bên ngoài ngửi thấy mùi thơm .”

Lại Tam hề hề, để lộ hàm răng vàng khè đen kịt, tóc bết thành từng lọn.

Lâm Tuệ ghét bỏ liếc một cái, cố tình đợi đàn ông trong nhà mới tới.

“Tam Thẩm, chúng cháu đến xem thỏ ạ!”

Từ Quyên Quyên, Từ Tú Tú dẫn theo một cái đuôi nhỏ là Từ Quốc Siêu chạy tới.

Mấy đứa nhỏ sân tiện tay đóng cổng .

“Phì!” Lại Tam nhổ một bãi nước bọt, lững thững bỏ .

——————–

Nguồn: Sưu tầm


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.