Nhưng Lục Mạn Mạn đói, bụng giống như động không đáy, vừa mới ăn chưa
được nửa giờ đã đói bụng, hơn nữa còn thèm, cực kỳ thèm!
Thèm đến mức nào?
Thèm đến mức có một buổi tối bỗng nhiên mơ thấy năm đó đến thủ đô cùng Chu
Nghiêm Phong, ăn chân giò lợn hâm ở Thiên Phúc, hơn nửa đêm ôm cánh tay
Chu Nghiêm Phong gặm, gặm gặm rồi khóc sướt mướt, gặm không được thì
không nói, sao lại không có mùi vị mà trước đây cô đã từng ăn?
Nửa đêm Chu Nghiêm Phong bị gặm mà tỉnh, ngồi dậy ôm vợ vào trong ngực
đã thấy cô nhắm mắt khóc đến đau lòng.
Tuy rằng dỗ dành của anh tâm trạng thời kỳ mang thai của vợ dưới sự tương
đối ổn định, nhưng vì nguyên nhân cơ thể nên thỉnh thoảng cũng suy sụp một
chút.
Lúc bụng vừa lớn như một quả bóng bay, mặc dù mỗi đêm trước khi đi ngủ anh
cẩn thận bôi dầu dưỡng da cho cô, nhưng bụng vẫn có nếp nhăn dài, cô lấy
gương nhỏ soi nhìn thì lúc đó đã khóc một trận.
Đây lần đầu tiên sáng sớm mở cửa nhà hàng Thiên Phúc đã tiếp đón khách từ
Dương Thành không xa đến ăn chân giò hầm.
An ủi nói ông xã ở đây, đừng sợ.
Vốn đặt vé tàu qua hai ngày sẽ đưa cô đến thủ đô làm siêu âm B, thấy cô muốn
ăn chân giò hầm thì một giây cũng không đợi được nữa, lập tức đồng ý cô bây giờ
đi ăn chân giò hầm!
Chu Nghiêm Phong giơ cánh tay lên nhìn một chút, phía trên từng hàng dấu răng
vợ mình gặm, vừa buồn cười vừa đau lòng.
Lục Mạn Mạn nói muốn ăn chân giò hầm, chân giò hâm Thiên Phúc.
Sau đó thức dậy hơn nửa đêm gọi điện thoại cho người ta đặt lại vé tàu, mặc
quân áo rửa mặt cho Lục Mạn Mạn, để lại cho ba mẹ một tờ giấy rồi lập tức dẫn
cô lên tàu đến thủ đô.
Chu Nghiêm Phong sợ cô lại rơi vào tâm trạng buồn bã nên vội vàng đánh thức
cô dậy, vừa lau nước mắt cho cô vừa hỏi cô làm sao vậy, có phải gặp ác mộng
không?
Lục Mạn Mạn đã muốn ăn từng miếng từng miếng thịt, vào Thiên Phúc ngửi được
mùi thịt hâm sau bếp thì lập tức thèm muốn nuốt nước miếng, chân giò hâm vừa
lên nhanh chóng cầm đũa gắp hai miếng lớn vào miệng. Chân giò hầm của hiệu
Thiên Phúc không cần một giọt nước tương, đó đều là dùng nước kho hầm từ từ,
một miếng cắn xuống hương thơm mặn béo mà không ngấy.
Lúc Lục Mạn Mạn ở nhà bà Chu không dám cho cô ăn nhiều thịt như vậy, thức ăn
chủ yếu đổi thành cơm ngũ cốc, ăn cháo cũng là kết hợp với yến mạch đỏ, đậu cô
ve, thịt cũng rất đơn giản, cá hấp, tôm luộc, đùi gà đều là hấp chín.
Thấy khách hàng nữ xinh đẹp còn mang thai, vội vàng đón người vào mời đến
chỗ ngồi, sau đó đưa lên phần chân giò hâm còn nóng hổi đầu tiên.
Chu Nghiêm Phong an ủi vợ nói buổi trưa còn dẫn cô đến ăn, lúc này cô mới cảm
thấy thỏa mãn đi ra khỏi nhà hàng.
mang-theo-nhai-con/chuong-372.html]
Nhưng lâu ngày cô ăn ít, dạ dày không lớn, khoảng thời gian này khẩu vị tăng lên,
món gì ngon cô cũng có thể ăn, nhưng trong nhà khống chế ăn ít và ăn thành
nhiều bữa, dạ dày cũng không chứa được bao nhiêu, đại khái chân giò hâm này
khoảng ba cân, cô ăn khoảng hai lạng đã không ăn nổi nữa.
Nhưng cô vẫn còn thèm móng heo kho của người ta.
Nhai nhai hai má phồng lên, thơm vô cùng.
Lúc Chu Nghiêm Phong tới đây đã đặt phòng trước trong khách sạn, nhưng sợ cô
ăn quá nhiều thịt một lúc sẽ tích tụ thức ăn, sau đó đã dẫn cô đến công viên gần
đó dạo một vòng, thấy cô ngáp, lúc này mới đưa cô về khách sạn.
Lục Mạn Mạn ngủ bù cả buổi sáng, buổi trưa mở mắt lại đói bụng, còn nhớ đến
móng heo kho của cô.
Chu Nghiêm Phong lại dẫn cô đi ăn móng heo kho, móng heo kia đỏ tươi mê
người, mặn thơm mềm mại, cắn một miếng là có thể bỏ được xương.
Lục Mạn Mạn ăn liên tiếp hai cái, ăn đến môi sáng bóng, trên mặt đều thỏa mãn.
Chu Nghiêm Phong sờ sờ bụng cô, lấy khăn lau miệng cho cô. Bụng cô to anh
cũng không dám dẫn cô đến nơi quá náo nhiệt nên đã kéo cô đi dạo trong công
viên một chút, trong lúc đó thỉnh thoảng cho cô uống nước, hỏi xem cô có muốn
ăn hoa quả gì không, dẫn cô đi xem phong cảnh bên này, nhìn náo nhiệt bên kia,
vẫn dỗ dành dẫn cô đi dạo bên ngoài thêm một chút.
Ngày đầu tiên cô vui vẻ cũng ăn tốt, ngày hôm sau anh mới đưa cô đến bệnh viện
để làm siêu âm B.
Khi phim siêu âm B ra bác sĩ nói là thai đôi, còn nói tất cả các chỉ số đều rất
bình thường, bảo Lục Mạn Mạn dưỡng thai thật tốt là được.
Chu Nghiêm Phong và Lục Mạn Mạn tới đây làm hạng mục này ngoại trừ kiểm tra
xem có phải là thai đôi hay không, quan trọng nhất cũng là xem có phải tất cả
đều bình thường không.
Lần này hai người mới yên tâm.
Sau đó lại đến lúc Lục Mạn Mạn sinh con.
Lục Mạn Mạn thích thủ đô hơn Dương Thành. Vốn cô là người phương bắc, vừa
về phương bắc đã cảm giác được bầu trời cao xa đất đai rộng lớn, tâm trạng vô
cùng thoải mái.
Còn có thể có nguyên nhân gì, tất nhiên là Chu Nghiêm Phong muốn cùng vợ trải
qua thế giới của hai người, anh ở bên cạnh cô còn không đủ, làm sao có thể cho
phép người khác tới quấy rầy?
Hai người vừa mới về thì điện thoại của Bùi Cẩm đã đuổi theo, hỏi họ tới thủ đô
sao không tìm cô ấy, tại sao ngay cả một chút tin tức cũng không tiết lộ?
Chillllllll girl !