Thập Niên: Người Đẹp Và Gã Chó Điên

Chương 4



Tiểu Hắc mặt dày nói: “Anh, thuốc này hút ngon chứ? Thằng Nam đấy, nó về

Nam Thành rồi, biết anh đi vắng nên cố ý đợi anh về mới mời khách”

Lý Khoát liếc nhìn hộp thuốc, vẻ mặt bình thản.

“Thằng Nam phất rồi, lái cả xe Santana cơ đấy” Tiểu Hắc hâm mộ ra mặt, cho dù

là Santana cũ thì cũng phải vài vạn tệ. “Nghe nói còn quen được một cô bạn gái

cực xinh”

Lý Khoát chẳng có hứng thú gì với chiếc Santana hay cô bạn gái cực xinh trong

miệng Tiểu Hắc. Hắn đi ra ngoài một tháng, ngày nào cũng phơi mình dưới nắng

gắt, da lại đen thêm một chút. Lại ngồi mười mấy tiếng xe, giờ hắn chỉ muốn về

tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ một giấc thật ngon.

“Để hôm khác, mày bảo với thằng Nam là hôm khác tao mời, đón gió tẩy trần cho

nó” Đều là anh em, Lý Khoát cũng không thể làm mất mặt bạn bè quá.

“Anh, coi như em xin anh đấy, anh cứ qua đó nhấp môi ý tứ hai ngụm cũng được.

Thằng Nam giờ phất lên rồi, nghe nói về đây là định mở xưởng, sau này không

thể thiếu xã giao, em đoán nó mời khách chủ yếu cũng là muốn mời anh”

Mấy năm trước Trần Hiếu Nam cùng anh trai đi miền Nam chạy vạy làm ăn buôn

bán kiếm được tiền. Lý Khoát tuy không ra khỏi Nam Thành, nhưng bao năm kinh

doanh ở đây, quan hệ ở địa phương còn mạnh hơn nhà họ Trần nhiều, đặc biệt là

Lý Khoát rất được lòng người, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ ở Nam Thành, hắn

quen biết không ít người ở các cơ quan ban ngành.

Trần Hiếu Nam và anh trai muốn mở xưởng ở Nam Thành, chắc chắn muốn tạo

mối quan hệ trước với Lý Khoát, như vậy lúc chạy giấy tờ thủ tục cũng dễ dàng

hơn nhiều. Ở quê mà, không phải là dựa vào quan hệ sao.

“Mày muốn vào làm trong xưởng của nó à?” Lý Khoát liếc Tiểu Hắc một cái, cười

như không cười.

Bị nhìn thấu tâm tư, Tiểu Hắc gãi đầu: “Thì đấy, bà mối giới thiệu đối tượng đều

chê em không có công việc đàng hoàng. Em nghĩ nếu xưởng của thằng Nam mở

được, em vào làm công nhân chẳng phải cũng coi như có công việc ổn định sao?”

Lý Khoát hút xong hơi cuối cùng, ấn tắt thuốc, ném đầu lọc vào chai nước, Tiểu

Hắc cũng học theo. Đừng nhìn anh Khoát sống thô lỗ, thực ra hắn rất có ý thức, ít

nhất là chưa bao giờ vứt tàn thuốc lung tung.

Hắn nhấn ga, nhướng mày: “Được”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng – vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du

Qua đó lộ mặt nói hai câu xã giao, cùng lắm thì ngồi ý tứ một lát rồi về văn phòng

ngủ bù.

Vì thế, Lý Khoát về văn phòng tắm rửa, thay bộ quần áo sạch sẽ, trời cũng sắp

tối. Tiểu Hắc ngồi xổm ở văn phòng đợi hắn. Lý Khoát lau tóc ướt, cả người sảng

khoái bước ra: “Đi”

Ở một bên khác, trước cửa tiệm hoa quả có một chiếc Santana đỗ xịch lại, khiến

người xung quanh liên tục ngoái nhìn chiếc xe mới bóng loáng.

Quán hoa quả này có hai tầng, tầng một bán hàng, tầng hai là nơi ở của người

nhà họ Thời.

Trần Hiếu Nam kiên nhẫn đợi bạn gái xuống lầu. Hắn năm nay mê phong cách

phim xã hội đen Hồng Kông, để kiểu tóc giống Trần Hạo Nam, đeo kính râm, mặc

áo sơ mi bông trông cực kỳ thời thượng, nên cũng có khối người nhìn ngó. Hắn

cứ đường hoàng đứng đợi như vậy, hàng xóm láng giềng xung quanh biết ngay là

cô con gái út nhà họ Thời đã từ bên ngoài trở về, lại còn kiếm được anh bạn trai

giàu có.

Trên lầu, Thời Doanh đang thong thả trang điểm, buộc tóc. Mẹ Thời đứng bên

cạnh hỏi: “Cái cậu dưới lầu là con nhà họ Trần ở thành Tây hả?”

“Vâng ạ” Thời Doanh soi gương, ngũ quan cô vốn đã sắc sảo rực rỡ, trang điểm

không cần quá đậm, chỉ cần kẻ lông mày, tô chút son môi là đã rất đẹp rồi.

Cô còn thích vẽ lông mày mảnh, khi hơi nhướng mày nhìn người khác sẽ mang

theo nét cười như không cười, ví dụ như hiện tại, khi mẹ Thời cố ý hay vô tình dò

hỏi về điều kiện nhà họ Trần, còn hỏi chiếc Santana kia là do Trần Hiếu Nam mua

hay là của anh trai hắn.

“Mẹ quan tâm ai mua làm gì, dù sao cũng không phải con” “Thế mấy năm nay

con ở bên ngoài cũng kiếm được không ít tiền nhỉ? Có tích cóp được gì không?”

Mẹ Thời lại nhìn đống quần áo hoa hòe hoa sói có thể phủ kín cả cái giường của

cô, còn cả những vòng cổ, khuyên tai trên bàn nữa.

Thời Doanh đứng dậy, cầm túi xách xuống lầu. “Không giữ được bao nhiêu, tiêu

hết rồi”

Mẹ Thời đứng phía sau cau mày.

“Tiểu Doanh” Thấy cô, mắt Trần Hiếu Nam sáng lên, vội vàng bước tới đón.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.