Nguồn: Sưu tầm
Truyện Zhihu
Truyện Sáng Tác
Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng
Chương 2
Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng – Chương 2
Tính tình Diệp Ninh vốn mạnh mẽ, dứt khoát. Một khi hạ quyết tâm thì lập tức bắt tay , hề dây dưa.
Nồi niêu xoong chảo trong nhà nhiều ngày rửa, đủ loại đồ lặt vặt vứt bừa bãi khắp nơi, chẳng khác nào đang thách thức sự kiên nhẫn của cô. Đến lúc , Diệp Ninh cuối cùng cũng hiểu vì thể nguyên chủ béo đến mức .
Hàng xóm trong đại viện thấy cô thì ai nấy đều ngạc nhiên. Nhất là khi thấy cô bên bể nước rửa chén, kỳ cọ nồi niêu, càng khiến khỏi giật .
Ai chẳng Diệp Ninh lười biếng, ham ăn. Từ tới nay, từng thấy cô chủ động nấu cơm, nồi niêu nào cũng đợi Cố Phong về rửa. Hôm nay đúng là mặt trời mọc đằng tây.
Tiếng xì xào bàn tán vang lên dứt, nhưng Diệp Ninh coi như thấy, chỉ chuyên tâm việc của .
Sau hơn hai tiếng dọn dẹp, căn nhà nhỏ đầy hai mươi mét vuông cuối cùng cũng gọn gàng dáng.
Diệp Ninh thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm cả . Thân thể mập mạp quả thật quá vướng víu, mới vận động chút thôi chạm tới cực hạn.
“Dô, Diệp Ninh, giường nhà cô… sập ?”
Ngoài cửa vang lên giọng cố nén đầy chế giễu.
Diệp Ninh ngẩng đầu , thấy Lý Kim Phượng và Vương Hinh Tuyết đó, ánh mắt cả hai giấu nổi vẻ châm chọc.
“Giường chắc lắm”
Cô trả lời thản nhiên.
Lý Kim Phượng là vợ của liên trưởng liên ba Chu Thế Thành, sống ngay sát vách, nổi tiếng là “cái loa” trong khu gia thuộc, chuyện lớn chuyện nhỏ nhà ai đều thoát khỏi tai bà .
Lý Kim Phượng che miệng , ánh mắt dán chặt lên hình tròn trịa của Diệp Ninh:
“Diệp Ninh , đừng trách chị dâu nhiều lời. Cô mà ăn ít chút thì cũng đến nỗi gãy cả giường”
Dẫu miệng , nhưng bà cũng nhận hôm nay nhà Diệp Ninh trông sạch sẽ hơn hẳn ngày thường.
Diệp Ninh định phản bác, nhưng cúi mắt lớp mỡ chồng lên ở cổ, thấy đó đúng là sự thật.
“Cảm ơn chị dâu quan tâm”
Lý Kim Phượng sững , ánh mắt cô trở nên kỳ quái. Trước chỉ cần ai dám chê cô béo, Diệp Ninh nổi trận lôi đình, hôm nay khác hẳn?
Vương Hinh Tuyết bên cạnh bèn bước lên, giọng dịu dàng:
“Diệp Ninh, tối qua Cố về nhỉ?”
Ánh mắt Diệp Ninh khẽ nheo , lặng lẽ đánh giá cô gái mặt.
Dung mạo xinh , làn da trắng nõn.
Vương Hinh Tuyết là nổi tiếng nhất đại viện, cùng tuổi với cô, là giọng ca chính của đoàn văn công. Ngoại hình xuất sắc, tính tình ôn nhu, theo đuổi nhiều đếm xuể.
“Ừm, về . Nếu thì giường đè sập?”
Diệp Ninh nhàn nhạt đáp.
Biểu cảm mặt Vương Hinh Tuyết lập tức đông cứng.
“Tối qua… cô và Cố thật sự… ?”
Giọng run run, rõ ràng tin. Với gương mặt béo múp như thế của Diệp Ninh, cô tin Cố Phong sẽ chạm .
Diệp Ninh bỗng lộ vẻ hổ, gật đầu thừa nhận. Dù dáng vẻ chẳng hề hợp với hình hiện tại của , nhưng cô vẫn diễn cho trọn.
Trước , Diệp Ninh ngu , xem Vương Hinh Tuyết là bạn duy nhất, chuyện gì cũng , thậm chí cả chuyện chăn gối với Cố Phong cũng giấu. bây giờ, cô chỉ còn sự cảnh giác.
Bởi lẽ, việc cô cưỡng ép Cố Phong tối qua, chính là do Vương Hinh Tuyết xúi giục.
Hai ngày , Vương Hinh Tuyết với nguyên chủ rằng đoàn văn công sắp tuyển mới, chỉ cần Cố Phong chịu giúp một câu, nhất định thể chọn. Nguyên chủ vốn thèm công việc từ lâu — thể diện, nhàn hạ, thể mặc mỗi ngày.
Thiếu duy nhất, chính là sự giúp đỡ của Cố Phong.
Biết quan hệ vợ chồng , nguyên chủ lo Cố Phong sẽ đồng ý. Nghe , Vương Hinh Tuyết liền bày cho cô một “cao kế” — mỹ nhân kế.
Chủ động quyến rũ Cố Phong, đợi gạo nấu thành cơm, thì chuyện văn công đoàn coi như nắm chắc trong tay.
Nguyên chủ chẳng những thấy bất , còn theo răm rắp, mới dẫn tới chuyện tối qua.
Nhìn sắc mặt Vương Hinh Tuyết liên tục biến đổi, Diệp Ninh càng chắc chắn suy đoán của . Cô và Cố Phong vốn tình cảm, cưới cô cũng chỉ vì bất đắc dĩ. Với đủ chuyện tồi tệ nguyên chủ gây , ly hôn là quá nể mặt, mà Vương Hinh Tuyết còn xúi cô cưỡng ép ?
Đây nào giúp, rõ ràng là đẩy cô chỗ chết.
“Diệp Ninh, cô lừa bọn đấy chứ?”
Lý Kim Phượng kích động hỏi, lòng hiếu kỳ đẩy lên cao trào.
Nhìn hình tròn trịa cùng ngũ quan chen chúc của Diệp Ninh, bà thực sự thể tưởng tượng nổi Cố Phong chuyện .
Trước ánh mắt soi mói của hai , Diệp Ninh bình thản gật đầu.
Biểu cảm Vương Hinh Tuyết gần như sụp đổ:
“Vậy… chúc mừng cô”
Câu như nghiến răng nặn .
Diệp Ninh nhạt:
“ và Cố Phong vốn là vợ chồng, chuyện vợ chồng nên thôi”
Cơ mặt Vương Hinh Tuyết co giật ngừng:
“Anh Cố đồng ý giúp cô văn công đoàn ?”
Diệp Ninh thoáng ngẩn , suýt nữa quên mất chuyện . đối diện ánh mắt chằm chằm , cô vẫn giữ vẻ ung dung.
Với thể hiện tại, văn công đoàn chẳng khác nào mơ giữa ban ngày. cô thích thứ gì thuộc về khác nhòm ngó, dù yêu Cố Phong, thì quan hệ vợ chồng của họ vẫn là sự thật.
“Tối qua bận quá, kịp . Tuyển chọn còn mấy ngày nữa mà, đợi về sẽ .”
Lời hờ hững rơi tai hai phụ nữ thành khoe khoang trần trụi.
Mộng Vân Thường
Vương Hinh Tuyết mặt mày tối sầm, bỏ .
Diệp Ninh nghỉ ngơi đủ , liền kéo chiếc giường gãy từ khu nhà ngang ngoài. Không gian vốn chật hẹp, thể hơn hai trăm cân của cô cùng chiếc giường chiếm trọn hành lang, khác chỉ thể né sang một bên.
Đến khi cô bước khỏi khu nhà ngang, gần như cả đại viện — trừ chính cô — đều :
Tối qua Diệp Ninh và Cố Phong viên phòng, còn đến mức sập cả giường.