Vợ Tôi Là Tin Tặc

Chương 42



Sẵn sàng

Vì vậy, không ai ngạc nhiên khi cô Emerson nhắc đến tên Gary.

Kỳ thi hàng tháng sắp đến gần, và đột nhiên có một kỳ thi Olympic Toán. Tất

cả học sinh nhìn nhau, lo lắng rằng điều đó sẽ ảnh hưởng đến việc ôn tập bài

kiểm tra của mình và họ không muốn tham gia.

So với một kỳ thi Olympic Toán mà họ không thể giành chiến thắng, họ thà

dành thời gian và công sức vào việc ôn tập.

Khuôn mặt của cô Emerson trông không được tốt khi cô thấy không ai giơ tay.

Cô đã nói rằng quận rất coi trọng cuộc thi này. Cô không ngờ học sinh lại lười

biếng đến vậy.

Cô nhìn lướt qua lớp học. Mọi người trong lớp đều nhìn xuống, ngoại trừ Nicole

là vẫn đang nhìn cô một cách bình tĩnh.

Mắt cô Emerson sáng lên. Cô nhớ lại rằng trong hồ sơ của Nicole, có ghi rằng

cô ấy đã từng tham gia một kỳ thi Olympic Toán trước đây. Cô không khỏi hỏi.

– Nicole, em đã từng tham gia một kỳ thi Olympic Toán ở trường cũ của mình,

phải không?

Nicole không ngờ cô Emerson lại gọi tên mình, nhưng cô vẫn gật đầu. Cô

Emerson thấy cô gật đầu nên tự ý ghi tên cô vào.

– Vậy thì lần này em và Gary sẽ đại diện cho lớp chúng ta. Đừng quên tham gia

buổi đào tạo vào mỗi chiều thứ Ba, thứ Năm và thứ Sáu tại giảng đường. Sẽ có

một giáo viên hướng dẫn cả hai em.

Nicole có vẻ không quan tâm lắm vì nó không khác mấy so với tất cả các lớp

học này.

Cô Emerson coi sự im lặng của cô ấy là sự đồng ý và thở phào nhẹ nhõm. Cô

rất lo lắng rằng Nicole sẽ không đồng ý. Thật không ngờ cuộc trò chuyện lại

diễn ra suôn sẻ như vậy.

Nghĩ về điều này, cô Emerson thiên vị Nicole hơn một chút.

Ngay khi giờ ra chơi bắt đầu, Bradley, trông có vẻ lo lắng, chạy đến và hỏi.

– Nicole, cậu đồng ý tham gia cuộc thi à? Tôi nghe nói vòng này sẽ rất khó. Cậu

không thấy là không ai muốn tham gia sao?

– Giết thời gian cũng thật tuyệt. – Nicole bình tĩnh trả lời.

Bradley sau đó nhớ ra rằng lần trước cô đã trả lời đúng tất cả các câu hỏi. Anh

vỗ đùi và nói.

– Đúng rồi, đề thi bình thường quá dễ với cậu. Tham gia thi thú vị và thử thách

hơn nhiều.

Nicole không phản bác anh. Cô quá lười để trả lời rằng ngay cả các câu hỏi thi

cũng giống như đề thi bình thường đối với cô.

Giờ là giờ ăn trưa. Nicole xếp hết sách vở lên bàn và chuẩn bị ăn trưa với

Bradley và mọi người. Bất ngờ, cô nghe thấy ai đó gọi mình ngay khi vừa đứng

dậy.

– Nicole!

Nicole nhìn sang và thấy Snow đang đứng ở cửa. Khi cô ấy nhận thấy Nicole

đang nhìn lại mình, cô ấy mỉm cười và vẫy tay ra hiệu cho cô đi qua.

Nicole đứng yên. Cô không ở gần Snow lắm nên không biết Snow có ý đồ gì.

Khi Snow nhận ra Nicole đang phớt lờ cô trong khi mọi người khác đang nhìn

chằm chằm vào cô, cô cười và bước về phía Nicole.

Đứng cạnh Nicole, Snow tỏ vẻ dịu dàng đặc trưng và hỏi.

– Nicole, chúng ta cùng ăn trưa nhé?

Bây giờ nữ hoàng trường đại học nổi tiếng đã ở trong lớp của họ, mọi người

đều không thể cưỡng lại được việc nhìn chằm chằm vào họ. Snow nổi tiếng vì

sự dịu dàng và hào phóng của cô ấy.

Cô ấy không quan tâm đến ánh nhìn của mọi người mà vẫn tiếp tục thể hiện

khía cạnh tốt nhất của mình.

Nhiều chàng trai đang bàn tán với nhau.

– Nhìn kìa, đó là nữ hoàng trường đại học của trường chúng ta. Cô ấy thực sự

xứng đáng với tên của mình, làn da của cô ấy trắng như tuyết!

Cũng có nhiều người khen ngợi vẻ đẹp của cô ấy. Snow vô cùng vui mừng khi

nghe điều đó.

Jack nghe thấy liền cười khẩy.

– Nếu mắt kém thì nên quyên góp cho những người cần giúp đỡ. Dù ở góc độ

nào, Nicole trông đẹp hơn Snow rất nhiều. Danh hiệu nữ hoàng của trường sẽ

lại được tranh cử một vòng nữa. Thật khó để nói liệu Snow có giữ được danh

hiệu này trong năm nay hay không!

Khi Snow nghe những lời anh nói, khuôn mặt cô trở nên tái nhợt và cô gần như

mất đi khí thế.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.