Nhìn thấy vẻ mặt kì lạ của Phượng Linh và Huyền Âm, Bạch Tử Ly khó hiểu. Cô
vừa mới nói sai cái gì sao.
” Hai người. Tôi nói sai gì sao? ”
Phượng Linh vội vàng xua tay, cười cười nói:
” Không có gì, lần đầu được một điện hạ giống cái cảm ơn như thế. Quả thật là
có chút bất ngờ. ”
Bạch Tử Ly nghe vậy thì có chút không nói thành lời. Chỉ là một tiếng cảm ơn
mà cũng kinh ngạc như thế sao. Cái thế giới này, rốt cuộc thì giống cái có địa
vị cao cỡ nào vậy chứ?
‘ Chỉ là một lời cảm ơn mà cũng ngạc nhiên như vậy. Quả thật là loại tiểu
thuyết não tàn mà. Phép lịch sự cơ bản mà coi như chuyện lạ thì đúng là nên
xem lại. ‘
Nghe thấy tiếng lòng của cô, cả hai người Phượng Linh và Huyền Âm đều có
những suy nghĩ mông lung. Cô gái nhỏ xuyên từ thế giới khác đến này, thật
sự rất khác biệt. Vừa ngơ ngác đáng yêu, vừa tốt bụng nữa. Bây giờ muốn kiếm
được một điện hạ giống cái như này làm thê chủ thì khó đấy.
Hai người đang thầm tính toán trong lòng. Còn chính chủ thì vẫn đang nhìn
vào hư không. Bạch Tử Ly đang nhìn vào bảng hệ thống vừa mới xuất hiện
trước mắt cô. Trước lúc cô ngất đi, cô đã nghe thấy một giọng máy móc điện
tử vang lên trong đầu. Nhờ nó mà cô mới thoát được một kiếp. Ra đây là bàn
tay vàng trong truyền thuyết.
Bạch Tử Ly nhìn nhìn một chút liền không hiểu. Mấy dữ liệu này là như nào?
Bỗng giọng nói máy móc quen thuộc đó lại vang lên một lần nữa.
[ Chúc mừng kí chủ mở khóa hệ thống. Kí chủ đã thanh tẩy được 10 điểm ô
nhiễm cho thú nhân. Kí chủ có thể tiếp tục nâng cấp hệ thống thông qua điểm
ô nhiễm. ]
Bạch Tử Ly có chút giật mình. Thanh tẩy điểm ô nhiễm? Cô biết điểm ô nhiễm
là gì. Ở thế giới thú nhân này, các giống đực đều có điểm ô nhiễm. Đó là những
cảm xúc xấu tích tụ mà thành. Nếu điểm ô nhiễm vượt quá 80 điểm thì cần
phải chú ý. Vượt quá 90 điểm thì cần phải uống thuốc ức chế điểm thanh tẩy
cùng nghỉ ngơi tịnh dưỡng. Còn đạt 100 điểm thì chính thức biến về khởi
nguyên, hoàn toàn mất đi lý trí, sống như một con thú hoang thật sự.
Cô không ngờ là mình lại có khả năng thanh tẩy điểm ô nhiễm. Mặc dù tất cả
giống cái ở đây đều có khả năng thanh tẩy điểm ô nhiễm. Nhưng vấn đề là cô
mới xuyên tới đây, không hề biết thanh tẩy bằng cách nào. Nào ngờ lại có hệ
thống thanh tẩy như này.
‘ Không ngờ là mình còn có thể thức tỉnh hệ thống thanh tẩy điểm ô nhiễm.
Mỗi lần thanh tẩy được 10 điểm à. So với các giống cái thì là ở mức trung bình
mà nhỉ. Nhưng mà nói vậy thì con hổ trắng tấn công mình là thú nhân cuồng
hoá sao? Hèn chi lại tự nhiên xuất hiện hổ trong trường đại học. ‘
Những tiếng lòng của Bạch Tử Ly như một tiếng chuông vang động trong lòng
hai người đứng trước mặt cô. Khuôn mặt của Phượng Linh có chút méo xệch,
Huyền Âm thì lại lộ ra biểu cảm hiếm thấy. Thanh tẩy một lần 10 điểm ô nhiễm
mà gọi là ở mức trung bình của các giống cái á? Phải biết là hoàng hậu đế
quốc hiện nay mỗi khi thanh tẩy cho những người khác cao nhất cũng chỉ
được 2 đến 3 điểm ô nhiễm thôi đó.
Không ngờ điện hạ giống cái Bạch Tử Ly này lại thức tỉnh dị năng “hệ thống” gì
đó có năng lực thanh tẩy cao như vậy. Nếu chuyện này mà lọt ra ngoài thì sẽ là
một cơn dư chấn với toàn đế quốc, à không là toàn thế giới thú nhân này luôn
ấy chứ.
Phượng Linh khẽ ho nhẹ một tiếng che giấu vẻ mặt kinh ngạc của mình. Anh
nói với Bạch Tử Ly:
” Bạn học Bạch, chuyện em bị thú nhân cuồng hoá tấn công bên phía nhà
trường sẽ chịu trách nhiệm bồi thường tiền thuốc men cho em. Với cả bên phía
gia đình của thú nhân kia cũng sẽ đến gặp mặt em để xin lỗi và tạ tội. Anh ta
đang ở ngoài kia chờ. Tôi sẽ ra gọi vào. ”
” Vâng cảm ơn thầy Phượng. ”
Phượng Linh quay người rời đi nhưng Huyền Âm vẫn đứng ở đó. Tử Ly khó hiểu
hỏi lại:
” Bác sĩ Huyền còn có việc gì sao? ”
Lúc này Huyền Âm mới nhận ra mình đang có chút thất thố. Hôm nay nghe
thấy tiếng lòng của cô gái nhỏ trước mắt, rồi còn tiếp nhận cả những điều
ngạc nhiên khác. Anh có chút không kịp thông thoáng.
” À, không. Không có gì đâu. Điện hạ Bạch Tử Ly cứ nghỉ ngơi tịnh dưỡng đi.
Nếu cần gì hãy nhấn nút đỏ ngay đầu giường để gọi tôi. ”
” Vâng, tôi biết rồi. ”
..
Nằm trên giường bệnh, Bạch Tử Ly lại nghiên cứu hệ thống tiếp. Cô mở bảng
hệ thống ra, nhìn một dãy số liệu mà mắt liền hoa lên.
[ Tên: Bạch Tử Ly. Giới tính: nữ.
Chủng tộc: Bạch Nguyệt Thố. Tuổi: 20.
Điểm ô nhiễm đang có: 10.
Số lần thanh tẩy: 1 ( reset lại số lần thanh tẩy mỗi ngày, có thể dùng 100 điểm
ô nhiễm để nâng số lần thanh tẩy ).
Số điểm thanh tẩy trong một lần: 10 ( có thể dùng 10 điểm ô nhiễm để nâng số
điểm thanh tẩy trong một lần ). ]
Bạch Tử Ly ngẫm ngẫm một hồi, quyết định nâng cấp số điểm thanh tẩy lên.
Bây giờ cô chỉ có 10 điểm ô nhiễm thôi, có muốn nâng cấp số lần thanh tẩy lên
cũng không được.
Sau khi nhấn vào nâng cấp số điểm thanh tẩy thì hệ thống liền ting một tiếng
báo [ Số điểm thanh tẩy trong một lần+1 thành 11 điểm ]. Bạch Tử Ly liền có
chút cạn lời, vậy là chỉ nâng được có một điểm. Hệ thống này cũng hơi keo kiệt
rồi đó.
Chưa kịp để Bạch Tử Ly than vãn được ba câu thì cửa phòng bệnh lại một lần
nữa mở ra. Người bước vào là một người thanh niên trẻ tuổi khá cao lớn, mái
tóc dài màu bạc được cột đơn giản phía sau, ánh mắt vàng kim đẹp đến động
lòng người.
Bạch Tử Ly ngờ ngợ nhớ lại, hình như tên này là tên mà cô đã thấy ở ngay sảnh
chính trường đại học. Là kẻ đã kêu cô đi chết đi mà. Trong bất giác, Tử Ly
bỗng chốc rùng mình một cái. Đôi chân hơi nhíu lại ở trong chăn. Tên này
muốn gì?
Tưởng Kinh Dục nhìn thấy hành động đó của cô thì liền cười khinh một tiếng.
Lúc trước thấy anh ta thì con ả này hận không thể dính vào như keo. Sao bây
giờ lại có thái độ như vậy?
Xóm nhỏ có anh.
Nếu có gì thắc mắc thì hãy liên hệ với ad qua page trên phở bò: Xóm nhỏ có
anh
” Điện hạ Bạch Tử Ly, tôi thật lòng xin lỗi cô vì chuyện ngày hôm nay. Em trai
tôi đã làm cô bị thương, gia tộc Bạch Hổ chúng tôi sẽ tạ tội. Đồng thời cũng
cảm ơn cô vì đã cứu thằng bé thoát khỏi tình trạng cuồng hoá. ”
Bạch Tử Ly nghe một tràng xong mới từ từ tiếp nhận được sự việc. Lúc này cô
mới muộn màng nhận ra, người trước mắt chính là người thừa kế tộc Bạch Hổ
và cũng là một trong những thú phu của nguyên chủ trong tiểu thuyết – Tưởng
Kinh Dục.
tieng-long/chuong-3.html]
Khác với những người kia là đầu truyện chỉ mới bị nguyên chủ quấy rối, vẫn
chưa gây ra ảnh hưởng gì nhiều thì Tưởng Kinh Dục này lại thật sự bị nguyên
chủ hại đến hận thù. Em trai anh ta Tưởng Kinh Hằng bị nguyên chủ dụ dỗ đi
đánh võ đài ngầm cho cô ta để lấy được phần thưởng hạng nhất hoa Tình Khư
có tác dụng giữ mãi vẻ đẹp thanh xuân.
Vì thường xuyên phải đánh nhau ở nơi u tối nên giá trị ô nhiễm của Tưởng Kinh
Hằng liền nhanh chóng tăng mạnh, cuối cùng liền rơi vào trạng thái cuồng
hoá. Nguyên chủ khiến em trai cuồng hoá, còn muốn anh trai làm thú phu, giở
bao nhiêu thủ đoạn. Nghĩ tới đây, Bạch Tử Ly thật sự chỉ muốn dập đầu tạ tội
cầu được sống.
‘ Cái tên này không lẽ tới đây để trả thù cho em trai anh ta đó chứ? Huhu bây
giờ mình phải làm sao đây? Nguyên chủ, cô làm ra bao nhiêu chuyện xấu, bây
giờ tôi phải gánh cái nồi này như thế nào!!!!! ‘
Tưởng Kinh Dục thoáng chút sững sờ. Đây là tiếng lòng của con ác nữ này?
Hình như có chút không giống với tính cách của cô ta lắm.
” Điện hạ Bạch Tử Ly, cô không sao chứ? ”
” À không, tôi không sao. ”
Bạch Tử Ly vội vàng nghĩ cách giải quyết vấn đề. Chuyện đã tới mức này cô
cũng không thể giả vờ như không biết được. Lương tâm cô không cho phép.
‘ Mặc dù cái nồi xấu này là do nguyên chủ gây ra, mình mới xuyên không đến
đây, hoàn toàn không phải lỗi của mình. Nhưng dù sao mình cũng đang sống
trong thân xác này, cũng không thể trơ mắt nhìn như vậy được. Hay là mình lại
thanh tẩy một lần nữa cho em trai của anh ta coi như tạ tội nhỉ? ‘
Nói rồi, Bạch Tử Ly quay sang nhìn Tưởng Kinh Dục và nở một nụ cười mà cô
cho là thân thiện nhất của mình. Cô nhẹ nhàng nói:
” Tưởng thiếu, chuyện của em trai anh, tôi thật sự rất tiếc. Đó cũng là một
phần lỗi của tôi. Như thế này đi, tôi sẽ thanh tẩy cho em trai anh coi như lời xin
lỗi nhé. Còn về tạ tội gì đó thì tùy lòng hảo tâm của phía gia tộc các anh. ”
Bạch Tử Ly nói xong liền chớp mắt vài cái. Như vậy đã đủ thành ý rồi chứ.
Không đòi hỏi tạ tội mà còn muốn thanh tẩy điểm ô nhiễm cho em trai anh ta
thêm lần nữa. Nếu anh ta còn nhất quyết muốn xử lý cô thì cô chỉ còn cách
trốn trong nhà trọn đời thôi.
Tưởng Kinh Dục mím môi, anh không biết nên trút sự hận thù của mình vào
đâu nữa. Việc em trai anh bị con ác nữ dụ dỗ đến mức cuồng hoá là thật.
Nhưng người trước mắt này, không phải là con ác nữ đó nữa. Không chỉ vậy, cô
gái nhỏ này còn muốn thanh tẩy cho em trai anh thêm lần nữa coi như là lời
xin lỗi cho con ác nữ trước kia. Anh ta cũng không biết nên đối xử với cô như
nào cho phải.
” Được, cảm ơn điện hạ Bạch. ”
” Không có gì, vậy giờ chúng ta đi luôn chứ? ”
Tưởng Kinh Dục bất ngờ nên liền hỏi lại:
” Đi liền bây giờ luôn sao? Còn vết thương của điện hạ thì sao? ”
” Không sao, không sao. Tôi khoẻ như vâm. ”
‘ Điên à mà kéo dài thời gian. Thoát khỏi cái đám thú phu của nguyên chủ này
càng sớm càng tốt. Trên đời này dính vào đàn ông là khổ lắm. ‘
Tưởng Kinh Dục nghe thấy tiếng lòng của cô thì liền có chút gì đó hơi buồn
buồn. Anh ta bị cô gái trước mắt ghét bỏ rồi. Nhưng nghĩ lại những hành động
mình đã làm thì việc bị ghét bỏ cũng phải thôi. Anh ta không biết cảm xúc lúc
này của mình sao nữa. Chỉ là cảm thấy rất có lỗi.
Tưởng Kinh Dục đi trước dẫn đường cho Bạch Tử Ly đến phòng bệnh của
Tưởng Kinh Hằng. Cả hai đều ở trong cùng một bệnh viện. Chỉ là Tưởng Kinh
Hằng nằm ở phòng bệnh riêng. Còn Bạch Tử Ly nằm ở phòng bệnh thường.
Bước vào phòng thì thấy một thanh niên nằm ở đó. Ngoại hình giống Tưởng
Kinh Dục sáu phần. Chỉ là thiếu đi một chút vẻ điềm tĩnh trưởng thành, thêm
vào một chút nét ngông cuồng của tuổi trẻ.
Tưởng Kinh Dục đứng ra xa một chút, liền nói với Bạch Tử Ly:
” Mời điện hạ Bạch vẽ bùa thanh tẩy. Tôi sẽ trả thù lao cho lần thanh tẩy này. ”
Bạch Tử Ly xua xua tay tỏ vẻ không cần. Đây là cô đang trả nợ thay nguyên
chủ. Không muốn nhận tiền bạc gì cả.
Bạch Tử Ly không hề vẽ bùa chú gì cả, chỉ đơn giản là đưa tay lên chạm vào
tay của Tưởng Kinh Hằng đang nằm trên giường bệnh. Khoảng nửa phút sau,
cô quay lại nói với Tưởng Kinh Dục:
” Xong rồi đó. Tôi thật lòng xin lỗi vì những chuyện trước kia. Anh yên tâm, tôi
sẽ không bao giờ làm phiền tới hai người nữa. Tôi có chút mệt rồi, muốn quay
về phòng nghỉ ngơi tiếp. ”
Tưởng Kinh Dục đưa tay ra muốn dìu cô về lại phòng bệnh thì Bạch Tử Ly như
có như không tránh ra một chút rồi chạy biến đi như gặp ma đuổi. Cô không
muốn tiếp xúc thêm với bất kì tên thú phu nào của nguyên chủ nữa. Mệt tim
quá đi thôi.
Tưởng Kinh Dục nhìn đôi tay mình trên không trung, thật sự là bị ghét bỏ nặng
rồi. Trong lòng anh ta có cái gì đó hơi trĩu xuống. Nhưng nhìn thấy em trai
mình còn đang nằm trên giường bệnh. Anh ta liền quay lại đo mức độ ô
nhiễm.
Khi nãy anh ta đã đo một lần cho em trai rồi. Đã nằm ở mức 90 điểm, không
còn nguy hiểm nữa. Chỉ cần nghỉ ngơi cho khoẻ lại và uống thuốc ức chế thì
không sao nữa. Nhưng mà nghĩ lại cũng lạ, tại sao em trai anh lại có điểm ô
nhiễm là 90 nhỉ? Cho dù đã được điện hạ Bạch Tử Ly đó thanh tẩy nên mới
thoát khỏi tình trạng cuồng thì điểm ô nhiễm cũng phải là 99 chứ.
Mang tâm trạng hơi nặng nề vì bị từ chối ban nãy, Tưởng Kinh Dục đưa máy đo
độ ô nhiễm lên trán Tưởng Kinh Hằng rồi quét một lượt.
[ Ting, mức độ ô nhiễm 79 ]
Tưởng Kinh Dục như thể không tin vào mắt mình. Lại một lần nữa bấm quét
kiểm tra.
[ Ting, mức độ ô nhiễm 79 ]
Tưởng Kinh Dục hoàn toàn chết trân tại chỗ. Ban nãy anh ta đo thì mức độ ô
nhiễm là 90 mà. Bây giờ chỉ còn 79, nằm trong vùng an toàn không cần tới
thuốc ức chế. Nếu nói như vậy thì, vị điện hạ Bạch Tử Ly đó một lần thanh tẩy
được 10 điểm lận sau.
Đây như là một cơn chấn động đối với Tưởng Kinh Dục. Phải biết là giống cái
bình thường vẽ bùa chú rồi xoa đầu, thân mật các kiểu chỉ có thể giảm được 1
điểm ô nhiễm. Hoàng hậu đế quốc giảm nhiều lắm cũng là 3 điểm. Vậy mà ban
nãy điện hạ Bạch Tử Ly chỉ chạm nhẹ vào tay Tưởng Kinh Hằng liền giảm
hơn 10 điểm.
Tưởng Kinh Dục hơi xoa xoa mi tâm, anh ta cần thời gian để tiếp nhận mọi
chuyện ngày hôm nay. Con ác nữ đó đã không còn, một linh hồn của cô gái
khác xuyên vào thân xác của con ác nữ đó. Đã vậy còn có khả năng thanh tẩy
một lần hơn 10 điểm. Quả thật hôm nay anh ta chứng kiến đủ thứ bất ngờ rồi.