Yêu Thầm

Chương 74



Sẵn sàng

Huống hồ gì Nhan Yểu vốn đã xinh đẹp, mà lúc hút thuốc lại càng mang

theo một loại quyến rũ khó diễn tả. Điều này, mười năm trước Giang Nghiên đã

từng biết rõ.

“Đệt, chị kia ngầu vãi chưởng”

“Cứu tôi với, tôi sắp yêu từ cái nhìn đầu tiên mất rồi”

“Nhìn kìa nhìn kìa! Có người thật sự chạy qua xin WeChat rồi kìa!!”

Bên tai vang lên tiếng mấy cậu sinh viên hào hứng bàn tán, Giang Nghiên đứng

yên tại chỗ, ánh mắt tối lại nhìn một sinh viên ăn mặc sành điệu bước đến

trước chiếc G-Class màu đen, rút điện thoại ra, hình như đang nói gì đó với

Nhan Yểu.

Ngay sau đó, chỉ thấy cô hơi cong khóe môi, tay cầm thuốc khẽ vung lên,

nét mặt thản nhiên như cũ nói gì đó. Chưa đến hai câu, cậu sinh viên đã thất

vọng quay người rời đi.

Từng động tác gọn ghẽ lưu loát, toát lên sự tự nhiên và thành thục.

“Thấy chưa, tôi nói rồi mà, không có cửa đâu”

“Giải tán đi giải tán đi, gái đẹp đâu phải ai cũng dễ tán”

Lại thêm vài tiếng thở dài thất vọng vang lên, mà Giang Nghiên chỉ thoáng

dừng mắt rồi sải bước tiếp về phía chiếc G-Class, tâm trạng không hiểu sao lại

vui hơn một chút.

Vài giây sau, Nhan Yểu hình như cũng phát hiện ra anh, nhướng mày nhìn anh

một cái, khóe môi lại nhếch lên thêm mấy phần, đúng ngay độ cong khiến tim

anh khẽ giật.

Tim bắt đầu đập nhanh, hai tay trống không không có cặp tài liệu nào để níu,

đành đút túi siết chặt. Ánh mắt anh chưa từng rời khỏi cô, bước chân cũng vô

thức nhanh hơn.

Nhưng thay vì đi vòng ra ghế phụ, anh lại dừng ngay bên cửa ghế lái, cúi người

xuống nhìn cô, đồng thời chắn hết tầm mắt của những người xung quanh.

“Gì thế?” Nhan Yểu hơi nhướn mày, điếu thuốc trên tay vẫn đang âm ỉ cháy.

Cô còn đang định dập thuốc, sợ bạn trai mới của mình ho sặc, thì người trước

mặt đột nhiên vươn tay ôm lấy cằm cô, chưa kịp để cô phản ứng, anh đã cúi

người, hôn mạnh xuống đôi môi cô.

Mùi thuốc nhè nhẹ lan tỏa giữa hơi thở của hai người, đôi mắt mèo của

Nhan Yểu hơi trợn to, ngẩn ngơ nhìn người đàn ông trước mặt. Đôi bàn tay

nâng cằm cô truyền đến cảm giác ấm áp, đồng thời mang theo vài phần khí

thế khiến người ta khó lòng kháng cự.

Nụ hôn ấy rất ngắn ngủi, chỉ kéo dài vài giây, còn chưa để Nhan Yểu kịp cảm

nhận, đối phương đã buông tay rời đi, giống như chỉ tiện miệng “nếm ngọt” một

cái mà thôi.

Nhan Yểu nhìn người đàn ông trước mắt với ánh mắt đầy phức tạp. Chỉ thấy

anh thản nhiên thu tay về, còn tiện thể lau vệt son mờ bên khóe miệng cô, tiếp

đó làm như không có chuyện gì xảy ra, vòng qua đầu xe đi về phía ghế phụ.

Bên ngoài xe, không ít người đi đường bị cảnh tượng vừa rồi làm cho ngẩn

người, đứng lại tại chỗ thì thầm bàn tán cùng bạn bè.

Nhan Yểu thấy vậy, như chợt nhận ra điều gì, động tác tự nhiên dập tắt điếu

thuốc, bật cười bất đắc dĩ.

“Cạch” một tiếng, cửa xe đóng lại. Người đàn ông ngồi vào ghế phụ, lại trở về

dáng vẻ nghiêm chỉnh như trước, cái gọi là “giáo sư Giang” chính là như vậy.

Nhưng có lẽ, những sinh viên từng được anh dạy cũng chưa chắc nghĩ đến,

“Giang giáo sư” của bọn họ cũng có lúc không biết xấu hổ đến thế.

Nhan Yểu mỉm cười kéo cửa kính xe lên, biết anh vừa rồi chắc hẳn đã nhìn thấy

gì đó. Nhưng anh không hỏi, cô cũng chẳng nói.

Ba giây sau, chiếc G-Class màu đen phóng đi, để lại một đám người đi đường

vẫn chưa ngừng bàn tán.

Nhan Yểu vốn rất hiếm khi đi siêu thị cùng người khác. Bình thường có nhu

cầu gì đều đặt hàng online từ sớm, còn lại thì giao hết cho trợ lý A Mỹ lo liệu.

Mà như hôm nay, cùng Giang Nghiên sóng vai bước trong siêu thị, có thể nói là

lần đầu tiên trong mấy năm gần đây.

Cả hai đều là gương mặt nổi bật, đến mức nếu có người nói họ là minh tinh

trong giới giải trí cũng không mấy ai nghi ngờ. Chỉ là nhìn thoáng qua, khí chất

hai người có chút không ăn nhập, nhưng càng nhìn lâu lại càng thấy hài hòa kỳ

lạ.

Giang Nghiên vẫn mặc sơ mi, vạt áo sơ vin gọn gàng làm nổi bật tỉ lệ vóc dáng

hoàn hảo. Cổ áo được chỉnh ngay ngắn, áo quần phẳng phiu không nếp gấp,

ống tay xắn đến khuỷu, cổ tay đeo đồng hồ kim loại sáng loáng, từ xa cũng

cảm nhận được khí chất cao quý lạnh nhạt toát ra từ người đàn ông này.

Mà bên cạnh anh, Nhan Yểu lại khoác lên người một chiếc áo lửng hở eo và

váy chữ A, vòng eo thon gọn phơi trọn trong không khí, đôi chân dài thẳng tắp

đi trên đôi guốc gót nhọn, đúng chuẩn vũ khí trí mạng của hội trai thẳng.

Không thể đi giày cao gót khi lái xe, nên đôi này là cô mới thay trước khi xuống

xe.

Giang Nghiên chính mắt nhìn thấy cô mang vào, vốn định ngăn lại vì tư tâm,

nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đó là quyền tự do của cô, nên cuối cùng đành nuốt

xuống nỗi chua xót trong lòng.

May mắn là lúc này siêu thị cũng chỉ toàn người lớn tuổi. Giang Nghiên chọn

đồ rất nhanh, rõ ràng là có kinh nghiệm từ trước. Cộng thêm việc anh cố ý

tranh thủ thời gian, nên chỉ hơn nửa tiếng đã xong xuôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.