Quán bar Coco là quán bar lớn nhất dành cho giới trẻ ở thành phố Giang Triều,
sự kiện tiệc cosplay tối nay đã thu hút không ít người.
Tất nhiên phần lớn là những người yêu thích văn hóa hai chiều.
Dương Mạc và bạn gái Hàng Linh chính là một cặp đôi yêu thích văn hóa hai
chiều như vậy, cả hai đều thích giao lưu và thích quẩy hết mình.
Thanh niên mà! Đâu có ai là không điên chứ!
“Ê, Hoa Hoa nói bao giờ cô ấy đến?” Dương Mạc chỉnh lại mái tóc giả trên đầu
hỏi.
Hàng Linh uống một ngụm rượu: “Cô ấy nói còn một lúc nữa, bảo lát nữa người
đẹp nhất toàn trường chắc chắn là cô ấy!”
Nhạc ở quán bar ồn ào, hai người nói chuyện phải hét lên.
“Bé cưng nhìn kìa!” Dương Mạc đột nhiên hét lên, Hàng Linh thuận theo ánh mắt
của anh mà nhìn.
“Ối trời! Cánh phát sáng kìa, ngầu bá cháy!”
“Cái thứ này còn có thể rắc ánh vàng nữa, phải tốn bao nhiêu tiền mới có được
nhỉ?”
“Tôi cảm thấy ít nhất là số này” Hàng Linh giơ năm ngón tay: “Có lẽ trên sáu chữ
số cũng không chừng”
Hàng Linh xoa cằm: “Hay là đi hỏi cô ấy thử xem sao, dù sao cô ấy cũng đang
một mình”
Hai người nhất trí ngay, Hàng Linh chủ động tiến lên.
“Chào chị gái xinh đẹp!” Hàng Linh mang theo nụ cười ngọt ngào bước tới.
Hàng Linh nhìn người trước mặt ăn mặc như một tinh linh, mái tóc vàng dài, trên
người khoác bộ váy tinh linh, hoa văn xanh trắng to bản.
Nếu là trang phục bình thường có lẽ sẽ thấy quê mùa nhưng chất liệu của chiếc
váy này chỉ cần nhìn qua đã khiến cô ấy như thể thực sự đến từ rừng sâu vào
quán bar vậy.
Đôi giày trên chân cô ấy là giày cao gót dây buộc màu vàng lấp lánh.
Đôi tai của cô ấy được xử lý hoàn hảo, chắc chắn là đã được trang điểm và tạo
hình chuyên nghiệp, không phải chỉ đơn giản là đeo một đôi tai tinh linh giả.
Thậm chí trên vai cô ấy còn có một chú gà con màu vàng đang ngủ!
“Trông y như thật…” Hàng Linh không khỏi thốt lên.
Giang Mãn Y: “À… Xin chào”
“Xin chào xin chào, cô đến quán bar một mình à?” Hàng Linh cười nói: “Tôi và bạn
trai tôi đang ngồi đằng kia, chúng ta kết bạn nhé?”
“Chúng tôi đều là sinh viên đại học Giang Triều, cô đừng lo chúng tôi là người
xấu, tôi có thể cho cô xem thẻ sinh viên của tôi!”
“Chúng tôi chỉ cảm thấy trang phục của cô thật sự quá tuyệt vời!”
Giang Mãn Y lần đầu tiên gặp một cựu sinh viên nhiệt tình như vậy: “Tôi cũng là
sinh viên đại học Giang Triều. Trang phục của cô… Cũng rất độc đáo”
Cô không sợ người này có ý đồ xấu, dù sao thì người có thể cosplay cây thông
Noel thì làm sao là người xấu được chứ!
Nhìn lại bạn trai cô ấy cosplay ông già Noel, rất tốt, một cặp đôi hoàn hảo!
Nhắc mới nhớ đây là lần đầu tiên Giang Mãn Y đến quán bar, trước đây cô hoàn
toàn ru rú trong ký túc xá, lười biếng không muốn ra ngoài.
Và trong ấn tượng của cô thì quán bar luôn ồn ào.
Còn bộ trang phục được khen ngợi này là bộ thời trang cô mua trực tiếp trong
cửa hàng game bao gồm cả tóc.
Thay trang phục chỉ bằng một nút bấm, rất tuyệt!
“Oa! Thật trùng hợp! Hóa ra chúng ta là bạn học cùng trường!” Hàng Linh cười
nói: “Hay là cùng ngồi xuống trò chuyện nhé”
Giang Mãn Y gật đầu: “Được thôi”
68.html]
Dù sao cô cũng không biết vào quán bar thì phải làm gì, có người dẫn dắt là tốt
nhất rồi.
Còn về việc tại sao không dẫn Lăng Thính Lan theo, chủ yếu là vì Lăng Thính Lan
giờ đang trong trạng thái buông thả hoàn toàn, đang ở nhà chơi game.
Hoàn toàn không muốn ra ngoài!
Hàng Linh dẫn Giang Mãn Y đến khu bàn riêng, sau đó lớn tiếng giới thiệu: “Đây
là bạn trai tôi Dương Mạc, tôi là Hàng Linh! Chúng tôi đều là sinh viên năm hai!”
Giang Mãn Y cũng lớn tiếng nói: “Tôi là Giang Mãn Y, sắp tốt nghiệp rồi!”
“Vậy chị là đàn chị rồi!” Hàng Linh khẽ nhìn đôi cánh tinh linh sau lưng cô.
Không kìm được khen ngợi trong lòng, thật sự quá chân thực!
“Đàn chị, bọn em vừa nhìn thấy đôi cánh này của chị là mê luôn, muốn hỏi đôi
cánh này giá bao nhiêu ạ?”
Giang Mãn Y nghĩ thầm cái thứ này có tiền cũng không mua được đâu.
“Là một người bạn tặng cho tôi, tôi cũng không biết giá. À, hai bạn thường xuyên
đến quán bar này à?”
Hàng Linh gật đầu: “Bọn em chỉ cần rảnh rỗi là đến. Lát nữa còn có một người
bạn tên Hoa Hoa của em cũng sẽ đến. Đàn chị là cung hoàng đạo gì ạ? Em là
Bạch Dương!”
Giang Mãn Y: …
“Chị là Song Tử”
Anan
“Oa! Vậy thì chắc chắn chúng ta sẽ rất hợp nhau, cung Lửa và cung Khí là hợp
nhất mà!”
“Nào nào nào, đàn chị uống rượu!”
Giang Mãn Y nói chuyện phiếm với họ, đồng thời cô cũng chú ý xem trong quán
bar này có con tinh linh nhỏ lấp lánh nào đang bay không.
Đáng tiếc là cô nhìn mãi mà không tìm thấy một con tinh linh nào.
Ngược lại, bé chim mập ú trên vai cô bắt đầu líu lo.
Hàng Linh mở to mắt: “Đàn chị, con này của chị là thật đấy à!”
Cô ấy ban đầu đã thấy chú gà con màu vàng này, còn tưởng là một phần của
trang điểm và tạo hình.
Giang Mãn Y dùng ngón tay chạm vào đầu bé chim mập ú: “Đúng vậy, là thú cưng
của chị”
Hàng Linh và Dương Mạc nghe xong đồng thời giơ ngón cái lên: “Hoàn hảo! Tinh
linh và gà con là hợp nhất!”
Giang Mãn Y: …
Dù không hiểu lắm trạng thái tinh thần của họ nhưng cô lại thấy vui vẻ một cách
khó hiểu.
Dưới ánh đèn lờ mờ, tiếng nhạc chói tai, khiến cô không nhận ra lúc này có một
sinh vật nhỏ chỉ bằng ngón tay của cô với đôi cánh vàng lấp lánh đang ẩn nấp
dưới gầm bàn rượu, thèm thuồng nhìn ly rượu trên bàn.
“Thơm quá đi hehe~”
“Đàn chị, em đi gọi điện thoại cho Hoa Hoa một lát nhé, chị đợi em một chút”
Hàng Linh cầm điện thoại đi về phía nhà vệ sinh.
Giang Mãn Y gật đầu, tiếp tục nhìn quanh muốn xem con tinh linh trong truyền
thuyết rốt cuộc trông như thế nào.
Đáng tiếc là trong quán bar, người người điên cuồng nhảy nhót, các trai xinh gái
đẹp mặc đồ cosplay thì nhiều vô kể.
Giang Mãn Y nhìn mãi mà chẳng thấy con tinh linh nào bay lượn.
“Đàn chị đang tìm người à?” Dương Mạc đang hóa trang thành ông già Noel, thấy
cô cứ nhìn ngó xung quanh thì hỏi.
Giang Mãn Y cười cười: “Không có, chỉ là lần đầu đến quán bar nên thấy rất mới
lạ”