Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 67



Đường Bán Mộng lúc này mới phản ứng lại là đã hết giờ làm, trên mặt cô ấu lộ ra

nụ cười đắc thắng vì “mò cá” thành công: “Cậu không biết đâu, tôi nói cho cậu

nghe, tôi đã tìm thấy một ứng dụng đọc truyện mới, trên đó toàn là những cuốn

tiểu thuyết hay ơi là hay!”

“Giống như người kia nói, văn phong cực đỉnh, đây đâu chỉ là văn phong cực đỉnh

mà đây toàn là đại thần thôi!”

“Cậu xem cuốn ‘Thiên Niên Lục’ tôi đang đọc này, văn phong này, cốt truyện này,

xem đến nỗi tôi muốn khóc luôn rồi, chỉ là số chữ hơi ít”

Từ An Tĩnh thỉnh thoảng cũng đọc tiểu thuyết nhưng thể loại cô ấy đọc không

giống Đường Bán Mộng: “Tiểu thuyết nữ nhiều không?”

Đường Bán Mộng cầm điện thoại lướt đến thể loại nữ: “Cậu tự xem đi, cậu nói

xem có nhiều không mặc dù mỗi cuốn mới chỉ có mười mấy vạn chữ thôi”

“Nhưng cậu xem thời gian cập nhật ở đây này, mỗi cuốn đều cập nhật ba vạn chữ

mỗi ngày đó!”

“Sướng quá!” Đường Bán Mộng tựa lưng vào ghế, trên mặt nở nụ cười mãn

nguyện.

“Không được, tôi phải chia sẻ cho các bạn trong nhóm!”

Đường Bán Mộng xách túi vừa đi vừa gửi tin nhắn vào nhóm.

[Mọi người ơi, tôi đã xem cái ứng dụng tiểu thuyết Âm giới rồi, bên trong có nhiều

thể loại truyện thật sự đó!]

Cô ấy đã ở trong nhóm này ba bốn năm rồi, có vài người quen thuộc nên các tin

nhắn trả lời cũng khá nhanh.

[Để tôi xem xem?]

[Ứng dụng tiểu thuyết Âm giới haha hahahaha, cái tên quái quỷ gì thế]

[Là ứng dụng mà cái nick mới vừa nãy giới thiệu à?]

[Trang web tiểu thuyết mới thì có gì hay ho đâu, mấy đại thần đều bị các nền tảng

lớn lôi kéo hết rồi, haizz]

[+1, tôi không tin nền tảng mới có tiểu thuyết nào hay ho đâu]

Đường Bán Mộng thấy họ không tin thì lập tức chụp ảnh màn hình vài chương

tiểu thuyết gửi vào nhóm.

[Mọi người tự xem ảnh chụp màn hình đi, văn phong này, cốt truyện này, ý tưởng

này, bên trong toàn là những cuốn như vậy đó!]

[Hơn nữa ngày nào cũng cập nhật ba vạn chữ!]

[Trong cơn bệnh gần chết chợt tỉnh dậy ngồi bật, tôi đi đây!]

[Tôi cũng đi đây, chẳng qua là tải một phần mềm mới thôi, không hay thì xóa, dù

sao tôi cũng không thiệt!]

[Tôi cũng đi đây, mặc dù có vẻ khá ngắn nhưng cập nhật ba vạn chữ mỗi ngày,

đỉnh thật]

Lúc này, Đường Bán Mộng mới vui vẻ tắt nhóm chat để tiếp tục đọc tiểu thuyết.

Ngày thường, cô ấy yêu thích nhất vẫn là thể loại huyền huyễn. Đường Bán Mộng

đọc cuốn “Thiên Niên Lục” này, càng đọc cô càng phát hiện cuốn tiểu thuyết này

rất hợp khẩu vị của mình.

Nữ chính độc lập tự cường, không bị não tình yêu, tuy có nam chính nhưng nam

chính xuất hiện không hề che mờ đi hào quang của nữ chính mà ngược lại còn

làm nổi bật nữ chính hơn.

Hai người cũng tương trợ lẫn nhau, có cảm giác giống như những người đồng đội

hơn.

Các nhân vật phụ cũng được xây dựng vô cùng xuất sắc. Đường Bán Mộng chỉ

cảm thấy mình như đã chìm sâu vào thế giới huyền huyễn rộng lớn này, trở thành

một người qua đường lặng lẽ dõi theo những câu chuyện tuyệt vời của họ.

“Sao càng đọc càng thấy quen thuộc thế nhỉ” Đường Bán Mộng hít một hơi.

Sau khi về nhà, cô mở một trang web tiểu thuyết khác, tìm tác giả tên Phù Sinh

Bán Mộng, mở tiểu thuyết của cô ấy rồi sau đó so sánh.

“!”

Đường Bán Mộng bàng hoàng, Phù Sinh Bán Mộng là tác giả yêu thích nhất của

cô ấy. Những cuốn tiểu thuyết cô ấy viết đều tinh tế nhưng không thiếu nhiệt

huyết, chỉ vài câu ngắn ngủi đã có thể khắc họa rõ nét hình ảnh một nhân vật.

67.html]

Mà cuốn “Thiên Niên Lục” này lại có văn phong gần như giống hệt với tiểu thuyết

của Phù Sinh Bán Mộng, thậm chí có thể nói là trưởng thành hơn.

Nhưng Phù Sinh Bán Mộng không phải đã qua đời rồi sao.

Đó là năm ngoái, lúc đó cô ấy vẫn còn đang học đại học, đã nghe tin Phù Sinh

Bán Mộng qua đời, nói là bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.

Tuyệt bút của Phù Sinh Bán Mộng đến tận bây giờ vẫn còn rất nhiều độc giả vào

khu vực bình luận để tưởng niệm.

Cũng có vô số fan hâm mộ thử sáng tác truyện đồng nhân nhưng tiếc là không

phải cô ấy.

Đường Bán Mộng lắc đầu, tự nhủ chắc chắn là mình nghĩ nhiều rồi, có nhiều tác

giả như vậy, văn phong tương tự cũng là chuyện bình thường mà.

Có lẽ tác giả này rất thích tiểu thuyết của Phù Sinh Bán Mộng nên vô thức bị ảnh

hưởng cũng không chừng.

Cô ấy tiếp tục đọc truyện.

Giang Mãn Y đang kiểm tra lượng đọc của ứng dụng tiểu thuyết Âm giới trong hệ

thống máy tính, hiện tại vẫn còn khá thấp.

Nhưng cũng đành chịu, cô chỉ có vài triệu tệ trong người, hoàn toàn không đủ để

làm quảng cáo hay gì khác.

Cô đã tìm vài blogger video ngắn về truyện để nhờ quảng bá, hy vọng tình hình

sau này sẽ tốt hơn nhiều.

Sau khi bận rộn xong xuôi, Giang Mãn Y bắt đầu đóng dấu thực tập cho bản thân.

Tự mình mở công ty là sướng ở điểm này haha hahaha!

Cả của Lăng Thính Lan cũng đóng!

Khi đưa chứng nhận thực tập đã đóng dấu đến văn phòng cố vấn, vị cố vấn im

lặng một lúc: “Em tự mở công ty à?”

Giang Mãn Y gật đầu: “Mới mở ạ”

Cố vấn cất chứng nhận thực tập đi: “Em cứ tự mình đưa ra lựa chọn là được”

Sau khi Giang Mãn Y đi khỏi, vị cố vấn nhìn con dấu của công ty tiểu thuyết Âm

giới mà suy tư.

Giới trẻ bây giờ “chất chơi” đến vậy sao?

À cái này.

Công ty Âm giới.

Giang Mãn Y ngáp một cái bước ra khỏi trường học, hai cô gái tình cờ lướt qua

cô, tiếng nói chuyện của họ lọt vào tai Giang Mãn Y.

“Tối nay quán bar Coco có sự kiện tiệc cosplay, cậu đi không?”

“Tiệc cosplay à! Thế thì nhất định phải đi rồi, tôi sẽ cosplay Thủy thủ Mặt trăng!”

Hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện, Giang Mãn Y nghe thấy quán bar thì nhớ đến

cái chai rượu mà mình đã câu được lúc trước.

[Chai rượu rỗng bị yêu tinh bỏ lại: Các yêu tinh ham rượu luôn say mèm, có lẽ

bạn có thể tìm yêu tinh ở quán bar~]

Anan

Và cả đôi cánh yêu tinh của cô.

[Cánh yêu tinh: Đeo đôi cánh yêu tinh, bạn có khả năng bay lượn tự do, có lẽ bạn

sẽ thu hút các tiểu yêu tinh cũng không chừng]

Vậy thì có nên đi quán bar tìm tiểu yêu tinh không nhỉ?

Ban đêm, tại quán bar Coco.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.