“Khi mới khởi nghiệp, anh gần như trắng tay, bố anh cũng qua đời trong cùng năm
đó. Anh đã gặp phải cú sốc lớn trong đời vì người thân của anh gần như không
còn ai trên đời này nữa, đồng thời anh cũng không còn một xu dính túi, gánh trên
mình những khoản nợ”
“Anh đã suy sụp một năm, sau khi vực dậy, anh chọn bắt đầu từ việc làm phụ hồ
rồi dần dần hiểu rõ ngành xây dựng này. Ba năm sau, anh tích lũy được một loạt
mối quan hệ và tiền tiết kiệm, anh đã chọn ra làm riêng”
“Lần này thuận buồm xuôi gió, anh nhanh chóng kiếm được khoản tiền đầu tiên từ
việc tự khởi nghiệp. Từ đó về sau, sự nghiệp nhà thầu của anh phát triển như
diều gặp gió. Năm hai mươi bảy tuổi, anh một mình bước chân vào ngành phát
triển bất động sản”
“Cũng trong năm đó, anh đã gặp gỡ vợ của mình, phải nói là vợ cũ, cô ấy họ Trần.
Việc phát triển bất động sản đã giúp anh kiếm được rất nhiều tiền, tiếc là anh quá
bận rộn với sự nghiệp nên không có nhiều thời gian ở bên vợ”
“Năm ba mươi hai tuổi, vợ anh đã chọn ly hôn với anh. May mắn thay, cô ấy đã để
lại cho anh một đứa con trai. Rất không may là cho đến bây giờ anh vẫn chưa
phát hiện ra con trai mình không phải là con ruột của anh”
“!”
“Sốc quá đi mất! Đại ca top 1 mau nói gì đi!”
“Ôi trời, cuộc đời đầy huyền thoại này, sao cảm giác cứ như khắc cả người thân
vậy”
“Bố mẹ đều mất, vợ ly hôn, con trai không phải của mình, nếu đổi lại là tôi thì tôi
không muốn sống nữa”
[Anh trai top 1 đúng là bá đạo thật, người có thể kiếm nhiều tiền quả nhiên không
câu nệ tiểu tiết]
[Đúng là phải ngành bất động sản, anh trai top 1 ơi, có thể giảm giá nhà một chút
không? Không mua nổi nhà nữa rồi]
Lục Vọng Phú nghe cô nói xong, trầm tư một lúc rồi gõ chữ: “Cô nói không đúng,
tôi đã làm xét nghiệm ADN của con trai rồi, không thể là giả được”
Giang Mãn Y nhìn dòng bình luận màu vàng, nghiêm túc nói: “Đó là do vợ cũ của
anh và bạn trai bác sĩ của cô ta đã cấu kết lừa anh. Anh có bao giờ nghĩ tại sao
cô ta nhất định phải đến đó làm xét nghiệm ADN không?”
“Khi anh nghi ngờ con trai mình không giống anh, có phải cô ta đã nói đến bệnh
viện tư nhân thì tốt hơn không?”
“Tôi còn chưa nói xong đâu. Kể từ đó, anh gần như luôn lỗ lớn lãi nhỏ nhưng vì
số tiền tiết kiệm của anh đã đủ nhiều rồi nên đối với anh cũng không ảnh hưởng
quá lớn”
“Năm ba mươi tư tuổi, công việc kinh doanh của anh luôn thăng trầm, tất nhiên
không phải là bất động sản mà là những mảng kinh doanh khác anh đã dấn thân
vào như khách sạn, nhà hàng, việc làm ăn vẫn luôn không tốt đúng không?”
“Anh nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, đóng gói lại khách sạn, cho ra mắt chuỗi
khách sạn với khẩu hiệu là ‘Bước vào chuỗi khách sạn, thoải mái như ở nhà’”
“Năm ba mươi sáu tuổi, công việc kinh doanh của anh đã rất lớn rồi, giờ đây anh
cũng không còn nghĩ đến chuyện kiếm tiền như trước nữa, anh muốn tận hưởng
cuộc sống”
“Thế là dưới sự giới thiệu của bạn bè, anh đã chọn câu cá, anh đã chọn trở về
quê nhà, xem lại nơi mình từng sống”
“Nhưng sau khi trở về, anh nhìn thấy quê hương nghèo khó lạc hậu, muốn lấy một
phần tiền tiết kiệm của mình ra, phát triển ngành du lịch để thúc đẩy kinh tế quê
nhà”
“Mấy năm nay anh vẫn luôn bận rộn việc này, dường như đã đi ngược lại với ý
định tận hưởng cuộc sống an dưỡng tuổi già của anh rồi. Anh bận rộn chạy từ quê
nhà đến thành phố rồi lại từ thành phố về quê nhà”
“Nỗi buồn trong lòng không thể nói ra, cũng không có thời gian đi câu cá, đành chỉ
có thể xem người khác livestream câu cá trên mạng”
“Thật ra anh là một người khá đáng kính đấy” Giang Mãn Y giơ ngón cái lên: “Thế
nào, tôi nói có chuẩn không?”
“Chỉ là nói sơ qua thôi, nếu anh muốn tôi nói chi tiết hơn thì tôi nghĩ anh có thể
làm được nhưng dù sao anh cũng là người của công chúng rồi, nếu nói ra hết tất
cả…”
85.html]
“Miễn là anh không ngại thì tôi đều có thể nói bao gồm cả tên vợ cũ của anh, bát
tự của anh, đối tác kinh doanh của anh. Anh vì để kiếm được đầu tư mà uống
rượu đến mấy giờ, con trai anh bao nhiêu tuổi, tên gì, tên của bác sĩ ở bệnh viện
tư nhân đó,”
[Không cần đâu, cô nói cơ bản đều đúng, tôi sẽ đi làm xét nghiệm ADN lại]
Anan
Giang Mãn Y nhìn dòng bình luận của ông rồi lại cười nói: “Tuy rằng bố mẹ anh
đã mất, vợ anh đã ly hôn với anh, con trai anh không phải con ruột của anh”
“Nhưng anh không phải cô độc một mình, hiện tại anh vẫn còn một người thân
sống trên đời”
[Mẹ kiếp, nghe thảm thật đấy]
[Bố mẹ qua đời, vợ ly hôn, con trai không phải con ruột…]
[Vẫn còn người thân á?]
[Tôi điên mất, đại lão nói cô ấy nói cơ bản đều đúng, ghê gớm thật sư phụ!]
[Sư phụ của Thật con thật đỉnh!]
[Tiểu Phi Tượng sẽ không hối hận vì đã bán mất suất này chứ?]
[Mà nói đến khẩu hiệu chuỗi khách sạn kia, chẳng phải là chuỗi khách sạn Tòng
Thụ sao?]
[Tôi điên mất, ông chủ chuỗi khách sạn Tòng Thụ lại cùng chúng ta xem câu cá
mỗi ngày ư?]
[Tôi bảo sao nghe cái tên đó quen tai thế, hóa ra là ông ấy]
[Kinh nghiệm của đại lão đúng là không phải người bình thường có thể chịu đựng
được]
[Bây giờ đi làm xét nghiệm ADN đi, tôi tò mò quá]
Bên kia Lục Vọng Phú gọi điện cho trợ lý của mình: “Ngày mai sắp xếp xét nghiệm
ADN cho Tiểu Văn và tôi”
Trợ lý: “Đã rõ!”
Ông nhìn cô gái trong livestream, trong lòng tuy có nghi hoặc liệu trên đời này ông
còn có người thân sao?
Nhưng ông cũng không thể không thừa nhận người này nói cơ bản đều đúng. Bốn
tuổi, ông đã đòi đi học, mười tuổi không cẩn thận làm cháy nhà.
Những chuyện này đều đã quá lâu rồi, ông cũng chưa từng kể với bất kỳ ai.
Trên mạng cũng hoàn toàn không có bất kỳ tin tức nào.
Còn vợ cũ của ông lúc đó quả thật là đề nghị đi bệnh viện tư nhân kiểm tra bởi vì
ông thấy con trai mình không giống mình, tháng sinh cũng có chút không khớp.
[Vậy người thân kia của tôi là ai?]
Giang Mãn Y uống một ngụm nước: “Người tốt làm đến cùng, tôi sẽ tiện thể nói
cho anh biết”