Lúc này, một chiếc xe jeep quân dụng màu xanh ô liu chạy ngang qua, sau đó đột
nhiên dừng lại, lùi lại rồi từ từ dừng lại bên cạnh Lục Mạn Mạn.
Ngàn vạn lân không ngờ tới tính cách của cô lại nóng nảy như vậy.
Tính khí đại tiểu thư của Lục Mạn Mạn nổi lên, cô chợt nổi giận: “Còn nhìn gì vậy,
mau xuống xách đồ đi”
Còn cô lại rất chật vật.
Nhìn anh có vẻ cực kì nhàn nhã, thong dong.
Lúc này, tài xế Tiểu Từ đến nhà đón thủ trưởng, cậu ấy từng tình cờ nhìn thấy
người vợ xinh đẹp của thủ trưởng nhăn mặt với thủ trường của mình.
Người đàn ông mặc quân phục đẹp trai tuấn tú ngồi ở ghế sau quay mặt sang một
bên, hai tay thon dài đặt lên cửa kính xe, hơi nhíu mày, Sao lại ở đây?”
Cậu ấy vừa mở cửa xe bước ra bên ngoài, nghe thấy mấy lời đó thì giật mình sợ
hãi, hấp tấp nói: “Chị đợi chút, em tới ngay đây, tới ngay đây!”
Chu Nghiêm Phong chớp mí mắt nhìn Lục Mạn Mạn một cái, thấy cô đang hung
hăng chu bờ môi đỏ mọng lên, sau đó anh cũng xuống xe.
Tiểu Từ đã chạy đến để giúp Lục Mạn Mạn xách đồ, không ngờ vừa xách đồ lên
Lục Mạn Mạn lập tức kêu đau.
Tiểu Từ bỗng thấy tay cô bị siết đỏ, làn da trắng như tuyết nổi lên những vết siết,
một vẻ đẹp không thể giải thích nổi, cả người cậu ấy không khỏi ngây ra.
Bên tai đột nhiên truyền tới giọng nói trâm thấp mà uy nghiêm của thủ trưởng: “Để
tôi”
Tiểu Từ giật mình hoàn hồn, vội vàng lui vê phía sau với sắc mặt ửng đỏ.
Chu Nghiêm Phong đi tới, bảo Lục Mạn Mạn ngồi xổm xuống, đồ trong tay cũng
rơi xuống đất một cách tự nhiên, anh thuận lợi lấy được đồ khỏi tay cô.
Nhưng Lục Mạn Mạn lại không chịu đứng lên, tủi thân nói: “Chân của em rất đau,
không đứng dậy nổi”
Chillllllll girl !
Lực cánh tay rất mạnh!
Cô vợ nhỏ của thủ trưởng quá yếu ớt, thủ trưởng đối xử với các quân nhân nữ
đều rất nghiêm khắc, không chấp nhận được những người từ nhỏ đã được cưng
chiều, cô vợ nhỏ này làm quá lên, nhất định sẽ bị dạy dỗ.
Không ngờ Chu Nghiêm Phong lại bế cô bằng kiểu bế chúa, càng ngạc nhiên hơn
là khi Tiểu Từ ngẩn người quên mở cửa xe, anh lại làm thay, chuyển kiểu bế từ bế
công chúa thành bế một tay, để cô ngồi trên cánh tay anh, sau đó dùng bàn tay
rảnh rỗi còn lại mở cửa xe ra.
Đừng nói là Tiểu Từ kinh ngạc, ngay cả Lục Mạn Mạn cũng thấy vậy.
Nhưng không ngờ là thủ trưởng chỉ hơi cau mày một chút, sau đó cúi người vòng
tay ra phía sau lưng vợ, tay còn lại luồn qua chân cô, trực tiếp bế cô lên, bế thẳng
vào xe.
Một loạt các động tác trong quá trình được thực hiện lưu loát, trơn tru, liền mạch.
mang-theo-nhai-con/46.html]
Tiểu Từ không thể không đổ mồ hôi thay cô.
Anh bế cô đặt vào ghế ngồi, thấy cô vẫn chưa tự giác gỡ bỏ cánh tay đang ôm cổ
mình, Chu Nghiêm Phong không hề dao động, thẳng thắn lạnh lùng nói: “Buông
ra”
Một thời gian không gặp anh, có vẻ như anh càng đẹp trai hơn.
Tuy nhiên giây tiếp theo, bong bóng màu hồng giữa họ đã bị phá vỡ bởi Chu
Nghiêm Phong.
Lục Mạn Mạn ôm cổ anh, rúc vào bờ vai rộng lớn, bằng phẳng, nhìn thấy sống
mũi cao thẳng của anh gần trong gang tấc, trong mắt tràn đầy những ngôi sao
nhỏ. Chu Nghiêm Phong thản nhiên đáp: ‘Ừ”
Lục Mạn Mạn yên lặng liếc mắt, không cam lòng buông tay, thả hai cánh tay
xuống.
Sau khi Chu Nghiêm Phong lên xe, cô không nhịn được gây sự: “Anh ôm cũng
thành thạo thật đấy, đã từng ôm người khác rồi à?”
Cứ tưởng là anh đã nghĩ thông, không ngờ hóa ra lại là người đàn ông già không
hiểu phong tình.
Lục Mạn Mạn lập tức ghen tị, không nhìn ra được là người đàn ông già này lại
biết trêu hoa ghẹo nguyệt. Hai má cô phồng lên, trợn mắt chất vấn: “Ôm ai thế?”
Tiểu Từ thực sự cho rằng thủ trưởng ở nhà cũng giống như lúc ở bên ngoài,
nghiêm túc và lạnh như băng là biệt hiệu của anh.
Lục Mạn Mạn tức giận không hề ít, muốn xông lên đá bay anh về nhà, một khi đại
tiểu thư đã tức lên, cô sẽ không quan tâm đến việc anh là ai.
Cố ý trêu đùa cô đấy à?
Bao cát là người sao?
Tiểu Từ – một người độc thân theo dõi toàn bộ quá trình thủ trưởng bế vợ lên ghế
ô tô, còn pha trò trêu đùa vợ, cậu ấy không những khiếp sợ đến tột đỉnh, mà cả
người còn choáng váng.
Khóe môi Chu Nghiêm Phong khẽ mấp máy: “Bao cát”
Không ngờ lại ngọt ngào với vợ như thế.
Tiểu Từ cố gắng ổn định lại trạng thái tinh thân rồi mới khởi động xe lần nữa.
Tiểu Từ cảm nhận được hương vị ngọt ngào. Lục Mạn Mạn tự cảm thấy người
đàn ông già đẹp trai kia không vui, vì vậy tự nhiên cô không muốn nói chuyện với
Chu Nghiêm Phong nữa, khoanh tay trước ngực, quay mặt sang một bên.
Chu Nghiêm Phong từ đầu đến cuối vẫn luôn lạnh lùng không nói gì, trừ việc hỏi
cô tại sao lại ở đây. Lục Mạn Mạn cảm thấy nó như một lời nói khách sáo, không
có ý nghĩa gì khác, vì vậy sau khi lên xe, cô cũng không chủ động khơi mào đề
tài. Anh thậm chí còn không hỏi thử xem cô đã đi đâu, tại sao lại xách nhiều đồ
như thế?
Lục Mạn Mạn không nói chuyện với anh, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc đầu Lục Mạn Mạn còn thấy hơi mới mẻ, đây là lần đầu tiên cô ngồi lên chiếc
xe jeep quân dụng ở thời đại này, đó chính là chiếc xe cổ điển mà những người
chú của cô luôn nghĩ đến sau khi xuất ngũ.