Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày

Chương 24: Không sạch sẽ



Thẩm Lương Vi chạy lên đẩy cửa ra, liền nhìn thấy cảnh tượng nhức mắt trên

chiếc giường lò sau tấm bình phong, cánh tay trắng như tuyết đập vào mắt

đến chói lòa.

Những âm thanh và động tác khiến người ta đỏ mặt tía tai làm cả ba chủ tớ

đồng thời sững sờ.

“Á! Á á!” Thẩm Lương Vi hét lên, xoay người nhào vào lòng Hạ Mộc.

Trên giường lò cũng vang lên tiếng thét chói tai của nữ tử, tiếp theo đó là một

loạt động tác luống cuống tay chân của hai người kia.

Đám hạ nhân hầu hạ trong viện bị tiếng thét này dọa cho sợ mất mật, cuống

quýt chạy hết cả lại.

Lúc này chủ tớ Thẩm Lương Vi đã lùi sang một bên, thần sắc hoảng sợ tột độ.

Hạ Mộc ôm Thẩm Lương Vi đang run rẩy, cùng với Hạ Hòa cả hai mặt đỏ bừng.

Thẩm Lương Vi dường như bị dọa không nhẹ, cứ khóc thút thít không ngừng.

Đám hạ nhân trong viện vừa chạy tới liền nhìn thấy cảnh tượng đó, ngay lập

tức, những tiếng “Á!”, “Á á!” vang vọng thấu trời xanh, cả cái sân loạn thành

một đoàn.

Khi Thẩm lão phu nhân được Thường ma ma dìu, dẫn theo đám nha hoàn San

Hô run rẩy chạy tới, cái viện này vẫn đang loạn cào cào.

Thẩm lão phu nhân thấy thế tức đến mức thất khiếu bốc khói: “Hoảng cái gì,

loạn cái gì! Tất cả câm miệng cho ta, yên tĩnh lại cho ta!”

Đây là nơi cháu trai yêu quý của bà dùi mài kinh sử nghiên cứu học vấn, thần

thánh biết bao, thế mà đám tiện nhân này lại làm cái viện này náo loạn thành

cái dạng gì thế này!

Thẩm đại phu nhân vừa mới hồi phủ, nghe nói bên này có chuyện, mà con gái

mình cũng đang ở đó, liền như một cơn gió lao tới, một tay ôm lấy Thẩm Lương

Vi đang nức nở nghẹn ngào vào lòng: “Vi Nhi con sao rồi? Hả? Con thế nào? Có

bị dọa sợ không?”

“Mẹ! Hu hu hu” Thẩm Lương Vi nhào vào lòng Thẩm đại phu nhân, lắc đầu,

dáng vẻ vô cùng tủi thân đáng thương.

“Ngoan, ngoan nào, đừng sợ, đừng sợ, có mẹ ở đây rồi! Con ngoan, không nhìn

thấy cái gì không sạch sẽ chứ?”

Thẩm đại phu nhân vừa thương xót vỗ về Thẩm Lương Vi, vừa tức giận đến run

người.

khong-sach-sehtml]

Hạ Hòa đỏ mặt lắc đầu, khẽ nói: “Đại phu nhân yên tâm, vừa mới mở cửa nhìn

thoáng qua một cái bọn nô tỳ liền che chở cho Nhị tiểu thư rồi, Nhị tiểu thư,

Nhị tiểu thư chưa nhìn thấy gì cả”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt” Thẩm đại phu nhân thở phào nhẹ nhõm một hơi lớn.

Thẩm lão phu nhân nghe thấy lời này, mặt đen như đít nồi, hung hăng trừng

Thẩm đại phu nhân một cái.

Không sạch sẽ? Cái gì gọi là đồ không sạch sẽ hả?

Thẩm lão phu nhân đang định mở miệng, chợt thấy Thẩm nhị phu nhân Liễu

thị dẫn theo nha hoàn bà tử vẻ mặt hoảng loạn chạy xộc vào. Nhìn thấy đầy

người trong viện, đầu óc bà ta “ầm” một tiếng nổ vang, thầm nghĩ chuyện này

lúc này không chừng cả nhà đều đã biết hết rồi!

Bên ngoài viện lúc này đang thập thò, xa gần có không ít người đang nghe

ngóng chờ xem náo nhiệt.

Bà ta không khỏi tức muốn hộc máu: “Tiện tì! Con tiện tì không biết xấu hổ

kia!”

Thẩm nhị phu nhân nhấc chân định lao vào phòng đánh người, Thẩm lão phu

nhân quát to một tiếng: “Còn không mau giữ nó lại cho ta!”

Khuôn mặt ngày thường giả bộ đoan trang ưu nhã của Thẩm nhị phu nhân giờ

phút này vặn vẹo dữ tợn, nghiến răng nói: “Mẹ, con dâu tuyệt không tha cho

con tiện tì kia! Thứ hạ tiện không biết xấu hổ đó!”

Thẩm lão phu nhân lạnh lùng khiển trách: “Nhìn xem bộ dạng này của ngươi

còn ra thể thống gì! Ngươi làm như vậy là giải quyết chuyện này hay là đổ

thêm dầu vào lửa hả? Hả?”

Thẩm nhị phu nhân ngẩn ra, khí thế xìu xuống, cắn môi, hốc mắt dần đỏ lên.

Ánh Trăng Dẫn Lối

Đứa con trai ưu tú như vậy của bà ta, đứa con trai mà bà ta lấy làm tự hào, cứ

như vậy bị một con tiện tì làm hỏng rồi.

Thẩm lão phu nhân quát lui mọi người, rồi hướng vào trong phòng nói: “Còn

không mau mặc quần áo vào, thất thần ra đó làm gì?”

Đôi cẩu nam nữ bị dọa choáng váng theo bản năng ôm chăn co rúm trong góc

giường lò lúc này mới sực tỉnh, tay chân run rẩy mặc quần áo.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.