Yêu Thầm

Chương 56



Sẵn sàng

Chỉ là anh luôn tự kiềm chế rất tốt, dù có chút ngà ngà cũng không để lộ chút

nào, vẫn như cũ cúi đầu cầm ly, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, trông cứ như là

khách quen hay lui tới quán bar lâu năm vậy.

“Bình thường có hay uống không?” Nhan Yểu thấy anh cứ lặng lẽ uống rượu,

bèn hỏi.

“Không. Trước đây chỉ uống hai lần, một lần là buổi họp lớp”

“Còn lần kia?”

Tay cầm ly của người đàn ông khựng lại một thoáng, giọng vẫn điềm nhiên

như không: “Là ngày em nói em đang yêu Hứa Hạo Hải”

Ánh mắt Nhan Yểu trầm xuống, ý cười trong mắt lại càng rõ: “Uống để giải

sầu? Không giống phong cách của anh chút nào”

Giang Nghiên quay đầu đối mặt với ánh mắt cô, đáp: “Sao lại không giống?

Nhan Yểu, em chưa từng thật sự hiểu tôi”

Trong mắt cô, anh chỉ là một học sinh ngoan biết học hành.

Giọng anh nói không lớn, cũng chẳng kịch liệt, nhưng sự khẳng định trong đó

lại khiến Nhan Yểu ngẩn ra đôi chút.

Giang Nghiên không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ nhìn người con gái trước mặt.

Hai người lại lần nữa giằng co, chỉ là lần này, khoảng cách giữa họ chưa đến

nửa mét.

Dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo, Nhan Yểu nhìn vào đôi mắt quá đỗi sáng rực kia,

trong lòng chợt dâng lên một loại xúc động muốn giữ lấy. Thành thật mà nói,

khi có một người trong mắt chỉ có duy nhất bạn, cảm giác đó dễ khiến người ta

lún sâu.

Giằng co mấy phút, cuối cùng là Giang Nghiên mở miệng trước, chủ động

đánh vỡ thế bế tắc.

“Lúc nãy ở cửa, nếu tôi không đến, em sẽ thật sự cho anh ta WeChat à?”

Ý cười trong mắt Nhan Yểu vẫn không phai, cô nâng ly lên uống một ngụm,

trông có vẻ tâm trạng đang khá tốt, nhưng lời nói ra lại lạnh đến vô tình: “Có”

Trên sàn nhảy, mọi người vẫn đang điên cuồng thả mình, nhạc nền sôi động

náo nhiệt, thế nhưng chẳng hiểu sao, Giang Nghiên lại chẳng cảm nhận được

chút hơi ấm nào.

“Nhưng sau đó, tôi đã giao quyền lựa chọn cho anh” Nhan Yểu nói tiếp.

Giang Nghiên siết chặt ly trong tay thêm chút nữa: “Vậy nếu tôi không cho, em

sẽ từ chối anh ta sao?”

“Anh đang ghen à?”

Người phụ nữ không chút do dự vạch trần tâm tư nhỏ nhoi của anh.

Giang Nghiên hiểu rõ, trước mặt cô, anh từ lâu đã chẳng còn nơi nào để trốn.

“Ừ”

Giây tiếp theo, Nhan Yểu mở miệng: “Nhưng trong danh sách bạn bè WeChat

của tôi, cũng có không ít người giống như anh ta. Anh chẳng phải cũng chỉ là

một trong số đó sao?”

Giang Nghiên quay đầu, nhìn gương mặt nghiêng có chút tàn nhẫn của cô, lớp

trang điểm tinh tế càng khiến Nhan Yểu thêm phần kiêu sa lạnh lùng, khiến

người ta không thể không muốn khuất phục.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy hai dây màu đen có họa tiết ẩn, lộ ra hình xăm

dưới xương quai xanh.

Hồi cấp ba, từng có bạn học bắt gặp cô ở cửa tiệm xăm, sau đó tin đồn cô xăm

hình nhanh chóng lan khắp diễn đàn trường.

Khi đó anh đã sớm sa vào, luôn không kìm được mà đi tìm hiểu mọi tin tức liên

quan đến cô. Anh từng nghe rất nhiều lời đồn, nhưng tin đồn này là điều khiến

anh khó chịu nhất.

Người ta nói, Nhan Yểu xăm vì bạn trai trường nghề đối diện, người con trai

duy nhất từng khiến cô rung động thật lòng.

Ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo, Giang Nghiên nhìn chằm chằm vào hình xăm kia,

đó là một đóa hồng nửa tàn úa.

Ngay lúc anh đang định từ đó tìm ra chút gì đó liên quan tới “người kia”, thì

một giọng nói bỗng vang lên bên tai, cắt đứt toàn bộ dòng suy nghĩ.

“Anh đẹp trai ơi, có thể cho em xin contact không?”

Giang Nghiên khẽ cau mày, quay đầu nhìn người phụ nữ không biết xuất hiện

bên cạnh từ lúc nào, trong mắt ngoài vẻ lạnh nhạt còn mang theo vài phần

nghi hoặc.

“Là thế này, em chơi thật lòng hay mạo hiểm thua, nên anh đẹp trai giúp em

một chút nha?”

Không khí chợt có phần lúng túng, Nhan Yểu liếc nhìn người phụ nữ đến bắt

chuyện. Với nhan sắc không tệ và sự tự tin ngút trời, đối phương dường như

chẳng ngần ngại dù bên Giang Nghiên đã có người ngồi cạnh. Thậm chí còn

có thể nói là can đảm tiến lên bằng một cái cớ cực kỳ vụng về.

Tâm trạng Giang Nghiên vốn đã chẳng khá khẩm gì, giờ nhìn thấy người phụ

nữ vô duyên vô cớ này liền thêm bực bội. Anh vốn định từ chối, nhưng lời sắp

thốt ra lại đột ngột bị nuốt xuống, chỉ tay sang phía Nhan Yểu, rồi đổi giọng:

“Cô hỏi cô ấy”

Biểu cảm của người kia khựng lại trong thoáng chốc, nhưng nhanh chóng lấy

lại phong độ, mặt vẫn giữ nụ cười cũ, quay sang Nhan Yểu mở lời: “Chị gái xinh

đẹp ơi, để bạn chị giúp em một chút đi mà~ Hai người chắc không phải là

người yêu đấy chứ?”

Trong lời nói có vài phần công kích, nhưng Nhan Yểu nghe vậy cũng chẳng có

gì khó chịu, vẫn giữ dáng vẻ thản nhiên thường ngày, hoàn toàn không để đối

phương vào mắt.

“Đúng vậy, bọn tôi không phải người yêu”

“Vậy thì”

Người kia vừa mở miệng, còn chưa kịp nói hết câu, thì người đàn ông bên cạnh

đã cắt lời: “Nhưng tôi đang theo đuổi cô ấy”

Lời vừa thốt ra, biểu cảm của người phụ nữ lập tức đơ lại, còn ánh mắt của

Nhan Yểu thì khẽ dao động.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.