Lâm Hưng Xương bước tới, chắp tay hành lễ với Tô Tiểu Noãn và Tô Uyển.
“Thật xin lỗi, Tô gia muội muội, muội muội ta tính tình không tốt, ta xin thay mặt
nàng ta tạ tội với các muội!”
Tô Tiểu Noãn tuy không thích Lâm Hà Hương, nhưng lại có ấn tượng khá tốt với
ca ca nàng ta, vội cười làm theo, chắp tay hành lễ với hắn.
“Lâm gia ca ca nói quá lời rồi, tạ tội thì nghiêm trọng quá. Chi bằng huynh cứ ăn
thêm một chút, truyền thụ thêm kinh nghiệm cho ca ca ta, như vậy ta đã mừng rỡ
lắm rồi!”
Hạt Dẻ Nhỏ
Bộ dạng này của nàng, ngược lại khiến Lâm Hưng Xương bật cười, ngay cả Tô
Lăng và Tiền Nguyên Thanh ở xa cũng nhịn không được cười theo.
“Muội muội này của huynh thật thú vị quá, đã đính ước chưa, chi bằng nói cho ta
đi!”
Tiền Nguyên Thanh tính tình tùy tiện, ăn nói luôn không nghiêm túc. Tô Lăng lúc
này cũng đã được chứng kiến, cười nhướng mày:
“Vậy thì huynh đừng nghĩ tới nữa, tỷ tỷ và muội muội ta đều đã đính ước rồi!”
Tiền Nguyên Thanh làm bộ dáng vô cùng đau khổ, ôm ngực than thở: “Ôi da,
đáng tiếc quá, đáng tiếc quá!”
Để ba người họ ăn ngon miệng, Tô Tiểu Noãn còn chuẩn bị thêm món gỏi tim,
phổi, gan heo, dùng nước tỏi xay nhuyễn, giấm, một chút tương dầu, rắc lên lá hẹ
thái nhỏ, thêm dầu mè, làm thành một đĩa.
Hương vị đó, quả thật là một phong vị khác, ngon đến mức không thể ngừng lại.
Vài ngày sau đã qua Rằm tháng Giêng, Tiền Nguyên Thanh và Lâm Hưng Xương
đến tìm Tô Lăng, nói rằng mấy hôm trước họ đã hẹn cùng nhau đưa Tô Lăng đi
diện kiến phu tử.
Hai người họ đều là học tử của Thanh Sơn Thư Viện. Muốn vào Thanh Sơn Thư
Viện học, cần phải tham gia kỳ thi của phu tử, sau đó dựa vào cấp bậc đánh giá
của phu tử để phân lớp.
Thư viện có các lớp Giáp, Ất, Bính, Đinh.
Đừng thấy Lâm Hưng Xương học ở đây ba năm, nhưng ba năm nay hắn chỉ tiến
lên được một cấp, vẫn ở lớp Bính.
Thế nhưng Tiền Nguyên Thanh vừa mới nhập học đã được phân vào lớp Bính, chỉ
học hơn một năm đã lên được lớp Ất.
Phải xem lần kiểm tra đầu vào này Tô Lăng có thể thi vào lớp nào. Tiền Nguyên
Thanh khá tin tưởng hắn, nói rằng ít nhất lớp Bính hẳn không thành vấn đề, ngay
cả Lâm Hưng Xương cũng đồng ý.
Triệu thị nghĩ là đi gặp phu tử, vội vàng chuẩn bị một ít lễ vật, bảo Tô Lăng mang
theo biếu phu tử.
Đợi tối Tô Lăng trở về, Tô Tiểu Noãn liền kích động xán lại gần hỏi:
“Ca, thế nào rồi? Được phân vào lớp nào?”
Tô Lăng nhe răng cười.
“Lớp Ất!”
Oa, Tô Tiểu Noãn nghe xong không nhịn được thốt lên kinh ngạc, nàng biết ca ca
mình giỏi nhất mà, ngay cả Tô Uyển và Triệu thị cũng kinh ngạc không thôi.
Ngày hôm sau, Tô Lăng chính thức đến học viện đi học. Hắn và Tiền Nguyên
Thanh được phân vào cùng một lớp, điều này cũng khiến Tiền Nguyên Thanh giật
mình. Còn Lâm Hưng Xương, thì bị kích thích đến mức ôm sách mà gặm, chỉ
thiếu nước buộc tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm vào đùi thôi.
Giữa trưa, Tô Tiểu Noãn đang nấu cơm, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa “Cộp cộp
cộp”.
Tô Như ra mở cửa.
Tô Tiểu Noãn ngẩng đầu nhìn.
“Hoàng chưởng quỹ?”
Chỉ thấy Hoàng chưởng quỹ mồ hôi nhễ nhại, cười chạy tới.
“Tiểu thư, cuối cùng cũng tìm được người rồi. Nếu không nhờ gặp công tử tan
học về, lão nô còn phải tìm dài dài!”
Tô Tiểu Noãn quả nhiên thấy Tô Lăng đi từ phía sau Hoàng chưởng quỹ tới.
Nàng thật sự cảm thấy, thời cổ đại không có điện thoại, không có định vị bản đồ,
quả thực rất bất tiện, ít nhất là tìm một người cũng khó khăn.
Hoàng chưởng quỹ lau mồ hôi trên đầu.
“Vừa nhận được thư của tiểu thư, lão nô liền vội vã chạy tới. Người không biết
đâu, cuộc thi Mỹ thực này đột nhiên được đẩy sớm rồi, ngày mai chính là vòng sơ
khảo! Lão nô thật sợ không kịp, may mà, may mà”
Tô Tiểu Noãn vô cùng nghi hoặc.
“Sao đột nhiên lại sớm hơn?”
Hoàng chưởng quỹ nghe xong, đột nhiên biến sắc, suy nghĩ một chút rồi ghé sát
lại, hạ thấp giọng nói.
tai/chuong-146.html]
“Hình như là, Thánh thượng thân thể không được tốt, cho nên năm nay mới tổ
chức sớm hơn!”
Tô Tiểu Noãn hiểu ra gật đầu, nhưng nàng chợt nghĩ, Thánh thượng chẳng phải là
cha của Nam Cung Dục sao? Là nhạc phụ tương lai của ta ư?
“Tiểu thư, cuộc thi lần này, người có nắm chắc giành được hạng nhất không?”
Tô Tiểu Noãn ngẩn ra.
“Tại sao lại hỏi như vậy?”
Hoàng chưởng quỹ nét mặt ngưng trọng.
“Chủ tử bảo lão nô truyền lại cho người một câu, Người hy vọng người có thể cố
gắng giành được hạng nhất, bởi vì người đứng đầu có thể tiến cung làm Ngự trù
cho Thánh thượng một tháng, hơn nữa còn có thể đạt được danh hiệu Thần trù
Thiên Hạ Đệ Nhất”
“Chỉ vì điều này?”
Hoàng chưởng quỹ nhìn quanh, thấy chỉ có Tô Lăng bên cạnh, bèn hạ giọng:
“Chủ tử sợ có người muốn bất lợi với Thánh thượng!”
Tô Tiểu Noãn cau mày, lại là chuyện như thế này sao.
Tô Lăng nghe xong cũng kinh hãi trong lòng.
Hắn lập tức tràn đầy hy vọng nhìn về phía Tô Tiểu Noãn.
“Muội muội, muội có nắm chắc không?”
Tô Tiểu Noãn trầm tư một lúc, bởi vì nàng cũng không biết trình độ hiện tại của
mình đã đạt đến mức nào, dù sao người giỏi còn có người giỏi hơn.
Hiện tại nàng chỉ biết mình ở Thanh Điền trấn hẳn là đứng đầu, còn về toàn quốc,
nàng thật sự không nắm chắc. Thế nhưng vì Nam Cung Dục, nàng cảm thấy mình
nhất định phải dốc toàn lực, nàng phải cứu nhạc phụ tương lai của mình, Hoàng
đế Đại Khánh!
Tô Tiểu Noãn nghiêm mặt mở lời:
“Ta sẽ dốc hết sức, giành lấy hạng nhất!”
“Hoàng chưởng quỹ, huynh có biết ngày mai thi ở đâu không? Hình thức thi là gì?
Có những yêu cầu và quy tắc nào, huynh vào nhà nói với ta một chút”
Thế là, Tô Tiểu Noãn giao lại việc đang làm cho tỷ tỷ, dẫn Hoàng chưởng quỹ vào
sảnh chính.
Hai người nói chuyện suốt hơn nửa canh giờ.
Tô Tiểu Noãn cũng đại khái biết được hình thức các cuộc thi những năm trước.
Cuộc thi Mỹ thực của Tửu lâu này là hình thức đấu loại trực tiếp, toàn bộ Đại
Khánh chọn ra một trăm tửu lâu có danh vọng cao nhất tham gia.
Mỗi tửu lâu chọn ra một đầu bếp đại diện để tham gia cuộc thi.
Toàn bộ cuộc thi gồm bốn vòng: Vòng thứ nhất một trăm chọn ra năm mươi, vòng
thứ hai năm mươi chọn ra hai mươi, vòng thứ ba hai mươi chọn ra năm, và vòng
cuối cùng là chọn ra một người trong năm người này làm Thần trù Thiên Hạ Đệ
Nhất!
Mà mỗi vòng thi đều có chủ đề riêng, ví dụ như chủ đề lấy thịt cá làm chủ đạo.
Chủ khảo sẽ tuyên bố chủ đề ngay trước khi bắt đầu cuộc thi, còn việc có người
tuồn đề ra ngoài hay không thì không ai biết được.
Tuy nhiên, sau khi nghe Hoàng chưởng quỹ kể về các quy tắc những năm trước,
trong lòng Tô Tiểu Noãn lại thấy tự tin hơn nhiều.
Nàng bèn sắp xếp cho Hoàng chưởng quỹ nghỉ ngơi, ngày mai sẽ cùng nàng đi
đến Minh Đức Hội Quán.
Sáng sớm hôm sau, Tô Tiểu Noãn đã để Tô Như đánh xe ngựa chở Hoàng
chưởng quỹ và Tô Uyển cùng đi đến Minh Đức Hội Quán.
Vốn dĩ nàng không định dẫn theo tỷ tỷ mình, nhưng Tô Uyển không yên tâm, lại cố
ý hỏi Hoàng chưởng quỹ rằng mỗi đại bếp có thể dẫn theo một người giúp việc,
nên nàng đã chủ động xin đi cùng Tô Tiểu Noãn.
Tô Tiểu Noãn cũng thấy dẫn theo tỷ tỷ thì phối hợp ăn ý hơn những người khác,
dù sao tỷ muội hai người đã cùng nhau nấu ăn nhiều năm như vậy. Tỷ tỷ nàng học
hỏi cũng rất nhanh, ví dụ như món thịt kho, nàng chỉ dạy một lần là Tô Uyển đã
làm được.
Đoàn người nhanh chóng đến cửa Minh Đức Hội Quán. Lúc này, người ra vào đã
tấp nập, rất nhiều xe ngựa dừng đỗ.
Tô Tiểu Noãn bước xuống xe, bắt đầu nhìn quanh.
Minh Đức Hội Quán nằm ngay trung tâm quận, chiếm diện tích bằng năm tòa Túy
Tiên Lâu cộng lại, bởi lẽ nó phải chứa được một trăm người cùng lúc tham gia thi
đấu.
Minh Đức Hội Quán này cũng là địa điểm chính tổ chức Đại hội Ẩm thực các năm,
chỉ có vòng cuối cùng mới tổ chức tại Kinh thành.
Theo lời Hoàng chưởng quỹ, hội quán này do chính Thánh thượng đặc biệt ra
lệnh xây dựng ba mươi năm trước, khi Đại hội Ẩm thực mới bắt đầu được thành
lập.