Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 50



[Cô nàng kia trực tiếp dùng sức mạnh kéo cần câu, không sợ gãy cần sao?]

[Con cá này to lắm, bình thường tôi sẽ khoe khoang một chút nhưng bây giờ tôi

chỉ muốn xem streamer đứng trồng cây chuối gội đầu thôi]

[Bình thản cái quái gì! Đây là cá tuyết mà!]

[Khoan đã! Cá tuyết?]

Khương Thật há hốc mồm ra, cằm như muốn rớt xuống, tin xấu là anh ta sắp phải

đứng trồng cây chuối gội đầu rồi.

Tin tốt… Cũng không hẳn là tin tốt, đó là cá tuyết sống ở biển sao lại có thể bị câu

lên ở hồ nhân tạo được.

Khương Thật đưa tay xoa đầu rồi lẳng lặng thò tay vào túi quần, lấy ra một bao

thuốc lá, rút một điếu châm lửa rồi ngồi trên bục câu cá mà trầm mặc hít sâu.

Sự im lặng… Là Khang Kiều của đêm nay.

Con cá lần này không có giới thiệu gì cả, Giang Mãn Y hoàn toàn không nhận ra

đây là loại cá gì, cô ném con cá vào thùng.

Quăng cần!

Kéo cần!

Mực ống!

Bây giờ, Giang Mãn Y mới hiểu ra cái phần giới thiệu về địa chỉ đó.

Không ảnh hưởng đến sản vật địa phương… Cho nên những thứ câu được đều

không phải là những thứ nên có trong hồ nhân tạo.

Tương đương với việc mỗi lần cô ấy quăng câu đều là quăng vào một cái hố đen

tương tự như kết nối với những vị trí khác.

[Được tag vào đây, ơ? Sao streamer không nói gì thế nhỉ, cô nàng kia livestream

à?]

[Mực ống?]

[Tôi bò dậy tự tát mình hai cái, xin lỗi, vừa nãy tôi không nên nói phụ nữ không

biết câu cá, vị này đúng là thần câu cá hạng nặng rồi!]

[Nói thật, tôi vẫn nghi ngờ dưới đó có người hay là Thật con anh nhảy xuống xem

thử đi?]

[Đúng đó, biết đâu là có người mang bình oxy!]

[Mực ống này không nên có trong hồ nhân tạo chứ? Tôi ngủ mơ à?]

Khương Thật thấy dòng bình luận này thì lập tức dập điếu thuốc vào gạt tàn di

động của mình, anh ta ra vẻ mình đã nhìn thấu tất cả: “Cô không phiền nếu tôi

xuống dưới làm mát một chút chứ?”

Giang Mãn Y mỉm cười lắc đầu: “Anh cứ tự nhiên”

Khương Thật hít sâu một hơi, vừa hay đôi khi anh ta livestream hai camera nên

đã đặc biệt mang theo camera dưới nước.

Anh ta cởi áo, sau đó kết nối camera dưới nước với điện thoại, đợi đến khi giao

diện livestream hiển thị hai góc nhìn thì anh ta mặc độc chiếc quần đùi rồi nhảy

xuống.

Lúc này, livestream hiển thị sau khi Khương Thật nhảy xuống thì thấy hai lưỡi

câu, một lưỡi câu không có mồi và một lưỡi câu vẫn còn dính mồi.

Vài con cá nhỏ bị động tĩnh của anh ta làm cho hoảng sợ bơi tán loạn.

Khương Thật nhìn quanh một vòng nhưng chẳng thấy ai cả.

Đến khi anh ta bất lực leo lên bờ, Giang Mãn Y giật cần, câu được một chai bia.

Khương Thật ôm đầu: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”

Lưỡi câu anh ta đã thấy, rõ ràng là nổi lơ lửng ở giữa chứ hoàn toàn không chạm

đáy, làm sao có thể câu được chai bia!

Anan

Hơn nữa, dưới đó hoàn toàn không có chai bia!

Lúc này Giang Mãn Y đang cầm chai bia lên nhìn phần giới thiệu trên đó.

[Chai Rượu Rỗng Bị Tinh Linh Bỏ Lại: Các tinh linh ham rượu luôn uống say mèm,

có lẽ bạn có thể đến quán bar tìm tinh linh~]

50.html]

Giang Mãn Y: ?

Tinh linh bây giờ hoang dã vậy sao?

Có lẽ vận may của Giang Mãn Y đã dùng hết, tiếp theo cô câu được đều chỉ là

những con cá bình thường.

Khương Thật một bên tê liệt nhìn một gạt tàn đầy thuốc lá, lúc này bình luận

trên điện thoại của anh ta bay vùn vụt. Đây là hot trend mà anh ta luôn theo đuổi

nhưng anh ta hoàn toàn không có tâm trạng để xem.

Anh ta đúng là một tay câu cá nhưng một ngày anh ta câu nhiều nhất cũng chỉ

được bốn năm con, phần lớn thời gian là trò chuyện với fan trong livestream.

Đâu giống cô gái bên cạnh mình chứ!

Má ơi, gần như mấy chục giây một con!

Thực ra là Giang Mãn Y chơi trò chơi nhỏ ngày càng thành thạo hơn.

Cô liếc nhìn độ thành thạo của mình.

[Cấp độ câu cá: Cấp 2 (Thời gian bảo vệ tân thủ đã hết, bạn đã nắm vững một số

kỹ thuật câu cá nhất định rồi, cố lên! Tương lai bạn nhất định sẽ không bao giờ

trắng tay!)]

[Độ thành thạo: 250/500 [À. Số phận của kẻ ngốc nghếch 250 không thể thoát

khỏi~)]

[Thể lực: 0/250 [Có lẽ lên đến cấp năm thể lực của bạn cũng có thể tăng lên

tương ứng]

Bỏ qua con số 250 kia thì Giang Mãn Y vẫn rất hài lòng.

Cô bắt đầu xem thành tích của mình, một bộ xương lính nhỏ đáng yêu, một chai

bia rỗng tinh linh bỏ lại, một vỏ ốc truyền âm toàn cầu cùng mười con cá nhỏ, ba

con mực ống, bốn con cá lớn và hai vỏ ốc nhỏ.

[Vỏ Ốc Truyền Âm Nhỏ: Có thể truyền lời đến người được chỉ định, tối đa không

quá năm mươi chữ]

Hai cái cuối cùng là hai con tôm hùm lớn, cụ thể là lớn đến mức nào.

Gần bằng hai cái đầu quỷ!

Có thể nói là tôm hùm rất lớn rồi!

Tổng thể mà nói thì thu hoạch khá phong phú, Giang Mãn Y ngồi trên ghế đẩu nhỏ

lo lắng không biết làm sao để mang những thứ này ra ngoài, cô cần tìm một chỗ

để cho chúng vào balo của mình.

Cũng chính vào lúc này, Khương Thật cử động, anh ta dập tắt điếu thuốc cuối

cùng vào gạt tàn.

Anh ta nghĩ mãi cũng không hiểu nổi, mẹ kiếp trên đời này còn có người câu cá

kiểu này sao?

Bây giờ xem ra, cái câu anh ta nói lúc đầu là không bỏ mồi thì chắc chắn không

câu được con cá nào, đúng là tự tát mình một trăm cái bạt tai vậy.

Tuy mặt rất đau nhưng anh ta thật sự rất ngưỡng mộ!

Cả đời này anh ta chưa bao giờ câu được nhiều cá như vậy trong một lần.

Hơn nữa còn câu được cả đống thứ kỳ lạ, cái này hoàn toàn là hack game rồi còn

gì!

“Tôi cam tâm chịu thua!” Khương Thật nói, thái độ rất thành khẩn: “Chỉ là tôi muốn

biết rốt cuộc cô đã làm cách nào”

Giang Mãn Y liếc nhìn anh ta một cái: “Bí kíp độc quyền, không thể truyền ra

ngoài”

[Hào quang lừa dối đã có hiệu lực]

Khương Thật nghe câu này chỉ thấy cô ấy nói rất có lý.

Đúng vậy!

Bí kíp độc quyền như vậy, người khác sao có thể dễ dàng tiết lộ cho anh ta được!

Cùng lúc đó, trong livestream của anh ta.

[Má ơi, câu cá mà cũng có bí kíp độc quyền nữa hả]

[Khẩn cầu, tôi là học sinh tiểu học thì xin hãy nói cho tôi biết đi mà~]


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.