Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 75



“Đó chỉ là kế sách tạm thời, tôi làm vậy là để triệt để nhổ cỏ tận gốc nhà họ Lý.

Bọn họ và tôi vốn dĩ là trao đổi lợi ích”

“Tôi gây dựng thiên hạ, bọn họ góp tiền, sau đó tôi phong họ làm vương khác họ.

Nhưng tiếc thay lòng người không đáy, nhà họ Lý lại còn muốn tôi cưới tiểu thư

nhà họ làm hậu. Họ thấy tôi không đồng ý thì muốn trừ khử tôi”

“Lúc đó tôi đã phát hiện ra manh mối, đang chuẩn bị ra tay giải quyết bọn họ rồi

sẽ đi tìm Thủy Lan của tôi”

Lương Úc Sinh nói: “Sau đó tôi cũng vẫn luôn phái người đi tìm Thủy Lan, tiếc là

bặt vô âm tín”

“Còn những lá thư đó, tôi cũng chưa từng nhận được một phong nào, chắc hẳn là

bị nhà họ Lý chặn lại rồi”

“Huhu, tại sao hai người lại không đến được với nhau!” Tina đấm thùm thụp

những cú đấm nhỏ lên đỉnh đầu Giang Mãn Y, khóc nức nở.

Giang Mãn Y im lặng một lúc: “Haizz”

Chỉ có thể nói thời cổ đại giao thông liên lạc bất tiện, nếu là bây giờ thì gọi điện

thoại, nhắn tin là xong.

Thời cổ đại lại không hề biết thư của mình bên kia có nhận được hay không, cũng

không biết tâm ý của đối phương.

[Nhiệm vụ vòng tròn: Bạn đã xem xong cuộc đời của Thủy Lan và Lương Úc Sinh,

trong lòng vô cùng cảm động. Bạn muốn trả lại phong thư này về chủ cũ, xin hãy

trao phong thư này cho Lương Úc Sinh (Chưa hoàn thành)]

Giang Mãn Y nhìn nhiệm vụ vòng tròn, sau đó lấy phong thư ra khỏi ba lô: “Đây là

thư Thủy Lan viết cho anh trước khi lâm chung”

Lương Úc Sinh nhìn phong bì trắng tinh mà run rẩy đưa tay trái ra nhận lấy, muốn

mở ra nhưng chỉ có một tay.

Giang Mãn Y thấy vậy: “Tôi giúp anh mở ra nhé”

Cô cầm lại thư, cẩn thận thử tháo ra. Phong thư vốn không thể tháo rời nhưng

vào lúc này lại mở ra một cách bất ngờ dễ dàng.

Cô đưa thư cho Lương Úc Sinh, Lương Úc Sinh chậm rãi mở ra.

Giang Mãn Y đứng bên cạnh nhìn, không nhìn thấy nội dung thư nhưng cô có thể

thấy những giọt nước mắt lăn dài ở khóe mắt Lương Úc Sinh, có thể thấy những

ngón tay hắn đang nắm chặt phong thư.

[Nhiệm vụ vòng tròn: Phong thư đã chậm trễ ngàn năm cuối cùng cũng đến tay

người nhận. Lương Úc Sinh đọc xong thư, trong lòng tràn ngập sự căm hận vì

ngày đó sao mình lại không xuất hiện ở cổng cung. Hắn nhìn từng con chữ, vết

thương mất đi người yêu lại một lần nữa bị khoét sâu. Lần này hắn quyết định dù

thế nào cũng phải bảo vệ tốt người mình yêu và bạn cuối cùng cũng đã hoàn

thành sứ mệnh của mình (Đã hoàn thành)]

[Phần thưởng: Kinh nghiệm: 10000, Tiền vàng: 10000, Danh hiệu: Người đưa

thư]

[Người đưa thư: Đeo danh hiệu này có thể tăng độ nhạy thêm 1000.]

Danh hiệu này… Giang Mãn Y cảm thấy có lẽ có thể dùng khi đánh nhau, hiện

tại thì vẫn nên tiếp tục mang danh hiệu Mạnh Bà thì hơn.

[Chúc mừng bạn đã thăng cấp! Cấp 14 → Cấp 15.]

Giang Mãn Y đang nghiên cứu giao diện thì thấy ở vị trí đăng nhập bảy ngày

trước đó xuất hiện một biểu tượng ống quẻ.

Cô bấm vào xem.

[Bói toán: Mỗi ngày có thể bói ba lần, điều trong lòng nghĩ, bói toán có thể biết

(vật phẩm: ống quẻ)]

[Ống quẻ: Lắc ống quẻ, nó sẽ nói cho bạn biết tất cả]

[Nhiệm vụ phụ tuyến: Hãy dùng bói toán để trở thành một đại sư bói toán có tiếng

tăm trên giang hồ (Chưa hoàn thành)]

Bói toán?

Giang Mãn Y khẽ động tâm. Cô lấy ống quẻ từ trong ba lô ra. Ống quẻ này trông

như làm từ tre, màu đất mộc mạc, bên trên khắc hai chữ – ống quẻ.

75.html]

Mà nói chứ, thứ này không phải còn có thẻ quẻ sao?

Giang Mãn Y thử lắc lắc ống Quẻ, trong lòng nghĩ Lăng Thính Lan bây giờ đang

làm gì.

Khi lắc ống quẻ, rõ ràng trong ống quẻ không có gì cả nhưng cô lại dường như

nghe thấy tiếng thẻ quẻ đang lay động.

Rất nhanh, trong đầu cô xuất hiện một cảnh tượng: Lăng Thính Lan nằm trên

giường đá bay chăn, lật người, ôm gối khúc khích cười ngốc nghếch.

Giang Mãn Y: …

“Đa tạ cô” Lương Úc Sinh cất phong thư lại cẩn thận rồi đặt vào lòng.

Giang Mãn Y cất ống quẻ đi: “Vậy nên làm sao mà anh lại trở thành lệ quỷ?”

Lương Úc Sinh nhận được thư, cũng mở lòng nói: “Ba trăm năm trước sau khi tôi

chết, tôi đến Địa phủ. Lúc đó tôi mơ mơ màng màng chỉ nghĩ đến việc tìm kiếm

người yêu của mình”

“Nào ngờ đột nhiên như thể có được một loại cảm giác, tôi đột nhiên biết được

quá khứ, biết được mười kiếp nghiệt duyên giữa tôi và Thủy Lan, cũng nhớ lại vô

vàn chuyện kiếp trước”

“Tôi không cam lòng bị vận mệnh thao túng nữa nên trốn khỏi Âm giới đi đến

dương gian, muốn tìm kiếm chuyển thế của Thủy Lan, tiếc là tôi vẫn luôn không

tìm được”

“Cho đến tận bây giờ mới cuối cùng tìm được cô ấy”

Hắn không trả lời tại sao mình lại trở thành lệ quỷ, Triệu Sinh đứng bên cạnh bèn

bổ sung: “Vì yêu mà hóa điên, chấp niệm quá sâu, thế là thành lệ quỷ”

Anan

Giang Mãn Y chợt vỡ lẽ: “Hiểu rồi!”

Đúng chuẩn mẫu nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình vì yêu mà điên vì yêu mà

cuồng, cũng vì yêu mà đâm đầu vào tường!

“Còn gì nữa không?” Triệu Sinh nhìn Giang Mãn Y cười nói: “Nếu không có gì, tôi

sẽ đưa hắnđi khảo hạch”

Tuy Lương Úc Sinh là lệ quỷ nhưng đã tìm được chấp niệm của mình, không hoàn

toàn mất đi lý trí nên nếu vượt qua khảo hạch vẫn có thể trở thành công chức Địa

Phủ.

Giang Mãn Y lắc đầu: “Hết việc rồi, hai anh đi đi”

Cô cũng phải đưa Hàng Linh và Hoa Hoa về. Cô khẽ lóe người một cái đã đến cái

hang ở vách núi.

Giang Mãn Y vừa đến đã thấy hai cô gái đang ôm nhau nằm trong quan tài.

“Lần đầu tiên, tớ ngủ trong quan tài đó nha” Giọng Hoa Hoa nghe có vẻ rất vui.

Hàng Linh: “. Tớ cũng vậy”

Giang Mãn Y đưa tay xoa trán: “Hai người nên về nhà rồi”

Hàng Linh nghe thấy giọng cô thì lập tức bò dậy: “Chị ơi! Chị về rồi!”

Giang Mãn Y gật đầu: “Chị đưa hai đứa lên nhé”

Tính toán thời gian, Khương Thật chắc cũng đã đến rồi.

Lúc cô ở Âm giới xem Tam Sinh Thạch thì đã gửi tin nhắn riêng cho Khương Thật

bảo anh ta lái xe bán tải đến.

Nếu không thì chiếc xe điện nhỏ của cô không thể chở nổi ba người.

Cô lại vẫy cánh, lần lượt đưa hai cô bạn mềm mại lên đỉnh vách núi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.