Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày

Chương 13: Từ từ mưu tính



Trong viện truyền đến tiếng khóc lóc van xin, là quản sự bà tử đem Hương Vân

mạnh mẽ lôi đi mà ả giãy giụa khóc lóc không chịu, gây ra động tĩnh.

Thẩm Lương Vi chỉ coi như không nghe thấy.

Đối với ánh mắt chờ mong của Ngu ma ma và đám người kia càng chẳng thèm

ngó tới.

Nàng trong lòng cười lạnh, bà vú đang chờ mong cái gì? Chẳng lẽ cho rằng

mình sẽ mềm lòng?

“Từ nay về sau, các ngươi đều là người hầu hạ trong phòng ta. Xuân Anh tỷ tỷ

tư lịch dài nhất, sau này sẽ là đại nha đầu nhất đẳng, các ngươi đều phải nghe

Xuân Anh tỷ tỷ. Xuân Anh tỷ tỷ, mọi việc trong phòng ta, sau này ngươi đều

quản hết, nếu ai dám không nghe, ngươi cứ việc dạy dỗ, lại không nghe, liền

bẩm báo với ta”

Trong lòng Xuân Anh ấm áp, còn có chút vui mừng nhàn nhạt, vội tiến lên vâng

lời.

Phỉ Thúy tức khắc khẩn trương, liếc mắt ra hiệu cho Ngu ma ma.

Ngu ma ma liền bồi cười nói: “Nhị tiểu thư, Phỉ Thúy ở bên cạnh Lão phu nhân

là người thỏa đáng, cũng nên cho làm nha đầu nhất đẳng, ngài nói có phải

không?”

Thẩm Lương Vi chớp chớp mắt: “Thế không hay lắm đâu, nàng ta vừa mới tới

đã là nha đầu nhất đẳng, gọi người khác làm sao bây giờ?”

“Nhưng mà”

“Bà vú,” Thẩm Lương Vi sa sầm mặt, thực không cao hứng: “Ngươi muốn thay

ta làm chủ sao?”

Ngu ma ma: “”

“Lão nô không dám, lão nô không dám”

“Vậy thế này đi, nha hoàn mẹ ta đưa tới sửa tên thành Hạ Hòa. Phỉ Thúy thì

không cần sửa tên, cùng Hạ Mộc ba người đều làm nha hoàn nhị đẳng. Bà vú

cảm thấy thế nào?”

tu-tu-muu-tinhhtml]

Ngu ma ma thầm nghĩ: Không thế nào cả!

Nhưng bà ta không dám nói.

Bà ta chỉ có thể bồi cười trái lương tâm gật đầu: “Nhị tiểu thư an bài cực thỏa

đáng, còn nhỏ tuổi hành sự liền thỏa đáng như thế, có thể thấy được Lão phu

nhân dạy dỗ ngài rất là dụng tâm”

Ánh Trăng Dẫn Lối

Thẩm Lương Vi cười rạng rỡ, rất là tự đắc: “Tổ mẫu luôn luôn thương ta nhất

mà”

“Kia cũng không phải sao, ở trước mặt Lão phu nhân a, ai cũng không vượt qua

được Nhị tiểu thư!” Ngu ma ma chạy nhanh cười thêm một câu, trong lòng hơi

buông lỏng.

Xem ra trong lòng Nhị tiểu thư vẫn là hiếu thuận tín nhiệm Lão phu nhân. Hôm

nay, hơn phân nửa là do Đại phu nhân cùng con ranh Xuân Anh kia xúi giục cái

gì nhất thời dỗ dành Nhị tiểu thư.

Lão phu nhân nói đúng, không thể cứng đối cứng, cứ tạm thời chiều theo Nhị

tiểu thư, từ từ dỗ dành nàng quay lại, sau đó hết thảy đều dễ nói.

Dùng xong bữa trưa, nghỉ ngơi tiểu nửa canh giờ, Thẩm Lương Vi liền mệnh

lệnh Hạ Mộc, Hạ Hòa thay quần áo, nàng muốn đi Xuân Đằng Viện bồi mẫu

thân trò chuyện, cơm chiều thuận tiện ở bên kia dùng cùng mẫu thân.

Thời tiết thế này, đoán chừng Thẩm Lương Vi sẽ không ra ngoài nữa, Ngu ma

ma đã sớm lười biếng về nhà rồi.

Hương Vân dù sao cũng là con nuôi của bà ta, bị đuổi đi như vậy, bà ta cũng

mất mặt, đang đen đủi, ủ rũ cụp đuôi chỉ mong sớm về nhà nghỉ ngơi.

Bởi vậy Phỉ Thúy vừa thấy thế liền cuống lên, tròng mắt đảo một vòng, tự cho

là thập phần thông minh săn sóc cười nói: “Tuyết tuy ngừng, nhưng bên ngoài

vẫn lạnh thật sự, Nhị tiểu thư hay là đừng đi ra ngoài? Hơn nữa vào đông trời

tối sớm, ngài nếu ở chỗ Đại phu nhân dùng bữa tối, lúc về trời đã đen, trên

đường sợ là cũng không tiện a”

Thẩm Lương Vi ngay cả khóe mắt cũng chưa liếc nàng ta một cái. Nàng vừa

nói, vừa để người hầu hạ mặc xiêm y dày, thắt áo choàng, đội mũ trùm đầu

lông cáo. Mặc xong xuôi, nàng mới liếc nhìn Phỉ Thúy một cái, vừa đi ra ngoài

vừa nói: “Hửm, ngươi vừa nói cái gì?”

Phỉ Thúy: “”

Thẩm Lương Vi mang theo Hạ Mộc, Hạ Hòa đi vào Xuân Đằng Viện. Hải Đường,

Xuân Lan thập phần cao hứng, một tiếng lại một tiếng “Nhị tiểu thư” đón tiếp

nàng, vội vàng dâng nước trà, điểm tâm, mứt hoa quả, đồ ăn vặt.

Hải Đường lại vội vàng cười giải thích với Thẩm Lương Vi: “Đại phu nhân mỗi

ngày giờ này đều ở Dược lư bận rộn, chỉ sợ phải một lúc lâu nữa mới ra. Nhị

tiểu thư chi bằng ngồi chơi trước, sưởi ấm, ăn chút đồ đi ạ! Nếu không, nô tỳ đi

xem Đại phu nhân khi nào xong việc?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.