Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày

Chương 47: Ghen tị



Thấy Thẩm Lương Vi như vậy, Thẩm Lương Nguyệt không nhịn được cười nhạt:

“Đôi trâm vàng điểm thúy này của Nhị tỷ tỷ nhìn lạ mắt thật đấy!”

Thẩm Lương Vi mím môi cười, vui vẻ nói: “Tam muội muội cũng nhận ra sao?

Đây là mẹ ta hôm qua vừa được tặng liền đưa cho ta đấy! Còn có hai cây gấm

vân cẩm cực đẹp nữa cơ, bảo là để đầu xuân may áo xuân cho ta. Màu sắc hoa

văn đẹp vô cùng, đó là hàng ngự dụng của hoàng gia, bên ngoài có tiền cũng

chưa chắc mua được đâu!”

Như không nhìn thấy sắc mặt tràn đầy ghen tị của Thẩm Lương Nguyệt, nàng

lại bồi thêm một câu: “Đợi đầu xuân ta mặc cho các muội xem nhé!”

Thẩm Lương Nguyệt tức muốn hộc máu. Trong lòng chửi ầm lên.

“Nhị tỷ tỷ đây là đến khoe khoang sao?” Thẩm Lương Nguyệt khi có mưu đồ gì

thì vẫn rất biết kiềm chế tính tình, lập tức cắn môi, tỏ vẻ tủi thân.

Thẩm Lương Vi ngạc nhiên nhướng mày: “Đâu có! Ta chỉ muốn chia sẻ tình yêu

thương của mẹ ta với các chị em thôi mà, các muội cũng có thể kể về Nhị

thẩm, Tam thẩm mà!”

Lúc này, không chỉ Thẩm Lương Nguyệt, mà sắc mặt Thẩm Lương Dung cũng

khó coi hẳn đi.

Thẩm lão phu nhân từ tốn rửa mặt xong đi từ phòng ngủ ra, mấy chị em lúc

này mới ngừng câu chuyện, vội vàng đứng dậy gọi “Tổ mẫu!”

Sau khi thỉnh an, Thẩm lão phu nhân cười tủm tỉm bảo các nàng ngồi xuống,

ánh mắt lướt qua Thẩm Lương Vi thì khựng lại một chút, ánh mắt phức tạp,

cười nói: “Vi Nhi hôm nay khí sắc tốt thật đấy”

Thẩm Lương Nguyệt không nhịn được bĩu môi thì thầm: “Lại áo mới, lại trang

sức mới, khí sắc không tốt mới lạ”

Thẩm Lương Vi nhìn nàng ta mỉm cười nói: “Tam muội muội nói không sai, mặc

áo mới, đeo trang sức mới, tâm trạng tốt lên, khí sắc thật sự sẽ tốt lên đấy!”

Mọi người: “”

Thẩm lão phu nhân ho khan một tiếng: “Vi nha đầu, lời này nông cạn quá đấy,

tiểu thư khuê các phải nội tâm khiêm tốn, vẻ đẹp tâm hồn mới là chính đạo.

Những lời này để người ngoài nghe được, lại tưởng là kẻ khinh cuồng. Cháu

ngoan, sau này đừng nói nữa nhé. Tổ mẫu đều là vì muốn tốt cho con mới dạy

dỗ con như vậy”

ghen-tihtml]

Thẩm Lương Nguyệt cười nhạo châm chọc: “Tổ mẫu nói đúng, Nhị tỷ tỷ à, nông

cạn khinh cuồng như vậy không giống con gái nhà họ Thẩm chúng ta đâu”

Thẩm Lương Vi lập tức lộ vẻ hổ thẹn khó xử, vội vàng gật đầu: “Tổ mẫu dạy

phải ạ”

Thẩm lão phu nhân vô cùng vui vẻ, mỉm cười nói: “Nguyệt nha đầu không được

nói tỷ tỷ con như vậy, Vi nha đầu biết sai chịu sửa là đứa trẻ ngoan”

Thẩm Lương Vi tức khắc vui vẻ: “Cảm ơn tổ mẫu”

Thẩm lão phu nhân hài lòng gật đầu.

Ánh Trăng Dẫn Lối

Mấy bà cháu nói chuyện phiếm một hồi, đang nói, Thường ma ma bên cạnh

Thẩm lão phu nhân bỗng nhiên cười nói: “Lão nô thấy, đôi trâm vàng trên búi

tóc Nhị tiểu thư không hợp với tiểu thư lắm, e là Tam tiểu thư đeo sẽ hợp hơn.

Trang sức này ấy à, cũng kén người đeo, đeo món không hợp, mười phần nhan

sắc cũng giảm đi năm phần, ngược lại không bằng không đeo”

Thẩm Lương Nguyệt vô cùng vui sướng, lập tức nói: “Nhị tỷ tỷ, tỷ cho muội đeo

thử xem thế nào nhé?”

Thẩm Lương Vi cười lạnh trong lòng. Kịch bản quen thuộc này về cơ bản là

giống hệt nhau mà.

Hoặc là nói đồ vật không hợp với nàng, hoặc là nói nàng phải có tình chị em,

hoặc là nói nàng có nhiều như vậy nên chia sẻ, hoặc là ngày tết sinh nhật tặng

quà cho chị em phải hào phóng.

Cái kiểu “đeo thử xem” này, thử một cái rồi giả ngu không trả lại cũng là kịch

bản cũ rích.

Mọi người đều giả ngu cho qua chuyện này, tổ mẫu cũng không nhắc tới. Nàng

khi đó ngốc nghếch, ngại đòi lại, thế là đồ vật đeo thử nghiễm nhiên thành của

người khác.

Hơn nữa, những chuyện ra mặt trắng trợn thế này, đa số là Thẩm Lương

Nguyệt đứng mũi chịu sào.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.