Dụ Hôn

Chương 11



Sẵn sàng

Một lúc sau anh lại nói: “Gửi cho tôi một bản video thử vai của cô ấy”

Dung Ngộ trêu chọc một tiếng: “Hiếm thấy thật, cuối cùng cũng nhặt lại trách

nhiệm của mình rồi”

“Nếu thật sự định chọn cô ấy vậy thì cô ấy cũng là nữ chính của tôi” Lục Bắc

Đình luôn có nguyên tắc của riêng mình, không làm phim dở, không chọn diễn

viên dở.

Sau khi tan tiệc, trên đường về, Lục Bắc Đình không nhịn được mở đoạn video

mà Dung Ngộ gửi.

Trong xe thoang thoảng mùi rượu, có lẽ là đã uống hơi nhiều, Lục Bắc Đình

không rời mắt khỏi bóng dáng mờ ảo đang uyển chuyển múa trong video, ngay

cả ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ màng.

Ngày Giao thừa thực ra không phải là lần gặp đầu tiên thực sự của họ, chỉ là

cô gái này dường như đã quên anh sạch sẽ.

Mười tuổi, không thể quên hết mọi chuyện như vậy.

Hơn nữa lúc đó họ đã trao đổi tên của nhau.

Nhà họ Khương cũng thật biết giấu người, mãi đến bây giờ họ mới biết ông cụ

Khương có một cô cháu gái ngoại quý giá tên là Nam Tê Nguyệt.

Lục Bắc Đình trước nay không tin vào những chuyện ma quỷ vô căn cứ, nhưng

khi nghe từ miệng bà Lâm rằng cô gái có mệnh cách hợp với mình tên là Nam

Tê Nguyệt anh lại có một chút dao động.

Xem đi xem lại không dưới ba lần đoạn video thử vai này, Lục Bắc Đình từ từ

nhắm mắt lại, cười khẩy một tiếng.

Đồ vô lương tâm này, lại quên mình sạch sẽ.

“Lưu Ly Hổ Phách” đã tiến hành công tác thử vai diễn viên trong ba ngày liên

tiếp, cuối cùng vào ngày mùng bảy Tết đã chốt được dàn diễn viên. Lục Bắc

Đình đến muộn, liếc qua danh sách diễn viên tham gia rồi ném tấm thẻ đạo

diễn phiền phức lại cho Dung Ngộ: “Tuy không can thiệp vào việc chọn diễn

viên của cậu nhưng người này là sao?”

Dung Ngộ biết anh trước nay không xem trọng những nghệ sĩ xuất thân từ idol

chỉ dựa vào fan thổi phồng một cách mù quáng, liền giải thích: “Người này tuy

xuất thân từ nhóm nhạc nam nhưng diễn xuất không tệ. Hơn nữa mười triệu

fan của cậu ta có thể mang lại lợi ích rất lớn cho bộ phim này”

“Vậy nên cậu ghép cậu ta với một nữ chính hạng 18 à?” Lục Bắc Đình trước

nay luôn xem thường những idol có lưu lượng lớn, “Dàn diễn viên này của cậu

mà công bố, mười triệu fan của cậu ta chắc chắn sẽ không chấp nhận”

“Tiềm năng của Nam Tê Nguyệt cũng không thể xem nhẹ” Con mắt nhìn người

của Dung Ngộ trước nay rất chuẩn. Anh ta chọn Nam Tê Nguyệt làm nữ chính,

ngoài việc có cân nhắc của riêng mình, còn muốn bồi dưỡng một diễn viên

mới.

Phải biết rằng giới này chưa bao giờ thiếu diễn viên, nhưng thiếu diễn viên giỏi.

Đặc biệt là những diễn viên thuần túy như Nam Tê Nguyệt.

“Chờ đã…” Dung Ngộ đột nhiên nhận ra mình đã đi lệch hướng, nhìn lên nhìn

xuống vẻ mặt của Lục Bắc Đình, cười khẩy, “Ê này, không phải là cậu lo lắng

sau khi công bố dàn diễn viên Nam Tê Nguyệt sẽ bị bạo lực mạng đấy chứ?”

Lục Bắc Đình liếc anh ta một cái, vẻ mặt đó rõ ràng là đã ngầm thừa nhận.

“Chậc” Dung Ngộ cảm thán, “Bắt đầu bảo vệ nữ chính rồi à?”

Lục Bắc Đình đưa cổ tay lên xem giờ, dường như có việc quan trọng cần xử lý,

ném danh sách xuống rồi đi: “Tùy cậu”

“Vừa đến đã đi à, đi đâu vậy?” Dung Ngộ gọi anh lại.

“Đi lấy giấy đăng ký”

Dung Ngộ: “…”

Lấy giấy đăng ký!?

Mùng bảy Tết, không khí Tết dần phai nhạt. Cục Dân chính cũng chính thức

làm việc trở lại hôm nay. Lục Bắc Đình lái xe đến Lục Giang Danh Thành theo

định vị. Không lâu sau, Nam Tê Nguyệt mang theo hơi lạnh chui vào xe anh.

Trong túi là sổ hộ khẩu và chứng minh thư. Nam Tê Nguyệt ngồi vững, mắt

không nhìn ngang ngó dọc. Một lúc sau thấy anh không lái xe cô mới khẽ động

đậy đầu: “Ừm? Còn đợi ai sao?”

Ánh mắt Lục Bắc Đình dừng trên đôi môi đỏ mọng của cô, anh lặng lẽ dời ánh

mắt đi, nhàn nhạt nói: “Dây an toàn”

“…” Nam Tê Nguyệt mím môi, lúng túng thắt dây an toàn.

Lục Bắc Đình không vội lái xe, từ ghế sau lấy ra một túi tài liệu rồi mở ra đưa

cho Nam Tê Nguyệt: “Đây là báo cáo khám sức khỏe của tôi, ngoài đường

huyết thấp ra, các chỉ số khác đều bình thường, em có thể yên tâm”

“Hả?” Nam Tê Nguyệt nhận lấy xem qua, có chút ngẩn ngơ ngẩng đầu, “Còn

phải chuẩn bị báo cáo khám sức khỏe nữa sao? Hồ sơ khám sức khỏe của tôi

ở công ty”

Hơn nữa còn là hồ sơ của nửa năm trước.

“Không sao” Lục Bắc Đình khởi động xe, quay đầu lái về hướng Cục Dân chính

Bắc Thành, “Cho em xem báo cáo khám sức khỏe của tôi là muốn em yên

tâm”

Nam Tê Nguyệt nửa hiểu nửa không, không nhịn được liếc anh vài cái, ho nhẹ

nói: “Anh cũng yên tâm, sức khỏe tôi rất tốt, không có bệnh tật gì”

Nhưng mà… điều này có liên quan gì đến việc đăng ký kết hôn?

Tuy là tự nguyện kết thành vợ chồng nhưng không phải đã nói là hai người sẽ

đồng tâm đồng đức, tôn trọng lẫn nhau, sống yên ổn qua ngày thôi sao.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.