Tạ Trăn tỏ ra rất hứng thú khi quan sát cảnh tượng trước mắt.
Thiết bị điều khiển màu bạc xoay qua lại trong tay hắn.
Chỉ đến khi những xúc tu đang quẫy loạn chen vào thang máy, và các thành
viên của Tổ hành động Đặc biệt cũng đi vào theo, hắn mới lật tay lại, thu thiết
bị khống chế ấy vào lòng bàn tay.
“Thứ này cho tôi mượn dùng một chút, đợi khi kết thúc điều động sẽ trả lại
cùng luôn”
Nói xong, hắn bước vào thang máy, trước khi cửa đóng lại còn nho nhã lễ độ
chào một cái.
Chờ thang máy rời đi, trong không gian chỉ còn lại ba người: Hứa Mạt Mạt, Lục
Dương và tiến sĩ Cù.
Lục Dương dẫn đầu giới thiệu: “Mạt Mạt, đây là tiến sĩ Cù, nghiên cứu viên của
thiếu tá Thẩm, cũng là người phụ trách phòng thí nghiệm này. Tiến sĩ Cù, đây
là Hứa Mạt Mạt, hôm nay mới đến phỏng vấn chức vụ trợ lý cho thiếu tá
Thẩm”
Tiến sĩ Cù là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, toát ra vẻ hào
hoa phong nhã, đeo cặp kính dày, trán hằn rõ nếp nhăn.
Khác với vẻ ôn hòa của Lục Dương, ông trông có phần nghiêm khắc.
Hứa Mạt Mạt làm theo quy tắc xã giao của loài người, chào hỏi: “Chào tiến sĩ
Cù”
Tiến sĩ Cù gật đầu: “Tình trạng của 00S cô đã thấy rồi đấy. Nếu cô xác định
muốn ở lại thì để chủ nhiệm Lục đưa cô đi làm thủ tục nhậm chức chính thức”
Hứa Mạt Mạt biết “00S” chính là Thẩm Tế Nguyệt.
Cô trả lời: “Tôi xác định”
Tiến sĩ Cù nói: “Tốt. Chủ nhiệm Lục, anh đưa cô ấy đi đi. Tôi còn công việc
trong phòng thí nghiệm, xin phép đi trước”
Lục Dương: “Vâng, tiến sĩ”
Tiễn tiến sĩ Cù đi, Lục Dương quay sang Hứa Mạt Mạt, cười nói: “Đi thôi, Mạt
Mạt. Anh đưa em đi làm thủ tục, tiện thể giới thiệu qua nội dung công việc của
em”
“Công việc của em chia làm ba phần”
“Phần thứ nhất là quan sát và ghi chép các chỉ số cơ thể của thiếu tá Thẩm,
bao gồm nhưng không giới hạn ở thân nhiệt, nhịp tim, huyết áp và các kích
thích hormone… Trong đó chỉ số quan trọng nhất là chỉ số dị biến. Em còn nhớ
chỉ số dị biến của thiếu tá Thẩm là bao nhiêu không?”
Hứa Mạt Mạt nhớ rất rõ, trên cánh cửa có ghi:
【Thực nghiệm thể số hiệu: 00S】
【Cấp độ dị hóa: Không rõ】
【Hướng dị biến: loài 8 chân (còn chưa xác định)】
【Chỉ số dị biến: 97%】
Cô đáp: “97%”
Lục Dương gật đầu: “Đúng vậy, 97%. Em quan sát rất tinh tế. Em cần theo dõi
sát sao con số này. Chỉ cần có bất kỳ thay đổi nào, em lập tức phải báo cho
anh hoặc tiến sĩ Cù biết”
Hứa Mạt Mạt: “Vâng, em đã nhớ”
Lục Dương: “Phần thứ hai là phối hợp với tiến sĩ Cù hoặc các nhân viên nghiên
cứu khác để tiêm một ít loại thuốc vào cơ thể thiếu tá Thẩm, hoặc lấy ra
một số vật chất từ cơ thể anh ấy. Trong quá trình này, anh ấy có thể sẽ phản
kháng dữ dội, em phải kiềm chế anh ấy lại, khi cần thiết, phải dùng biện pháp
trừng phạt để anh ấy bình tĩnh lại”
Hứa Mạt Mạt: “Như vừa nãy sao?”
Lục Dương: “Đúng, như vừa nãy”
6.html]
Hứa Mạt Mạt mím môi, không nói gì.
Lục Dương hỏi: “Em thấy điều đó có quá tàn nhẫn không?”
Hứa Mạt Mạt hơi mơ hồ: “Em không biết”
Lục Dương khẽ cười: “Các phòng giam trong phòng thí nghiệm này đều được
làm bằng pha lê nano đặc chế, chỉ một centimet độ dày là có thể chống lại hầu
hết vũ khí súng ống bắn phá. Những thể thực nghiệm bị giam ở khu A đều
dùng độ dày là mười centimet. Em có biết phòng giam của thiếu tá Thẩm dày
bao nhiêu không?”
Hứa Mạt Mạt lắc đầu.
Cô chỉ đoán là có thể gần một mét.
Lục Dương nói: “Tám mươi centimet. Đúng là khá dày. Ban đầu chỉ dùng ba
mươi centimet, nhưng rất nhanh đã bị anh ấy phá vỡ. Sau đó lại tăng lên năm
mươi, rồi tám mươi… Thực ra, ngay cả độ dày này cũng không thể hoàn toàn
chống lại một cú đánh toàn lực của anh ấy. Em có biết cái vòng cổ trên cổ
anh ấy dùng làm gì không?”
“Để trừng phạt” Hứa Mạt Mạt dựa vào lời Tạ Trăn mà đoán.
“Không, là để hạn chế anh ấy” Giọng Lục Dương trở nên mơ hồ. “Em biết đấy,
cho đến nay khoa học nhân loại vẫn không thể lý giải rõ ràng sự tồn tại của
thức tỉnh giả. Chỉ có thể đại khái hiểu là những người này đã mở ra gene bị
khoá và có được năng lực phi nhân loại. Còn Thẩm Tế Nguyệt, anh ấy từng là
thức tỉnh giả mạnh nhất của Tổ hành động Đặc biệt”
“Đúng vậy” Hứa Mạt Mạt có chút ác ý nghĩ. “Cho nên mới bị gọi là tên nhân
loại tà ác khét tiếng, Thẩm Tế Nguyệt”
Lục Dương không biết Hứa Mạt Mạt đang chửi thầm cái gì.
Anh tiếp tục: “Vòng cổ đó kết nối trực tiếp với não bộ thần kinh của anh ấy.
Một khi tín hiệu thần kinh phát hiện việc sử dụng năng lực siêu nhiên, vòng cổ
sẽ lập tức cắt đứt tín hiệu đường truyền. Cho nên, chỉ cần anh ấy còn đeo vòng
cổ, sẽ chỉ có thể sử dụng sức mạnh trong phạm vi giới hạn, anh ấy vẫn có thể
kiểm soát được, hiểu chứ?”
Hứa Mạt Mạt gật đầu.
Tuy cô không hiểu chính xác cơ chế hoạt động của cái vòng cổ, nhưng đại khái
ý nghĩa thì nắm được.
“Vậy công việc thứ ba của em là gì?” cô hỏi.
Lục Dương đáp: “Miễn là không ảnh hưởng đến hai công việc đầu, em cần cố
gắng hết sức để đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của anh ấy. Ví dụ như anh ấy
muốn ăn gì, muốn đọc sách gì, em đều phải cố gắng đáp ứng. Nếu không thể
tự làm được, em có thể nhờ anh, anh sẽ hỗ trợ hết mức trong khả năng”
Hứa Mạt Mạt ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng ạ”
“……”
Do dự một hồi, Lục Dương vẫn quyết định nói ra điều cuối cùng.
“Còn một chuyện nữa…” Anh hơi khó mở lời. “Sau khi thiếu tá Thẩm bắt đầu dị
biến, do gene bị ô nhiễm nên cơ thể anh ấy có thể sẽ biểu hiện ra vài điểm thú
tính, cụ thể là… anh ấy sẽ xuất hiện kỳ động dục”
Hứa Mạt Mạt nghe rất nghiêm túc.
Lục Dương ho nhẹ một tiếng, nói tiếp: “Nếu lúc đó anh ấy có nhu cầu, em có
thể hỗ trợ hoặc trấn an nếu chấp nhận được. Còn nếu không chấp nhận được
thì cũng không cần ép mình. Việc này hoàn toàn tùy theo quan điểm cá nhân
của em, phòng thí nghiệm không ép buộc”
Hứa Mạt Mạt hiểu rõ.
Cô nghiêm túc cam kết: “Không ép buộc, không ép buộc. Chủ nhiệm Lục cứ
yên tâm, em nhất định sẽ làm việc thật tốt”
Chỉ là kỳ động dục thôi mà ~
Cô hiểu.
Tuy cô chưa từng sinh bào tử, nhưng trong đàn nấm, những cây nấm bằng tuổi
cô đều đã làm mẹ, làm bà rồi.
Cô biết nên làm thế nào.
Đến lúc đó, cô nhất định sẽ tìm cho tên nhân loại tà ác ấy một nơi ấm áp, ẩm
ướt, thông thoáng.
Nếu gió chưa đủ lớn, cô còn có thể giúp anh ấy quạt thêm, đảm bảo bào tử của
anh ấy có thể bay đi thật xa!