Làm Ruộng Trữ Lương Vượt Những Năm Mất Mùa

Chương 17: Nước lên cá ra



Cũng may tình hình không quá tệ, mưa to tầm tã bốn năm ngày rồi cũng ngớt dần.

Sáng hôm nay khi Liễu Nhân Nhân thức dậy, bên ngoài trời vẫn xám xịt nhưng

mưa đã tạnh.

Nóng lòng đi ra sân, nàng rảo bước đi xem tình hình mảnh đất phần trăm. Lúc này

đường sá lầy lội, một chân dẫm xuống toàn là bùn đất. Liễu Nhân Nhân dứt khoát

đi chân trần, cẩn thận men theo đường nhỏ đi tới.

Chỗ nàng địa thế cao, trong đất lại đã đào mương thoát nước, mưa vừa tạnh thì

nước đọng trong vườn cũng rút đi không ít. Liễu Nhân Nhân thấy thế thở phào

nhẹ nhõm. Mấy tháng nay nàng tỉ mỉ chăm sóc hai mảnh đất này, bỏ ra không ít

tâm huyết. Nếu cứ thế bị mưa làm hỏng thì nàng đau lòng chết mất.

Nhưng những nơi khác trong thôn thì chưa chắc đã may mắn như vậy. Sau cơn

mưa, phóng mắt nhìn ra xa, trên mặt đất toàn là những vũng nước lớn nhỏ không

đều.

Có chỗ thế mà còn có tôm cá nhỏ bơi lội.

Mắt Liễu Nhân Nhân sáng rực lên. Sau cơn mưa nước dâng cũng là lúc cá hoạt

động mạnh nhất. Không biết nghĩ đến cái gì, Liễu Nhân Nhân chạy về nhà lấy cái

thùng gỗ. Cách đây không xa có một con sông lớn, nàng phải đi xem thử.

Nước sông đã dâng cao. Vừa đi đến bờ sông, Liễu Nhân Nhân liền nhìn thấy trên

bờ có rất nhiều cá nhảy lên khỏi mặt nước, đang giãy đành đạch trên mặt đất.

Cá lớn cá bé chi chít, nhìn nhiều vô kể. Trên bờ đã nhiều cá, dưới sông càng

nhiều hơn, lúc này chúng đều bơi vào chỗ nước cạn để thở.

Ông trời ơi!

Liễu Nhân Nhân vui sướng tột độ, vội vàng bắt cá bỏ vào thùng. Lúc này trời mới

tờ mờ sáng, đường lại khó đi nên chưa có ai ra đây. Hơn nữa, dân làng giờ này

chắc chắn quan tâm đến hoa màu ngoài ruộng hơn, chẳng ai rảnh rỗi mà chạy ra

sông.

Thế là hời cho Liễu Nhân Nhân, nhiều cá thế này một mình nàng bắt không xuể.

Nàng chọn bắt những con cá to trước. Bắt được mấy con thì thấy dùng tay phiền

phức quá, nàng bèn mua từ hệ thống một cái vợt vớt cá cỡ vừa rồi bắt đầu hành

động.

Liễu Nhân Nhân vớt cá sướng cả tay, cứ thấy cá to là vợt bỏ vào thùng. Chủng

loại cá rất đa dạng: cá quả, cá rô phi, cá trê, cá trắm cỏ, cá quế. Còn có những

loại Liễu Nhân Nhân chẳng biết tên. Không biết qua bao lâu, cái thùng gỗ thế mà

đã đầy ắp!

Liễu Nhân Nhân thao tác vài cái, bán hết thùng cá cho hệ thống. Một thùng cá mà

bán được hơn 1600 đồng!

Trời đất ơi, đây quả thực là ông trời mang tiền đến cho nàng!

Liễu Nhân Nhân vui đến quên cả mệt mỏi, tinh lực tràn trề tiếp tục vớt cá. Ngoài

cá ra, trên bờ còn có không ít ếch đồng, Liễu Nhân Nhân ai đến cũng không từ

chối, vớt hết bỏ vào thùng.

Đợi đến khi thùng gỗ lại đầy ắp lần nữa, Liễu Nhân Nhân lúc này mới thở hổn hển

dừng tay. Thôi, làm người không thể quá tham lam, nàng vớt được nhiều cá to thế

này rồi, cũng phải chừa chút “canh cá” cho người khác húp.

Thùng cá thứ hai, Liễu Nhân Nhân giữ lại năm con, số còn lại bao gồm cả ếch

đồng bán hết cho hệ thống, lại thu về hơn 1400 đồng.

Cất vợt cá vào kho hàng hệ thống, Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi một lát rồi xách

thùng đựng năm con cá đi về phía thôn. Nàng muốn qua nhà họ Liễu một chuyến,

phải bảo người nhà ra bắt cá ngay.

“Mẹ ơi, Nhân Nhân, cháu lấy đâu ra nhiều cá to thế này?”

Chưa đến nhà họ Liễu, Liễu Nhân Nhân đã đụng ngay bác gái Trương hàng xóm.

Bà ấy vừa hay ra khỏi nhà định đi xem ruộng đất thế nào. Vô tình nhìn thấy Liễu

Nhân Nhân xách thùng gỗ đựng năm con cá to giãy đành đạch, bà ấy giật nảy

mình.

Liễu Nhân Nhân đặt thùng xuống nghỉ lấy hơi, thành thật nói: “Bác Trương ạ, con

sông ở cuối thôn nước dâng, trong đó có nhiều cá nhảy lên bờ lắm. Cháu nhặt

mấy con to mang sang biếu cha mẹ”

Bác gái Trương vừa nghe xong, thế thì còn gì bằng! Chuyện tốt như vậy sao có

thể bỏ qua, bà ấy lập tức hỏi: “Nhân Nhân à, dưới sông còn cá không?”

Liễu Nhân Nhân gật đầu như bổ củi: “Còn ạ, nhiều lắm, bác mau ra đi, đợi nước

rút là khó bắt đấy”

Thời buổi này môi trường chưa bị ô nhiễm tàn phá, cá hoang dã dưới sông nhiều

vô kể.

mua/chuong-17-nuoc-len-ca-rahtml]

Hồng trần cuồn cuộn

Sóng gió bủa vây

Tâm như chỉ thủy

Tự tại chốn này.

“Ừ, bác đi ngay đây. bác về lấy cái thùng đã” Bác gái Trương nghe xong thì

ruộng đất gì cũng vứt ra sau đầu, quay người chạy bay về nhà. Tốc độ đó. thật

chẳng giống một bà già hơn 50 tuổi chút nào.

Liễu Nhân Nhân gọi với theo: “Bác ơi, bác tiện thể báo giúp cha mẹ cháu một

tiếng với nhé?”

“Biết rồi” Bác gái Trương đầu cũng không ngoảnh lại, cứ thế chạy biến đi.

Cũng không biết bác Trương truyền tin kiểu gì, chỉ chốc lát sau, Liễu Nhân Nhân

đã thấy một đám người xách thùng gỗ chạy như bay về phía mình. Sau đó lướt

qua nàng, ùa về phía cuối thôn. Nàng còn nhìn thấy cả anh cả, anh hai mình trong

đó.

Có điều, hai người này đến chào cũng chẳng kịp chào em gái một câu, xách thùng

chạy thẳng.

Liễu Nhân Nhân: “”

Thôi được rồi, cá béo hiện tại hấp dẫn hơn nàng nhiều.

Khương Thúy Hoa vừa nhận được tin từ bác gái Trương, lúc này đang đứng đợi ở

cửa. Thấy con gái đến, bà lập tức đỡ lấy thùng gỗ trên tay nàng.

“Ái chà! Có nhiều cá thật này” Khương Thúy Hoa cười tít cả mắt.

“Cha đâu rồi ạ?” Không thấy Liễu Lai Phúc ở nhà, Liễu Nhân Nhân thuận miệng

hỏi.

“Cha con với thằng ba đi làm rồi” Mưa to vừa dứt, ngoài ruộng còn phải tháo

nước.

Cá và tin tức đều đã đưa đến, Liễu Nhân Nhân cũng không định ở lâu: “Mẹ, mẹ đổ

cá ra đi, con mang thùng về”

“Con mang hai con về mà ăn, lát nữa mấy anh con chắc chắn còn bắt được nữa”

Khương Thúy Hoa nói.

“Không cần đâu mẹ, nhà con còn mà, chỗ này là mang sang biếu mọi người ăn

đấy” Liễu Nhân Nhân không muốn xách nặng đi về nữa.

“Cô út, cháu cũng muốn đi bắt cá” Liễu Chi Chi lật đật chạy từ trong nhà ra, theo

sau là đám em trai em gái.

“Cháu đừng có đi, nước sông đang dâng cao, trẻ con ra đấy bị nước lũ cuốn trôi

đấy” Liễu Nhân Nhân dọa con bé.

Thấy mấy đứa cháu vây quanh thùng xem cá, Liễu Nhân Nhân móc từ trong túi ra

ba viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, chia cho mỗi đứa một viên. Mấy đứa nhỏ được ăn

kẹo nên cũng không đòi đi bắt cá nữa.

“Em út” Chị dâu cả xách thùng nước gạo từ bếp ra cho lợn ăn, cười tươi chào

hỏi.

Chưa nói đến chuyện đậu hủ thần tiên, dạo gần đây Liễu Nhân Nhân mang đồ ăn

sang biếu mấy lần, nhờ phúc của nàng mà cả nhà dạo này ăn uống khá khẩm hơn

hẳn ngày xưa.

“Chị dâu cả cho lợn ăn đấy ạ” Đầu xuân năm nay nhà họ Liễu bắt hai con lợn con

về nuôi, đến giờ cũng được gần bốn tháng.

“Haizz, đừng nhắc nữa” Nói đến chuyện này Khương Thúy Hoa lại sầu não, “Mưa

dầm dề bao lâu nay, hai con lợn trong nhà đều ủ rũ, ăn uống kém lắm, mẹ đang lo

chúng nó sinh bệnh đây”

Mua hai con lợn giống đắt ơi là đắt, nếu nuôi được một nửa mà xảy ra chuyện gì

thì lỗ chổng vó!

Tim Liễu Nhân Nhân thót một cái, trịnh trọng nói: “Mẹ, con nghe người ta nói dùng

nước vôi rửa chuồng lợn có thể tiêu độc sát trùng, phòng ngừa lợn bị bệnh đấy”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.