Nữ phụ tu tiên - ta luyện đan chỉ để nuôi con

Chương 15 – Đan bổ dạ dày và hỗ trợ tiêu hoá thành công.



Không còn phải đi làm khổ sai cho quận thủ nữa, Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn

cũng đến sớm hơn thường ngày.

Vừa bước vào Ngũ Vị Các, hai người đã ngửi thấy từ hậu trù truyền ra từng đợt

dược hương nồng đậm, chứ không phải mùi thức ăn quen thuộc như trước,

không khỏi cảm thấy kỳ quái.

“Ồ, hiếm khi thấy hai ngươi siêng năng thế này,” Bàn Nha đi tới, đưa cho mỗi

người một chiếc khăn lau đặc chế. “Đúng lúc, tranh thủ dọn dẹp trong ngoài

Ngũ Vị Các một phen. Tối nay có người của Nguyên Bảo Thương Hội đến dùng

bữa”

Sắc mặt ung dung của Lục Diễn lập tức biến mất, nhìn Bàn Nha như gặp đại

địch.

“Bàn ca, huynh vừa nói gì cơ? Người của Nguyên Bảo Thương Hội sẽ tới à?!”

“Đúng vậy” Bàn Nha nhìn hắn với vẻ khó hiểu. “Thời gian trước Phong Tranh

quận mở thêm chi nhánh thứ ba của Nguyên Bảo Thương Hội, ngay gần đây

thôi, các ngươi không thấy sao? Lần đầu các tu sĩ nội bộ tụ họp ăn uống,

đương nhiên phải đến Ngũ Vị Các chúng ta, còn bao trọn gian nhã phòng lớn

nhất”

“À… chỉ là tụ, tụ họp ăn cơm thôi à” Lục Diễn chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên Bảo Thương Hội quả thật có truyền thống tổ chức tiệc nội bộ. Nhưng

nghĩ kỹ lại, hắn lập tức méo mặt: “Tụ họp ăn cơm cũng nguy hiểm lắm đó!”

“Phát điên gì thế,” Bàn Nha nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc. “Mau đi dọn dẹp!”

Ngay lúc ấy, từ hậu trù bỗng vang lên từng tràng kinh hô nối tiếp nhau. Bên

bếp lò của Tống Ly, một đám linh trù đã vây kín.

“Trời ơi, luyện thành rồi sao?”

“Thật sự thành rồi, phẩm đan này trông không tệ đâu”

“Hóa ra bếp lò cũng có thể dùng để luyện đan à…”

“Nhìn giống thượng phẩm đan, chỉ là không biết thuộc mấy giai”

“Này Tiểu Tống, ngươi luyện đan gì vậy, sao ta chưa từng thấy?”

Trong chiếc nồi lớn, mười hai viên đan dược hình dáng đồng đều, tròn trịa no

đầy, tỏa ra mùi hương thanh khiết thấm vào phổi gan. Nhưng đan hương này

ngửi lâu lại khiến người ta nảy sinh cảm giác đói bụng, rõ ràng đã có người

xung quanh bụng bắt đầu kêu ọt ọt.

“Đây là loại đan ta nghiên cứu suốt nhiều ngày, gọi là đan bồi bổ dạ dày và hỗ

trợ tiêu hoá. Nó có thể thúc đẩy tiêu hóa linh thực, hỗ trợ hấp thu linh khí, tăng

tốc trao đổi chất. Ước chừng có thể khiến lượng ăn của tu sĩ tăng gấp đôi, ăn

được nhiều linh thực hơn”

Tống Ly chậm rãi giải thích, đối với đan dược do chính mình sáng tạo ra

cũng khá hài lòng.

“Đan bồi bổ dạ dày và hỗ trợ tiêu hoá, thật sự thần kỳ như vậy sao?”

“Nếu đúng như ngươi nói, để khách của Ngũ Vị Các đều dùng đan này, chẳng

phải thu nhập của chúng ta cũng tăng gấp đôi à?”

“Nói thì nói vậy, nhưng đan phương tự sáng tạo… thật sự có thể được sao?”

“Tránh ra tránh ra, sư phụ kiến thức rộng, để sư phụ tới xem!”

Có người bắt đầu gọi dì Lưu. Dì Lưu ngẩng đầu nhìn sang bên này một cái.

“Chỉ nhìn thì có ích gì, tìm người thử đi!”

Không lâu sau, Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn nhìn mâm tiệc Mãn Hán bày trước

mặt, nuốt nước bọt ừng ực, nhưng vẫn không dám động đũa.

“Thật sự ăn miễn phí à?”

Đám linh trù Ngũ Vị Các vây quanh, không chán nản mà gật đầu liên tục.

“Miễn phí thật!”

Lục Diễn vẫn đầy cảnh giác: “Không phải ăn xong rồi các ngươi lại thu tiền

chứ?”

Hắn lại nhìn về phía Tống Ly đang đứng cùng đám linh trù: “Tống Ly, ngươi

không phải phản bội rồi đấy chứ!”

con/chuong-15-dan-bo-da-day-va-ho-tro-tieu-hoa-thanh-conghtml]

Tống Ly trực tiếp lấy đan bồi bổ dạ dày và hỗ trợ tiêu hoá vừa luyện xong ra.

“Thật sự là để thử dược hiệu”

Ngay khi hai người còn đang do dự, giọng dì Lưu từ không xa truyền tới.

“Sao mà lề mề thế, chẳng phải vài món ăn thôi sao, coi như cho heo ăn!”

Có câu này của dì Lưu, mặt mày Lục Diễn lập tức giãn ra.

“Nói vậy thì ta yên tâm rồi, ta không khách khí nữa đâu!”

Nói xong, hắn lập tức ăn như gió cuốn.

Khoảng thời gian đi làm trả nợ, hai người họ đều dựa vào bích cốc đan do Tống

Ly luyện để sống qua ngày. Tuy đan dược của nàng phẩm chất hiếm có,

nhưng bảo ăn suốt ngày thì thà cạo đầu đi làm hòa thượng còn hơn. Nhìn hai

người ăn ngấu nghiến, dì Lưu không khỏi bật cười, trong lòng cũng tự hỏi dạo

này có phải để họ đói quá không.

Tinh Vũ đạo nhân vẫn chưa có ý định thu Lục Diễn làm đồ đệ, nhưng với thân

thể thuần dương, sau này hắn nhất định phải đi con đường thể tu, giai đoạn

đầu bắt buộc phải dùng đủ loại linh vật để đánh nền móng cho thân thể.

Còn Tiêu Vân Hàn thì càng không cần nói. Kiếm tu chủ sát phạt, thân thể

không đủ mạnh thì bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.

Khi hai người đã ăn đến mức không nuốt nổi nữa, hậu trù vẫn còn đang tiếp

tục nấu. Dưới yêu cầu kiên quyết của Tống Ly, hai người nửa tin nửa ngờ nuốt

xuống đan bồi bổ dạ dày và hỗ trợ tiêu hoá.

“Đừng nấu nữa, thật sự không ăn nổi đâu, ta…” Lục Diễn ôm bụng, đột nhiên

ánh mắt biến đổi, giọng nói cũng đổi theo. “Ủa? Kỳ lạ thật…”

Phản ứng của Tiêu Vân Hàn còn nhanh hơn, lập tức ngồi xếp bằng nhập định,

vận chuyển tâm pháp. Dưới sự trợ giúp của đan dược, tốc độ luyện hóa linh lực

nhanh đến kinh người.

Chưa đến hai khắc, bụng Tiêu Vân Hàn “ọc ọc” kêu hai tiếng, đồng thời mở mắt

ra.

“Đói quá”

Dì Lưu đã tiến tới quan sát kỹ liền búng tay một cái.

“Lên món!”

Nhìn thấy hiệu quả rõ rệt trên người Tiêu Vân Hàn, trái tim đang treo cao của

Tống Ly lập tức hạ xuống phân nửa, rồi nàng quay sang nhìn Lục Diễn. Lục

Diễn tuy chưa mở mắt, nhưng miệng đã nhanh hơn não.

“Cho ta thêm hai bát cơm nữa!”

“Thành rồi!” Mắt Tống Ly sáng lên, mấy ngày nay nàng thức quên ăn quên ngủ

nghiên cứu dược liệu quả không uổng phí.

Dì Lưu không khỏi nhìn sang Tống Ly. Bà cảm nhận được, trong lòng đứa nhỏ

này rõ ràng đang rất vui, nhưng trên mặt lại chẳng có bao nhiêu biểu cảm,

không cười, nhiều nhất chỉ là khóe môi hơi nhếch lên một chút, không để ý kỹ

thì hoàn toàn không nhận ra.

Tuổi còn nhỏ như vậy, cũng không biết đã trải qua những gì.

“Tiểu Tống, thế này nhé, nếu ngươi tin dì Lưu ta, giao mười viên đan bồi bổ dạ

dày và hỗ trợ tiêu hoá còn lại cho ta. Tối nay Ngũ Vị Các sẽ giúp ngươi quảng

bá danh tiếng của nó. Sau này ngươi muốn luyện đan, bếp lò của Ngũ Vị Các

tùy ngươi dùng, nguyên liệu tùy ngươi lấy, nhưng đan này chỉ được bán tại Ngũ

Vị Các. Như vậy ngươi kiếm được linh thạch, Ngũ Vị Các ta cũng kéo được

khách, ngươi thấy thế nào?”

Dì Lưu lập tức nói ra điều kiện. Nghe vậy, trong lòng Tống Ly càng thêm kích

động.

❤❤❤

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

Nàng luyện đan vốn đã dự định bán tại Ngũ Vị Các, còn lo dì Lưu không cho

mình cơ hội. Không ngờ giờ đây chẳng những được bán đan, còn được quyền

sử dụng bếp lò và nguyên liệu tùy ý.

Bề ngoài là đôi bên cùng có lợi, nhưng thực chất người hưởng lợi nhiều nhất

vẫn là nàng.

Ngũ Vị Các cung cấp cho một luyện đan sư đang trưởng thành nguồn tài

nguyên dồi dào, ảnh hưởng đối với con đường tu đạo của nàng là cực kỳ lớn.

Nàng có thể giúp Ngũ Vị Các kiếm thêm linh thạch, nhưng dì Lưu thân là một

trong ba đại linh trù đỉnh cấp, danh tiếng đã sớm vang xa, e rằng cũng không

thiếu mấy linh thạch này.

Lục Diễn và Tiêu Vân Hàn đồng thời dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Tống

Ly. Luyện đan sư, quả nhiên là một trong những nghề tu hành kiếm tiền nhanh

nhất!

Tống Ly mới học luyện đan chưa bao lâu, đã khiến người ta có thể tưởng tượng

ra tương lai nàng trở thành phú bà một phương! Đúng là một cái đùi to, phải

ôm cho chặt!

“Được” Tống Ly nhìn dì Lưu, liên tục gật đầu. “Thành giao!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.