Nữ phụ tu tiên - ta luyện đan chỉ để nuôi con

Chương 70: Chó cùng rứt giậu



Cảm giác thuộc về thứ gì đó, Tống Ly cũng không nói rõ được.

Ban đầu chỉ là Tinh Vũ đạo nhân cho mẹ con nàng một chốn dung thân lập

mệnh, về sau nàng lại coi nơi ấy như nhà, coi những người trong nhà này đều

là đồng bạn của mình.

Tin tức gửi đi đã rất lâu, Tống Ly lúc này mới thu lệnh bài răng thú lại. Nhưng

hiện tại bọn họ vẫn chưa trưởng thành, những gì có thể làm được vô cùng hạn

chế.

Sáng sớm hôm sau, Lăng Viễn đến Quận chủ phủ.

Khác với dự đoán của Lục Diễn, Lăng Viễn hành sự khá thông minh, chuyến

này còn mang theo tiền bối trong tông vừa kịp tới, trưởng lão Vạn Túc, tu vi

Nguyên Anh trung kỳ.

Sau khi vào phủ, Vạn Túc trưởng lão đi tìm Vệ quận chủ uống trà, còn Lăng

Viễn thì chỉ đích danh muốn gặp Tống Ly cùng những người khác.

Trước khi tới đây, Vạn Túc trưởng lão đã phát hiện sự dị thường của trận pháp

trong Quận chủ phủ, mà sau khi Lăng Viễn bước chân vào phủ, quả nhiên đã

nhận được tin tức Tống Ly truyền về ngày hôm qua.

Ta muốn báo án.

Tim hắn khẽ thót một cái, lập tức tăng nhanh tốc độ tìm bọn họ.

Vệ quận chủ không ngờ người của Vấn Phạt Tông lại đến nhanh như vậy,

nhưng chỉ tới một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, xem ra vẫn dễ đối phó.

Hắn cũng không biết rằng, vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ này là được phái đi ngay sau

lần đầu Lăng Viễn truyền tin về tông, sau đó Vấn Phạt Tông còn tiếp tục điều

động nhiều đại năng tu sĩ khác, chẳng bao lâu nữa sẽ tới nơi.

Bất luận trong Tung Quận này còn ẩn giấu yêu ma quỷ quái gì, chỉ cần Vạn Túc

trưởng lão chống đỡ được, cầm cự cho tới khi viện binh của Vấn Phạt Tông

đến, liền có thể trực tiếp dùng vũ lực trấn áp.

Cũng chính vì vậy, hắn mới dám vừa tới Tung Quận đã thẳng tiến Quận chủ

phủ. Dù có nguy hiểm đến đâu, Vấn Phạt Tông cũng tuyệt đối không đem tính

mạng con người ra đùa giỡn.

Khi Lăng Viễn bước vào viện, vũ khí đã cầm sẵn trong tay, đủ thấy hắn cẩn

trọng đến mức nào. Cho tới khi thấy Tống Ly và mấy người kia bình an vô sự

xuất hiện, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tống đạo hữu, Lục đạo hữu, Tiêu đạo hữu, còn tiểu bằng hữu”

“Các vị không sao là tốt rồi”

Hôm nay trời âm u nặng nề, Tống Ly không biết Lăng Viễn mang theo trưởng

bối trong tông đến, có phần kinh ngạc, sau khi nghe hắn giải thích mới tạm

thời yên tâm.

Nhưng cũng chưa thể hoàn toàn thả lỏng.

“Trước khi ta tới Tung Quận, dì Lưu đã nói với ta, các tiền bối Tán Tu Liên Minh

được phái tới đây, người có tu vi cao nhất là Hóa Thần kỳ. Kẻ có thể giếc

chết họ, tu vi thế nào cũng không thể thấp hơn Hóa Thần. Nói cách khác,

trong Tung Quận này còn ẩn giấu một tà tu lão quái có tu vi vượt trên Hóa

Thần…”

Đối với suy đoán của Tống Ly, Lăng Viễn gật đầu xác nhận.

“Hôm qua chúng ta đã đánh sập một tổ chức buôn bán độc thảo, tìm được

sổ sách của chúng nhiều năm qua. Dựa theo dòng tài nguyên ghi chép trong

đó, chỉ riêng việc buôn bán độc thảo cấm kỵ cũng đủ để bồi dưỡng ra một đại

năng Hợp Thể kỳ”

“Hợp Thể kỳ?!” Ba người còn lại đồng thời trợn to hai mắt.

Không trách bọn họ kiến thức hạn hẹp, trong Tán Tu Liên Minh, đại năng Hợp

Thể kỳ duy nhất mà họ từng tiếp xúc chính là Tinh Vũ đạo nhân. Còn trong các

đại tiên môn, số tu sĩ Hợp Thể kỳ lộ diện ít nhất cũng có bảy tám người, chưa

kể những lão tổ ẩn cư tránh thế.

Lăng Viễn trong Vấn Phạt Tông thường xuyên tiếp xúc với tu sĩ Hợp Thể kỳ, nên

cảm xúc biểu lộ ra ngoài cũng không quá kích động.

“Bây giờ chỉ có cách nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, chờ tu sĩ Hợp Thể kỳ của

tông ta tới nơi. Trước lúc đó, chỉ mong Vệ quận chủ đừng chó cùng rứt giậu…”

Lời hắn vừa dứt chưa bao lâu, liền nghe phía thư phòng của Quận chủ vang lên

động tĩnh.

con/chuong-70-cho-cung-rut-giauhtml]

Một luồng linh uy Nguyên Anh kỳ đột nhiên bộc phát, nhanh chóng lan ra bốn

phía, rồi lại lập tức bị chặn lại.

Nếu để mặc luồng linh uy này khuếch tán, toàn bộ tu sĩ trong Quận chủ phủ có

tu vi thấp hơn Kim Đan kỳ đều sẽ nổ thể mà chết!

“Đến rồi”

Sắc mặt Lăng Viễn trầm xuống, lập tức bước lên một bước chắn trước mọi

người. Đây là bản năng đã khắc sâu vào xương cốt của đệ tử Vấn Phạt Tông.

Ầm một tiếng vang lớn, thư phòng ở trung tâm hoàn toàn sụp đổ, hai thân ảnh

một trước một sau bay lên không trung.

“Bản quan vốn định tha cho đám đệ tử Vấn Phạt Tông các ngươi một lần, dù

sao cũng là người của Ngũ Đại Tiên Môn. Nhưng giờ là các ngươi tự tìm tới

cửa, vậy thì đừng trách ta không khách khí!”

Giữa không trung, Vệ quận chủ một bộ dáng nắm chắc phần thắng. Đây là địa

bàn của hắn, Vạn Túc trưởng lão lại dám đến nơi này gây sự, quả thực là chán

sống rồi!

“Vệ Bản!” Vạn Túc Trưởng lão cũng tức đến cực điểm. Sau khi Lăng Viễn tiến

vào phủ quận thủ đã liên lạc được với Tống Ly, kể lại toàn bộ chuyện về cỏ đầu

rắn. Nghe việc Vệ quận chủ lạm quyền tư lợi, coi mạng người như cỏ rác, lửa

giận trong lòng ông bùng lên dữ dội: “Ngươi cũng xứng làm quan triều đình

sao?!”

“Hừ,” Vệ quận thủ cười lạnh, “Ta có xứng hay không, ngươi cứ thử xem có còn

mạng rời khỏi Tung quận này không đã!”

Từ sáng sớm khi trưởng lão Vấn Phạt Tông tìm tới, hắn đã biết bí mật của

Tung quận rất có thể đã bại lộ. Biện pháp cứu vãn duy nhất lúc này, chính là để

tất cả những kẻ biết bí mật ấy… chết hết trong Tung quận!

Vệ quận chủ lập tức ra tay công kích, không hề e ngại. Trong phủ quận thủ đã

bố trí sẵn vô số đại trận, chỉ cần hắn còn ở nơi này, trận pháp liền có thể cho

hắn sử dụng. Đừng nói Nguyên Anh trung kỳ cùng cảnh giới, cho dù là Nguyên

Anh hậu kỳ tìm tới, hắn cũng có thể lấy đầu đối phương!

Nhìn cảnh tượng trên không trung, cả phủ quận chủ lập tức đại loạn. Mọi

người liều mạng chạy ra ngoài, không muốn trở thành vật hi sinh dưới cuộc

đấu pháp của các đại năng tu sĩ. Nhưng từ đêm qua, trong phủ đã kích hoạt

trận pháp chỉ vào không ra, một đám người bị chặn trước cổng, dùng đủ mọi

cách vẫn không thể rời đi, cuối cùng chỉ có thể ngồi sụp xuống đất khóc lóc

tuyệt vọng.

“Có trận pháp…” Sắc mặt Tống Ly biến đổi, “Không ổn rồi!”

Chỉ trong nháy mắt, nàng đã cảm nhận được tính chất của trận pháp đang vận

hành thay đổi!

Nàng cảm nhận được sinh cơ trên người mọi người đang bị rút đi với tốc độ

cực nhanh, hội tụ vào đại trận vô hình dưới chân. Đại trận này lại đem sinh cơ

của người sống chuyển hóa thành lực lượng, cuồn cuộn không dứt truyền lên

Vệ quận chủ trên không trung!

Hắn muốn dùng toàn bộ sinh mạng của những người còn sống trong phủ quận

chủ để tế trận, tăng cường sức mạnh bản thân, nhằm giếc chết Vạn Túc

trưởng lão!

“Trận pháp này đang cướp đoạt sinh cơ của người sống, chúng ta không thể

chờ chết ở đây! Mau đi tìm trận nhãn, nếu không rất nhanh sẽ có người

chết đột ngột!” Tống Ly lớn tiếng nói.

Lòng nàng lại trầm xuống. Trong toàn bộ phủ quận chủ, người có sinh cơ suy

yếu nhất chính là người kia. Nếu trận pháp này hoàn toàn vận chuyển, người

chết đầu tiên… nhất định sẽ là nàng ấy.

Vừa nghĩ tới đó, bên ngoài viện liền vang lên tiếng gõ cửa.

“Cẩn thận có trá!” Lăng Viễn cảnh giác nhắc một câu, đồng thời dùng thần

thức quét ra ngoài.

Tống Ly thì đã thông qua sinh cơ của người gõ cửa, đoán được đó là ai.

❤❤❤

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

Thấy Tống Ly tiến lên mở cửa, Lăng Viễn không ngăn cản. Thần thức của hắn

cũng dò ra rằng người bên ngoài không hề có ác ý với họ.

Tống Ly mở cửa viện, Mạc Uyên –toàn thân gần như dựa cả vào cánh cửa liền

thuận thế ngã về phía trước. Tống Ly vội vàng đỡ lấy nàng.

“Bình tâm lại, ta sẽ giúp ngươi giữ vững tâm mạch trước!” Tống Ly lập tức vận

khí.

Nhưng động tác của nàng lại bị Mạc Uyên ngăn cản.

Sắc mặt Mạc Uyên vàng vọt, đôi mắt ảm đạm, ngay cả khí tức cũng yếu ớt như

thể giây tiếp theo sẽ đứt đoạn.

“Đạo trưởng, ta đến tìm ngươi là muốn nhờ ngươi giúp ta một việc. Ngươi

không cần phí sức đâu, ta biết… mình không sống được bao lâu nữa…”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.