Chuyện nhạc cụ đã được giải quyết ổn thỏa, những ngày tháng của Dung My lại
trở nên nhàn rỗi.
Ngược lại, Chu Nam Tự hai hôm nay càng ngày càng bận rộn, hoàn toàn không
còn thời gian nấu cơm, không chỉ buổi trưa, mà ngay cả buổi tối cũng không rảnh
rang.
Dung My vốn cũng không phải loại người kiểu cách quá mức, không có người nấu
cơm thì đành ăn nhà ăn tập thể mỗi ngày vậy.
Lúc này sắp hết giờ ăn, người rất ít, cũng không cần xếp hàng, chỉ còn một cửa
sổ vẫn mở.
Đứng trước cửa sổ là một phụ nữ trung niên tóc uốn quăn, ăn mặc có thể coi là
thời thượng.
Người phụ nữ trung niên đứng trước cửa sổ nhìn vào các món ăn bên trong, tỏ vẻ
chê bai hết món này đến món kia, một lúc thì món này ít dầu mỡ, lúc lại món kia
màu sắc không đẹp, không có dinh dưỡng, lề mề mãi mà vẫn chưa chọn được rốt
cuộc muốn món nào.
Người đầu bếp chia thức ăn bên trong mặt đã nhăn hết lại, tay cầm chiếc muôi
lớn siết chặt rồi lại siết chặt, có thể thấy là nhịn giận lắm rồi.
“Thưa bác, cho cháu ba món như mọi khi” Dung My đưa hộp cơm trong tay cho
người đầu bếp chia thức ăn trong cửa sổ, cười nói với người đó.
Nhìn thấy Dung My, người đầu bếp cuối cùng cũng nở nụ cười, vui vẻ đón lấy,
“Được rồi, biết là cháu sẽ tới, món trứng hấp tôi đặc biệt giữ lại cho cháu một
phần”
Tuy trong nhà ăn mỗi ngày người qua lại rất nhiều, nhưng các đầu bếp nhà ăn
đều nhớ ngay khuôn mặt dễ nhận biết nhất này của Dung My chỉ sau một lần
nhìn.
Mỗi lần chia thức ăn cho cô, tay họ đều muốn chia thêm một ít.
Dung My cười nói, “Ngại quá, cháu cảm ơn bác”
“Cháu ngày nào cũng tới, thế thì chẳng lẽ lại không chiếu cố một chút sao” Người
đầu bếp cười nói, không mấy để tâm, đặt muôi xuống liền đi lấy phần trứng hấp
đã giữ lại cho Dung My.
Chỉ vừa đi được hai bước, đã bị người phụ nữ trung niên kia gọi giật lại.
“Này, anh đợi đã, phần trứng hấp đó tôi lấy”
Người đầu bếp nghe thấy liền dừng lại, quay người tức giận nhìn người phụ nữ
trung niên, “Chị này, sao chị lại như vậy chứ? Vừa nãy ngay khi chị bước vào, tôi
đã hỏi chị có muốn trứng hấp không, chị nói chị không muốn thứ đó, ở nhà ngày
nào cũng ăn đã chán rồi, tôi mới mang cất đi, giờ đồng chí nhỏ này muốn lấy, chị
lại muốn tranh của người ta”
Hà Mỹ Quyên bị người đầu bếp nói thẳng mặt khiến có chút mất tự tin, nhưng cô
ta tuyệt đối không chịu tỏ ra yếu thế hay từ bỏ.
Cô ta vênh váo nói, “Đó chẳng phải là do nhà ăn của các anh không có món nào
ngon khác sao, con gái tôi ngày ngày trong Đoàn Văn công luyện tập mệt nhọc
thế, về nhà chẳng lẽ không được ăn chút gì ngon hay sao”
Nói xong lại còn đắc ý liếc Dung My đứng bên cạnh một cái.
Hừ, con gái cô ta là người của Đoàn Văn công đấy.
Con kia đẹp người thì đã sao? Tưởng rằng dựa vào chút nhan sắc là có thể khiến
nhà ăn lưu lại cho mình chút đồ ngon khi chia thức ăn sao?
Phụt, đúng là đồ ti tiện.
Ồ.
Đoàn Văn công?
Nghe thấy mấy chữ này, Dung My thong thả đánh mắt từ trên xuống dưới nhìn
Hà Mỹ Quyên một lượt.
Người đầu bếp thấy Hà Mỹ Quyên vô lý lại còn tỏ ra đắc ý như vậy, cũng nổi cáu,
“Tôi cần biết chị là ai, dù là Thủ trưởng có tới hôm nay thì phần trứng hấp này
cũng là của đồng chí nhỏ này rồi”
Dứt lời, không thèm để ý đến cô ta nữa, đi lại chia phần trứng hấp vào hộp cơm
của Dung My.
Rồi lại quay lại chia thêm cà tím và một món thịt xào mộc nhĩ.
Vui vẻ đưa hộp cơm cho Dung My.
Dung My cũng cười tiếp nhận, lại đưa phiếu ăn trong tay cho người kia.
Mọi người đều rất vui vẻ.
noi-bat-o-dai-vien/chuong-042-ba-cung-la-nguoi-trong-khu-tap-thehtml]
Chỉ có Hà Mỹ Quyên là không vui.
Thế là, cô ta lộ ra bộ mặt nhỏ nhen độc địa đó, phụt một cái về phía hai người.
“Không ngờ người trong khu tập thể lại còn giở trò ti tiện như vậy, ỷ vào mình có
chút nhan sắc là đi quyến rũ đàn ông khắp nơi, đến cả một kẻ làm việc trong nhà
ăn cũng không buông tha, đúng là không biết xấu hổ”
Dung My vốn đã cầm hộp cơm bước đi được vài bước, liền dừng lại.
Cô lùi lại.
Đứng trước mặt Hà Mỹ Quyên.
Hỏi, “Bà cũng là người trong khu tập thể?”
Đối mặt với sự áp đảo trực quan về ưu thế chiều cao của Dung My, khiến Hà Mỹ
Quyên ngay từ khí thế đã thua kém một trận lớn, mất tự tin mà ưỡn cổ lên, “Cô là
ai, tôi phải nói cho cô biết thân phận của tôi làm gì, cô có xứng đáng biết không?”
Dung My trên mặt không một chút biểu cảm, vẻ nghiêm túc như đang xử lý công
việc, “Nếu không phải là người trong khu tập thể, vậy thì dễ xử lý rồi. Bà có biết
đối với việc ở nơi công cộng, công khai sỉ nhục vợ quân nhân, cố ý xâm phạm và
bịa đặt những chuyện không có thật để làm hỏng thanh danh của vợ quân nhân,
từ đó liên lụy làm tổn hại hình ảnh quân nhân, là phải chịu trách nhiệm pháp lý
không? Đối với trường hợp tình tiết xấu, ít nhất cũng phải ngồi tù ba năm”
Hà Mỹ Quyên dù không tin lời Dung My, nhưng nhìn Dung My vẻ mặt nghiêm túc
lại nói năng lưu loát như vậy thật không giống là dọa người, hơn nữa cô ta cũng
biết hình ảnh quân nhân đúng là không thể tùy tiện bôi nhọ.
Lập tức nói ngay, “Ai nói tôi không phải là người trong khu tập thể, tôi chính là
người trong khu tập thể, cô đừng lấy mấy lời đó để dọa tôi, tôi là gia thuộc thì tôi
có thể không biết sao”
Dung My nở nụ cười, “Vậy thì càng dễ xử lý hơn, chỉ cần là người trong khu tập
thể, giống như loại đạo đức phẩm chất bại hoại như bà, đều thuộc quyền quản lý
của tôi”
Lại tiếp tục nói, “Nói đi, là gia thuộc nhà ai, quan hệ với người đó là gì”
Hà Mỹ Quyên không trả lời, mà đưa mắt nhìn Dung My từ trên xuống dưới.
Sau đó xắn tay áo lên, chỉ thẳng vào Dung My the thé, “Được lắm, bà già này
đang định đi tìm cô đấy, cô lại tốt, tự mình tìm tới rồi. Cô chính là con tiểu hồ tinh
kia quyến rũ con rể tôi phải không? Tưởng rằng nhà họ Thời chúng tôi không có
người hay sao, dám bắt nạt con gái tôi như vậy!”
Bốp bốp bốp —
Người đầu bếp nhà ăn gõ cửa kính cửa sổ vang lên, không thể nhịn được nữa
liền đứng ra bênh vực Dung My, “Tôi nói chị này, chị đừng có ở đây càng nói càng
lốc xoáy như vậy chứ, đồng chí nhỏ này là vợ của Phó Đoàn trưởng Chu đấy, chị
là ai chứ, chỉ vì một bát trứng hấp không ăn được, mà lại ở đây nói nhảm một
đống”
Hà Mỹ Quyên hừ một tiếng, một mực khăng khăng, “Tôi không phải là người nhỏ
nhen như vậy, tôi càng không có oan uổng cô ta! Nếu không phải cô ta quyến rũ
con rể tôi, con gái con rể tôi đã không thể nào cãi nhau, con gái tôi còn vì việc này
mà dọn đến ký túc xá Đoàn Văn công ở mấy ngày rồi, chỗ ký túc xá đó là chỗ cho
người ở sao, nhiều người chen chúc nhau như vậy, con gái tôi đến đó có hai ngày
mà người đã gầy hẳn đi một trận”
Trước đây con gái con rể cũng không phải không từng cãi vã, nhưng lần nào con
rể cũng vui vẻ dỗ dành con gái cô ta.
Ai ngờ lần này sau khi con gái giận dỗi dọn đi Đoàn Văn công, con rể hai ngày rồi
vẫn chưa đi đón, mãi đến khi con gái không nhịn được khóc gọi điện về nhà than
thở cô ta mới biết.
Thế nên, vừa mới đón con gái về nhà, mà con rể lại không có nhà.
Trong nhà không có người nấu cơm, cô ta mới phải đến nhà ăn mua cơm.
Dung My không tiếp lời cô ta, cũng không vội vàng phản bác, mà hỏi Hà Mỹ
Quyên, “Vậy bà nói xem nhà họ Thời các bà có bao nhiêu người đi?”
“Tôi nói cho cô biết, Thời Tĩnh nhà tôi phía trên còn có bốn anh trai, nhà họ Thời
chúng tôi chỉ có một đứa con gái như vậy, đều nuông chiều như bảo bối, nếu cô
còn dám bắt nạt nó, người nhà họ Thời chúng tôi sẽ không tha cho cô đâu”
Nghĩ đến mình còn có bốn đứa con trai, khí thế của Hà Mỹ Quyên lại trở nên đầy
đủ hơn.
Lúc nãy trên đường về con gái đã không ít lần than thở bị con tiểu nhân kia bắt
nạt, nhân tiện lấy ra để cảnh cáo Dung My.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
– Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm
Kiếm
– Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Dung My gật đầu.
Chép miệng.
Ái ngại nhìn Hà Mỹ Quyên, “Nhìn vậy thì bà lão này cũng khá giỏi quyến rũ đàn
ông đấy nhỉ, một phát quyến rũ đàn ông đẻ tới năm đứa con”