Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc.

Chương 43



Một tay hắn lơ đãng gõ nhịp trên bàn, suy tính xem làm thế nào để bảo vệ được

đứa em trai phạm tội chết vì cướp Dẫn đường.

Nếu không thể khiến quân khu ra tay bảo vệ Mặc Kiêu, thì cuối cùng, Hội trưởng

Hermann cũng sẽ không vì một Lính gác có thiên phú và thực lực mạnh mà đối

đầu với trung ương Đế quốc.

Cho nên, cô gái này không thể giấu được nữa.

Mặc Quyết liếc nhìn cô gái đang ngủ say. Phải tối đa hóa giá trị của cô.

Khi Tùng Nguyệt tỉnh lại lần nữa, trời đã chập choạng tối. Cô ngồi dậy trên ghế

sofa, cảm giác xa lạ và hoảng sợ bao trùm.

Nhưng cũng may, Mặc Quyết đẩy cửa bước vào. Trên tay hắn cầm một cái khay,

đi đến trước mặt Tùng Nguyệt đặt lên bàn trà.

“Ăn đi”

Bánh mì và sữa, trùng hợp lại là thứ Tùng Nguyệt cần nhất lúc này. Cô mới cảm

nhận được bụng đói cồn cào, cẩn thận quan sát sắc mặt Mặc Quyết rồi mới cầm

bánh mì cắn một miếng.

Cơn đói khiến cô nhanh chóng ăn hết chiếc bánh mì to bằng bàn tay. Sữa nóng

trôi xuống bụng, cô thoải mái thở dài một tiếng.

Lúc này cô mới có tâm trí chú ý đến chiếc váy trắng trên người mình. Chất vải

sạch sẽ và cực kỳ thoải mái. Không biết ai đã thay cho cô lúc cô ngủ say, má cô

hơi ửng hồng. Cô tự nhủ đừng nghĩ nhiều.

Dù sao Lính gác ở thế giới này dường như đều không có ý đồ nam nữ gì khác, họ

vừa thẳng thắn lại vừa táo bạo, so đo nhiều chỉ tổ thiệt thân, dứt khoát khuyên

mình nghĩ thoáng chút.

Lúc này, người đàn ông ngồi đối diện mới gõ nhẹ mặt bàn thu hút sự chú ý của

cô, giọng nói trầm thấp bình tĩnh vang lên.

“Cô làm việc ở Cửa hàng quân nhu?”

Trưởng quan hỏi chuyện cần phải trả lời nghiêm túc. Tùng Nguyệt nghiêm mặt

nói: “Đúng vậy thưa Trưởng quan. Chủ quản còn hứa với tôi là chỉ cần xong

nhiệm vụ lần này trở về sẽ được chuyển chính thức, lương gấp đôi, một tháng

nghỉ bốn ngày!”

Cô nhớ rõ mồn một!

Mặc Quyết: “”

Đây là chuyện gì quan trọng lắm sao? Cô rốt cuộc có biết giá trị tồn tại của mình

không vậy?

quoc/chuong-43.html]

Hắn day day trán: “Cô đã thức tỉnh dị năng”

Tùng Nguyệt nhỏ giọng dùng ngón tay làm dấu một chút xíu: “Là dị năng cấp rất

thấp, chỉ có tác dụng một chút xíu thôi”

Mới chữa trị cho một người đã cạn kiệt dị năng, Tùng Nguyệt không cho rằng có

gì ghê gớm. Cô thậm chí còn rất thất vọng, nghe nói Dẫn đường cấp cao một lần

có thể thanh lọc cho cả ngàn người kia kìa!

Chưa kiểm tra dị năng của cô nên Mặc Quyết cũng không dám nói cô thuộc cấp

bậc nào. Nhưng bất kể cấp nào, vừa thức tỉnh đã có ba kỹ năng thiên phú thì đều

không thể xem thường, nghĩ đến cấp bậc cũng sẽ không thấp.

“Mỗi Dẫn đường bất kể cấp bậc nào đều có thể chế tạo thuốc thanh tẩy”

“Đừng đến Cửa hàng quân nhu nữa, tôi cho cô một công việc mới, đi làm thí

nghiệm thuốc thanh tẩy. Lương. một tháng 5000 linh thạch, mỗi tuần nghỉ hai

ngày, thế nào?”

Mắt Tùng Nguyệt sáng rực lên ngay lập tức!

Lương tháng 5000? Nghỉ hai ngày một tuần? Cô cứ thế thăng chức tăng lương

một cách dễ dàng vậy sao?

“Được ạ!” Tùng Nguyệt gật đầu thật mạnh, thậm chí còn đứng dậy nghiêm túc

chào Mặc Quyết theo kiểu quân đội: “Cảm ơn Trưởng quan, tôi nhất định sẽ làm

tốt công việc này!”

Mặc Quyết vẫn cảm thấy cô gái này hơi ngây thơ. Cô có hiểu Dẫn đường là sự

tồn tại như thế nào không? Mức lương hắn vừa đưa ra, không một Dẫn đường

nào thèm nhận. Tất cả Dẫn đường chỉ muốn đến trung tâm Đế quốc – nơi giống

như vườn địa đàng. Ở đó có thức ăn tinh mỹ nhất, nhà cửa đẹp nhất, còn có cả

đàn người hầu nam xinh đẹp.

Tuy nhiên. hắn sẽ không nói cho Dẫn đường nhỏ chưa trải sự đời này biết. Tốt

nhất là cô cứ ở lại Quân khu số 5 của họ, dù sau này biết chuyện không tình

nguyện thì cũng chỉ có thể ở lại cái thế giới như đầm lầy này của họ thôi.

“Được rồi, cố lên” Hắn phất tay. Mặc Quyết đã sớm sắp xếp một phòng thí

nghiệm mới, hắn cử Lính gác đưa cô đến đó.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu

Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.

Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt

Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.

Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ

♥♥.

Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Khi nhìn thấy Lính gác đến đón mình, Tùng Nguyệt càng vui hơn, là Khắc Lan!

Tất cả những người quen thuộc đều mang lại cho cô cảm giác an toàn. Tùng

Nguyệt vui vẻ đi theo Khắc Lan.

Dọc đường Khắc Lan lải nhải không ngừng, kể đủ chuyện xảy ra sau khi họ trở

về, cũng nhắc đến đội trưởng Mặc Kiêu. Biết Tùng Nguyệt đã giúp đội trưởng trị

liệu, Khắc Lan yên tâm hơn nhiều.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.