Tuy nhiên nghĩ đến sự sắp xếp của Trưởng quan Mặc Quyết, hắn vẫn nghiêm túc
dặn dò: “Nguyệt Nguyệt, để tránh tai mắt của Lính gác và quân khu, em chỉ có thể
tạm thời trực ca đêm. Nhưng em yên tâm, anh sẽ canh gác bên ngoài phòng thí
nghiệm để bảo vệ an toàn cho em”
Tùng Nguyệt cong môi cười. Cô đâu có sợ trực ca đêm, cô sợ chết sợ nghèo
chứ không sợ mệt.
Đến phòng thí nghiệm, nhìn đầy đủ các loại dụng cụ thí nghiệm, Tùng Nguyệt cảm
thấy mình trong nháy mắt như cao lớn hơn hẳn. Cô khoác chiếc áo blouse trắng,
buộc tóc đuôi ngựa thấp, thần sắc dần trở nên nghiêm túc đoan chính.
Những gì trải qua ở rừng Cảnh Ngộ khiến Tùng Nguyệt lần đầu tiên cảm nhận
được sự lãnh khốc và tàn nhẫn của thế giới xa lạ này, nơi chỉ nói chuyện bằng
thực lực và cấp bậc.
Lính gác thực lực cường hãn nhưng không được tôn trọng, Dẫn đường cấp cao
có thể phớt lờ tất cả, trung tâm Đế quốc lại coi mạng Lính gác biên giới như cỏ
rác.
Cô đã tận mắt chứng kiến Mặc Kiêu, Khắc Lan, thậm chí cả Y Lạc đau đớn và
tuyệt vọng thế nào khi bị tinh thần xé rách hành hạ, cho nên Tùng Nguyệt thực sự
muốn làm tốt công việc này.
Nếu cô có thể tự mình nghiên cứu chế tạo thuốc thanh tẩy, vậy thì Lính gác
trong quân khu đều có thể vượt qua mùa đông này.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ
♥♥.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hơn nữa nói một cách ích kỷ, cô cũng rất cần một công việc để sinh tồn ở dị giới
này!
Tùng Nguyệt hít sâu một hơi. Đầu tiên thứ cô cần nhất là nước Suối Bích, và thứ
đầu tiên cô nghĩ đến chính là dòng suối nhỏ trong thức hải của mình.
Vì thế Tùng Nguyệt nhắm mắt, tĩnh tâm tiến vào thức hải, chào hỏi cây non trước,
xoa đầu nó, một đám đom đóm vui vẻ bay quanh cô.
Tùng Nguyệt ngồi xổm xuống, vốc nước suối lên, dùng ý thức của mình điều
chuyển nước suối từ thức hải ra vật chứa trên bàn thí nghiệm.
Cô phải làm thí nghiệm nên lấy không nhiều. Tùng Nguyệt suy nghĩ một chút, để
đảm bảo an toàn, cô dùng thiết bị chưng cất từng học để chưng cất lấy nước Suối
Bích trước, như vậy sẽ loại bỏ tạp chất, vi khuẩn, virus gây bệnh. Tóm lại cẩn
thận vẫn hơn.
Ngay sau đó cô lại dỗ dành cây non nhỏ vài giọt nước, cô đặt tên cho nước do
cây non tiết ra là Tinh hoa dịch!
Tùng Nguyệt đắm chìm trong thí nghiệm, không ngừng pha chế theo tỷ lệ. Tinh
hoa dịch dù sao lượng cũng không nhiều, cô cần nắm vững tỷ lệ.
Khi mệt, Tùng Nguyệt sẽ nhắm mắt vào thức hải dựa vào gốc cây nghỉ ngơi một
lát. Cô phát hiện ở trong thức hải, tinh lực của cô hồi phục nhanh hơn nhiều.
quoc/chuong-44.html]
Đến nửa đêm về sáng, khi chân trời hửng lên tia sáng xanh nhạt đầu tiên, cô mới
cởi áo blouse trắng bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
Nghe thấy tiếng động, Khắc Lan lập tức mở mắt đầy cảnh giác. Nhìn thấy cô
bước ra, đôi mắt xám liền ánh lên vẻ vui mừng: “Nguyệt Nguyệt, xong việc rồi à?”
Tùng Nguyệt gật đầu: “Khắc Lan, em cần anh giúp một việc”
Khắc Lan đương nhiên sẽ giúp, bất kể cô đưa ra yêu cầu gì. Nhưng Tùng Nguyệt
chỉ lấy ra một ống thủy tinh đưa cho hắn: “Anh có thể giúp em tìm một Lính gác
trong quân khu để thử nghiệm thuốc thanh tẩy này không?”
Cô chưa từng thấy thuốc thanh tẩy mà họ nói, nên có chút lo lắng thứ mình chế
tạo ra không phải thuốc thanh tẩy thực sự. Tuy trước đó đã cho Khắc Lan, Y
Lạc uống thử và chứng thực là có tác dụng, nhưng cô vẫn có chút thấp thỏm.
“Không thành vấn đề, cứ giao cho anh” Đây quả là chuyện nhỏ. Khắc Lan đưa
Tùng Nguyệt về phòng ngủ của đội trưởng xong lại bị Tùng Nguyệt gọi giật lại.
Cô có chút ngượng ngùng hỏi: “Khắc Lan, em có thể xin ký túc xá riêng cho mình
không?”
Hiện tại Mặc Kiêu chưa về, nhưng nếu đợi anh ấy về, chẳng lẽ nam nữ ở chung
một phòng sao!
Khắc Lan vò đầu: “Được, anh sẽ giúp em nói với Trưởng quan”
Thật ra Tùng Nguyệt tạm thời ở phòng Mặc Kiêu là sự sắp xếp tốt nhất, vì Mặc
Kiêu dù sao cũng là Lính gác mạnh nhất Quân khu số 5, không ai dám bén mảng
đến địa bàn riêng của anh.
“Nguyệt Nguyệt, em đừng lo quá. Tuy đây là phòng của đội trưởng nhưng thực ra
anh ấy thường xuyên ở ký túc xá tập thể với bọn anh”
Khắc Lan giải thích một hồi, Tùng Nguyệt ngược lại thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, cô
gật đầu.
Khắc Lan lại nói: “Lúc nãy khi em ngủ say, Trưởng quan bảo bọn anh mang vật tư
tặng em đặt trong cái thùng ở trong phòng ấy”