Ôn Gia Kỳ gân cổ lên: “Tôi biết các người đến đây vì chuyện gì. Ở đây tôi xin lấy
danh dự ra bảo đảm, những chuyện đó hoàn toàn là bịa đặt! Chồng tôi, Lâm
Vĩnh Khang, tuyệt đối là con ruột của nhà họ Lâm!”
Phóng viên tờ Nhật Báo Đô Thị vội hỏi: “Nhưng theo thông tin đồng nghiệp
chúng tôi vừa gửi về, những người được nhắc đến trong bài báo như bà Trần A
Muội và anh Lý Vĩnh Hiền (thiếu gia thật) là có thật. Hơn nữa, bà Trần A Muội
đúng là từng làm người giúp việc cho nhà họ Thiệu và nhà họ Lâm. Còn công
ty của anh Lý Vĩnh Hiền cũng đang đứng trước bờ vực phá sản. Những chi tiết
này cho thấy bài báo kia có độ tin cậy nhất định”
Phóng viên Tuần san Đông Chu bồi thêm: “Đồng nghiệp của chúng tôi ở hiện
trường cũng xác nhận ảnh chụp anh Lý Vĩnh Hiền rất giống vợ chồng vua tàu
thủy. Cô Ôn nghĩ sao về điều này?”
Phóng viên Thương Báo Hương Giang chốt hạ: “Dựa theo bài báo, chúng tôi đã
liên hệ được với người tài xế mà ông Lâm Vĩnh Khang định thuê để gây tai nạn.
Tuy ông ta không thừa nhận đã thông đồng với ông Lâm, nhưng con trai ông ta
quả thực đang mắc bệnh hiểm nghèo và vừa nộp đơn xin tài trợ từ quỹ từ thiện
của tập đoàn Lâm Thị”
Ba câu hỏi liên tiếp dồn dập khiến Ôn Gia Kỳ cứng họng. Sự bực bội dâng trào
khiến cô ta mất kiểm soát, bắt đầu hét lên “Á á á” đầy kích động.
Tiếng hét chói tai của cô ta khiến đám phóng viên dần im lặng.
Phải mất gần nửa phút, Ôn Gia Kỳ mới ngừng hét, thở hổn hển nói lớn:
“Tôi không biết mấy người đang nói cái quái gì, nhưng tôi khẳng định đây là vu
khống! Tờ báo đăng tin bôi nhọ chồng tôi thuộc sở hữu của em gái tôi – Ôn
Nguyệt! Nó làm vậy là để hủy hoại tôi, để tôi không còn khả năng tranh giành
gia sản với nó!”
Dù Báo Giải trí Đông Giang gần đây đang nổi như cồn, nhưng độc giả thường
chỉ quan tâm đến tin tức giật gân chứ ít ai để ý ai đứng sau tờ báo. Vì thế, hầu
như không ai biết Ôn Nguyệt là bà chủ thực sự.
Tiết lộ này khiến không ít phóng viên sững sờ và bắt đầu tin lời Ôn Gia Kỳ.
Tuy nhiên, cái họ tin không phải là chuyện Lâm Vĩnh Khang là con ruột. Bởi
bằng chứng mà Báo Giải trí Đông Giang đưa ra quá thuyết phục, đến cả bản
sao kết quả xét nghiệm ADN cũng có.
Dù tên trong kết quả xét nghiệm được viết tắt, nhưng sự trùng hợp về thân thế
của Trần A Muội, ngoại hình của Lý Vĩnh Hiền và hoàn cảnh của gã tài xế là
không thể chối cãi. Một cái trùng hợp thì có thể là ngẫu nhiên, nhưng cả ba cái
cùng lúc thì chắc chắn có vấn đề!
Điều họ tin là giả thuyết: Cả hai vụ bê bối chấn động liên tiếp được Báo Giải trí
Đông Giang tung ra đều liên quan đến cuộc chiến tranh giành gia sản khốc liệt
của nhà họ Ôn.
Thứ nhất, nhân vật chính trong cả hai vụ đều có dây mơ rễ má với nhà họ Ôn.
Thứ hai, Ôn Gia Kỳ dám khẳng định chắc nịch như vậy chứng tỏ mối liên hệ
giữa Ôn Nguyệt và tờ báo là có thật.
Và quan trọng hơn cả, “hào môn tranh sản” luôn là món ăn tinh thần khoái
khẩu của người dân Hương Giang. Nếu giả thuyết này là thật, doanh số các
báo chắc chắn sẽ bay cao!
Quả là chuyện vui để hóng mà!
Để nắm bắt thêm thông tin, các phóng viên nhanh chóng báo tin về tòa soạn.
Các tòa soạn lập tức cử người đi săn lùng Ôn Nguyệt.
Nhưng họ đến Vịnh Thiển Thủy thì không thấy người. Đến nhà họ Ôn cũng bị
báo là cô không có ở đó.
Mãi đến trưa, một đám phóng viên mới tụ tập đông đủ trước cổng biệt thự số
27 đường Thi Huân.
Thư Sách
Xác định Ôn Nguyệt đã dọn về nhà họ Dịch nhưng chưa thấy mặt mũi đâu, các
phóng viên bắt đầu múa bút. Những dòng tít như “Chàng trai Đại Lục khổ tận
cam lai, Dịch Hoài rước được người đẹp về dinh sau 3 năm ly thân” nhanh
chóng chiếm một vị trí trên trang nhất các báo.
..
Khi đám phóng viên đang vây kín nhà họ Dịch thì Ôn Nguyệt đang mải mê chơi
Super Mario trong phòng giải trí.
Kiếp trước Ôn Nguyệt chơi game không nhiều, chủ yếu là game mobile hoặc
PC, chứ chưa bao giờ đụng vào máy chơi game bốn nút (NES/Famicom).
huong-cang-thap-nien-90/chuong-17-tra-loi-phong-van-3.html]
Hôm nay đi dạo trong nhà, thấy phòng giải trí có máy này, cô nổi hứng tò mò.
Sau khi hỏi quản gia và biết có thể chơi được, cô liền mày mò nghịch thử.
Phải công nhận kinh điển vẫn là kinh điển. Dù đồ họa 8-bit hiện lên màn hình
TV lớn trông vỡ hạt thảm hại so với chuẩn HD cô từng biết, cốt truyện cũng
đơn giản, nhưng chơi một lúc là cô bị cuốn vào ngay. Ôn Nguyệt “cày” game
say sưa đến tận giờ cơm trưa mới chịu ra ngoài.
Ngồi vào bàn ăn, cô mới sực nhớ ra chính sự, hỏi hệ thống trong đầu: [Hôm
nay ta kiếm được bao nhiêu điểm rồi?]
Cô đoán là rất nhiều, vì cả buổi sáng nay tiếng thông báo “ting ting” vang lên
dồn dập hơn hẳn mấy hôm trước.
May mà cô đã quen với tiếng ồn này và chỉnh nhỏ âm lượng hệ thống, nếu
không thì lúc nãy chẳng thể nào tập trung chơi game được.
[Thưa ký chủ, tính đến thời điểm hiện tại, hôm nay ngài đã thu được tổng cộng
325.700 điểm hóng biến. Trong đó có 1.500 điểm đến từ vụ dưa trước (vụ tỷ
phú)]
Ôn Nguyệt ngạc nhiên: [Nhiều thế cơ á?]
Phải biết rằng vụ “Tỷ phú hỉ đương cha” cô cũng chỉ kiếm được chưa đến
330.000 điểm. À, cộng cả hôm nay nữa thì chắc tầm 345.000.
Nghe thì có vẻ hai vụ kiếm được ngang ngửa nhau, nhưng vụ đầu tiên đăng từ
thứ Tư, còn vụ “Thật giả thiếu gia” mới đăng sáng nay, chênh lệch những hai
ngày.
Với tốc độ này, điểm thu được từ vụ “Thật giả thiếu gia” chắc chắn sẽ sớm vượt
mặt vụ trước.
Nhưng mà. nhiệt độ tin tức thường giảm dần theo thời gian. Ôn Nguyệt nhớ
tối qua vụ của Ôn Vinh Sinh chỉ tăng thêm chưa đến 2.000 điểm, sao sáng nay
chỉ một buổi đã tăng thêm 1.500 điểm rồi?
[Là vì trong lúc ngài đang cắm đầu chơi game, chị gái Ôn Gia Kỳ của ngài đã
trả lời phỏng vấn đấy ạ]
[Ồ?] Ôn Nguyệt nhướng mày, [Cô ta nói gì?]
[Cô ta công khai chuyện ngài là bà chủ đứng sau Báo Giải trí Đông Giang, nói
rằng vụ ‘Thật giả thiếu gia’ là do ngài bịa đặt. Cô ta còn nhắc lại chuyện Ôn Gia
Lương không phải con ruột cha ngài, lu loa rằng ngài tung những tin này ra là
để tranh giành gia sản]
Hệ thống tra cứu số liệu rồi báo cáo: [Tính đến giờ, đã có 3 đài truyền hình và 5
đài phát thanh đưa tin về vụ này rồi ạ]