Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90]

Chương 49: Sự thật phơi bày 4



Đây cũng là lợi ích của việc liên kết với hệ thống ăn dưa. Chỉ cần Ôn Nguyệt

từng gặp qua người đó, dù ở bất cứ đâu hay thời điểm nào, hệ thống đều có

thể theo dõi hành tung của họ.

Chỉ tiếc là chức năng của hệ thống vẫn còn hạn chế, chưa có tính năng xem

trực tiếp (livestream). Ôn Nguyệt muốn hóng biến thì chỉ có thể nghe hệ thống

tường thuật bằng lời hoặc văn bản.

Thực ra bình thường nghe tường thuật cũng được, nhưng mấy chuyện drama

máu chó hôm nay mà không được tận mắt chứng kiến thì thật thiếu sót. Ôn

Nguyệt cảm thấy tiếc hùi hụi.

Đồng thời cô cho rằng tiềm năng của hệ thống không nên bị giới hạn như vậy,

bèn bóng gió:

“Haizz, không dám tưởng tượng nếu hôm nay được xem livestream cảnh ở

bệnh viện thì vui biết bao nhiêu”

Hệ thống nhanh chóng hiểu ý cô, đáp: [Thưa ký chủ, hiện tại hệ thống chưa có

chức năng livestream ạ]

Thư Sách

“Thế nên ta mới thở dài đấy. Ngươi xem, trước khi xuyên không ta dùng

smartphone, cài app, nhà phát triển cứ dăm bữa nửa tháng lại tung ra bản cập

nhật mới, có khi không muốn cập nhật cũng bị ép cập nhật tự động”

Ôn Nguyệt chỉ trỏ: “Nhìn lại công ty các ngươi xem, ta liên kết với ngươi mấy

ngày rồi mà chẳng thấy cập nhật lần nào. Một hệ thống đến từ thế giới cao

cấp mà ngay cả chức năng livestream cơ bản cũng không có, ngươi thấy có ra

thể thống gì không?”

Hệ thống ngập ngừng: [Hình như. cũng không ra thể thống gì thật?]

“Vậy ngươi biết bây giờ phải làm gì chưa?”

[Làm gì ạ?]

“Đương nhiên là đệ trình yêu cầu của người dùng lên cấp trên, tranh thủ cập

nhật tính năng mới chứ sao nữa!” Ôn Nguyệt làm bộ đau lòng, “Thống à, với cái

độ nhạy bén công việc này của ngươi, ta thực sự nghi ngờ không biết hết thời

gian thử việc ngươi có được ký hợp đồng chính thức không đấy!”

Hệ thống tân binh lập tức hổ thẹn: [Ta sẽ đi đệ trình ngay đây ạ]

“Ừ” Ôn Nguyệt miễn cưỡng hài lòng, dặn thêm, “Đệ trình xong nhớ thúc giục

nhiều vào nhé”

[Vâng ạ]

Hóng biến xong, Ôn Nguyệt kiểm tra lại số điểm vừa nhận được.

Giới truyền thông Hương Giang xưa nay nổi tiếng nhanh nhạy. Tuy báo giấy

chịu hạn chế về thời gian in ấn, nhưng đài truyền hình và đài phát thanh thì

linh hoạt hơn nhiều, có thể chèn tin nóng bất cứ lúc nào.

Vụ “Thật giả thiếu gia” này lại phù hợp với rất nhiều chuyên mục.

Ví dụ như bản tin kinh tế: Gia tộc vua tàu thủy là hào môn nổi tiếng, một cơn

gió lay ngọn cỏ cũng đủ làm giá cổ phiếu biến động, huống chi là chuyện con

trưởng bị đánh tráo. Các chuyên gia kinh tế tha hồ mà phân tích ảnh hưởng.

Ví dụ như bản tin pháp luật: Từ việc đánh tráo trẻ sơ sinh cho đến việc Lâm

Vĩnh Khang mưu sát diệt khẩu khi biết thân thế, tất cả đều là hành vi vi phạm

pháp luật nghiêm trọng.

Ví dụ như bản tin đời sống: Bình thường mất con gà con chó cũng lên tin,

huống chi nhà họ Lâm mất cả đứa con trai.

Còn bản tin giải trí thì khỏi phải bàn, đối tượng chính của họ là minh tinh và

hào môn mà.

Vì thế sau khi tin tức nổ ra, tất cả các chương trình thời sự, giải trí trong ngày

đều thi nhau đưa tin để “ké fame”. Đặc biệt sau buổi phỏng vấn trưa nay của

Ôn Nguyệt, nhiệt độ sự việc lại càng tăng cao, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu hạ

nhiệt.

Kết quả là chỉ trong một buổi trưa, Ôn Nguyệt đã kiếm được 180.000 điểm

hóng biến. Cộng với số điểm kiếm được trước bữa trưa, chỉ trong nửa ngày cô

đã thu về hơn 500.000 điểm!

Số dư điểm hóng biến hiện tại của cô đã ngấp nghé 680.000.

“Hiện tại ta có thể đổi được bao nhiêu ngày sống?”

[Có thể đổi được 471,8 ngày ạ. Ký chủ có muốn đổi ngay không?]

Với Ôn Nguyệt lúc này, đổi sớm hay muộn cũng chẳng khác gì nhau.

huong-cang-thap-nien-90/chuong-49-su-that-phoi-bay-4.html]

Bởi tác dụng của điểm hóng biến chỉ có hai: một là đổi lấy sinh mệnh, hai là

mua bằng chứng.

So với số điểm khổng lồ thu được từ các vụ drama, số điểm bỏ ra mua bằng

chứng chẳng đáng là bao, nhất là khi cô đã mặc cả được giảm giá 50%. Ngoài

ra khi cần thiết, cô còn có thể dùng sinh mệnh để đổi ngược lại thành điểm.

Cho nên giữ điểm trong tay cũng vô dụng, không sinh lãi, cũng chẳng mua

được thứ gì khác.

Nhưng cũng chẳng có hại gì. Hệ thống không quy định điểm hóng biến có hạn

sử dụng. Hơn nữa cô vừa đổi 100 ngày sống, thời gian còn lại vẫn khá dư dả.

Chỉ cần cô không để nước đến chân mới nhảy, hoặc xui xẻo gặp phải sự cố sập

hệ thống, thì chắc sẽ không có vấn đề gì.

Chỉ là Ôn Nguyệt tính tình vốn ngang bướng. Nếu hệ thống không tỏ ra quá

tích cực trong việc giục cô đổi điểm, có lẽ cô đã tự giác đổi rồi. Nhưng thấy hệ

thống cứ chốc chốc lại ân cần nhắc nhở, cô lại sinh nghi có bẫy, nên muốn chờ

thêm chút nữa.

Lần này câu trả lời của Ôn Nguyệt vẫn là: “Khoan hẵng đổi”

[Được rồi ạ QAQ]

Trong lúc hệ thống và ký chủ tán gẫu, tình hình bên bệnh viện lại có biến

chuyển:

[Ký chủ ơi, Lâm Vĩnh Khang bị cảnh sát giải đi rồi!]

Ôn Nguyệt tỉnh cả người: “Giải đi luôn à? Người nhà họ Lâm không ai ngăn cản

sao?”

[Lâm Quan Hoa có ra mặt, nhưng ông ta không ngăn cản cảnh sát. Ông ta còn

bảo với Lâm Vĩnh Khang là Hương Giang là xã hội pháp trị, cảnh sát sẽ không

oan uổng người tốt. Chỉ cần hắn không làm thì dù bị đưa đi điều tra cũng sẽ

không sao, bảo hắn đừng lo lắng]

Ôn Nguyệt cảm thán: “G·iết người không dao đây mà!”

Hệ thống nghệch mặt: [Ông ta đang an ủi và giảng đạo lý cho Lâm Vĩnh Khang

mà?]

“Nếu Lâm Vĩnh Khang thực sự vô tội thì đó là lời an ủi. Nhưng hắn đích thực đã

thuê người g·iết người, nghe câu này chẳng khác nào bị xát muối vào tim” Ôn

Nguyệt giải thích, “Hơn nữa ngươi nghĩ xem, khi Lâm Quan Hoa nói câu đó,

trong lòng ông ta có tin Lâm Vĩnh Khang vô tội không?”

Hệ thống không đoán được, nhưng nó có thể tính toán. Sau một hồi im lặng,

nó đáp:

[Theo tính toán, có 99% khả năng Lâm Quan Hoa cho rằng Lâm Vĩnh Khang có

tội]

Ôn Nguyệt nhún vai: “Rõ ràng rồi, Lâm Vĩnh Khang sắp bị vợ chồng vua tàu

thủy vứt bỏ”

Giọng điệu tuy có vẻ tiếc nuối nhưng trên mặt Ôn Nguyệt lại nở nụ cười hả hê.

Đừng nhìn Lâm Quan Hoa nói chuyện đường hoàng đạo mạo, thực tế ở Hương

Giang không thiếu đại gia tay nhúng chàm mà vẫn ung dung ngoài vòng pháp

luật. Chỉ cần có tiền, trên đời này không có gì là không giải quyết được.

Huống chi Lâm Vĩnh Khang chỉ mới phạm tội “âm mưu g·iết người chưa đạt”.

Thuê luật sư giỏi chạy chọt, khéo khi được hưởng án treo cũng nên. Nhưng

luật sư giỏi không phải ai cũng mời được, ít nhất là với kẻ đang bị chúng bạn

xa lánh như Lâm Vĩnh Khang lúc này thì không có cửa. Chuyến này hắn ngồi tù

là cái chắc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.