Ta tại địa phủ bán cơm hộp

Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 332



Thôi Phán Quan , tức thì cứng họng, đáp . Hắn đó, im lặng một hồi lâu, chỉ thở dài:

“”

Quả là một lý do quá đỗi vô lý nhưng chẳng thể phản bác nổi.

Mãi cho đến khi Thôi Phán Quan như mất hồn, nhận phạt hồn tiên, Mạnh Bà mới bật , giọng đầy vẻ gian xảo:

“Diêm Vương gia chẳng phạt ngươi , chỉ đùa thôi mà”

Thôi Phán Quan xong, tiên là ngơ ngác, ánh mắt lập tức sáng lên nhưng khi đến câu cuối cùng, lập tức nổi cơn thịnh nộ, tức giận hét lên:

“Aa aa! Mạnh Bà! Ta giếc cô!!”

Tuy nhiên, Mạnh Bà xong, liền lập tức thuấn di biến mất dấu vết.

Mạnh Bà vỗ tay, hừ một tiếng. Nàng nào ngốc, thể yên đó để cho đánh chứ.

Bị Diêm Vương gia trêu tức một chút, chẳng lẽ thể “chuồn” ngay ?

Diêm Vương khi suy nghĩ một lúc, Bùi Diễn cái gió thổi qua gần đây nhưng cuối cùng quyết định vẫn gửi tin nhắn cho .

“Bùi Nguyễn tại địa phủ bán cơm hộp”

Lúc , trong phủ Bùi Diễn, Đường Vận đang lười biếng cuộn đùi của Bùi Diễn, chờ đợi vuốt ve. Bùi Diễn thì một tay bóc nho, một tay đưa lên miệng nàng.

lúc đó, điện thoại di động của Bùi Diễn bỗng vang lên một tiếng.

Đường Vận dùng móng vuốt nhẹ đẩy Bùi Diễn, : “Điện thoại của kìa”

Bùi Diễn vẫn ngừng tay, giọng bình thản đáp: “Tay rảnh, nàng giúp xem .”

Đường Vận ừ một tiếng, dùng móng vuốt mở điện thoại của Bùi Diễn, xong tin nhắn.

“Đây là tin nhắn từ Diêm Vương. Hắn Bùi Nguyễn đang bán cơm hộp ở địa phủ” Đọc xong, Đường Vận nghi hoặc: “Muội đang xuống lịch kiếp ? Sao bán cơm hộp ?”

Nàng dừng một chút, nhíu mày tiếp: “Thiên Đạo đồng ý nhỉ?”

Bùi Diễn dừng tay bóc nho, ánh mắt như suy ngẫm : “Nếu , chắc chắn cô mới xuống, hơn nữa Thiên Đạo cũng ngầm đồng ý .”

Đường Vận từ trong lòng Bùi Diễn ngẩng đầu lên, đôi mắt kim sắc lấp lánh ánh sáng, vẻ mặt đầy tò mò hỏi: “Có xem thử ?”

Bùi Diễn đưa quả nho lên miệng Đường Vận, đồng thời cầm khăn lau tay, sủng nịnh mắng nhẹ nàng: “Nàng là ?”

Đường Vận hừ một tiếng, nhận, chỉ : “Đó là của , tò mò xem thế nào ?”

Bùi Diễn vuốt nhẹ hai tai nàng, thản nhiên đáp: “Dù thế nào cũng là kiếp nạn của , chúng tiện can thiệp, can thiệp càng cho .”

Đường Vận khúc khích, đề nghị: “Chúng thể lén lút xem một chút, cần nhúng tay .”

Bùi Diễn chỉ mỉm , đáp : “Đi thì , tùy nàng”.

Ngày hôm , Tần Vũ Niết vẫn bình thường mở quầy cơm hộp ở địa phủ.

Điều ngờ là, khi cô đến nơi, thấy một cặp đôi đến mức thể tin nổi. Đẹp đến mức mà tất cả từ ngữ miêu tả cũng đủ để diễn tả hết, chẳng khác nào thần tiên, ngang tầm với Diêm Vương gia.

Tần Vũ Niết đến ngây , đến nỗi rõ vị tiên nữ gì. Mãi cho đến khi Lâm Tùy nhẹ nhàng nhắc nhở, cô mới bừng tỉnh, mặt đỏ bừng hỏi: “Cô gì ?”

Đường Vận thấy nhịn , nhắc lời : “Cơm hộp còn dư, lấy hết!”

Lần , Tần Vũ Niết rõ , nàng nhíu mày, cắn môi : “Còn nhiều cơm hộp lắm, cô bao nhiêu ? Mua nhiều thế liệu ăn hết ? Nếu ăn hết thì để lâu sẽ hư đó là ngài xem thử mua ít hơn một chút?”

Đường Vận khẽ : “Một ăn hết, yên tâm .”

Tần Vũ Niết xong, thể nàng từ đầu đến chân, đánh giá một phen. Người cao gầy, mảnh mai như , thể nuốt nổi nhiều thức ăn đến thế?

Bùi Diễn ở bên cạnh cũng lặng lẽ quan sát Tần Vũ Niết, thấy cô nghi ngờ, bình tĩnh lên tiếng: “Lấy cho nàng , nàng ăn hết mà”

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Nếu bọn họ đều khẳng định ăn hết, Tần Vũ Niết cũng chần chừ nữa, liền bảo Lâm Tùy cùng hỗ trợ đóng gói.

Trong lúc cả nhóm bận bịu sắp xếp đồ ăn, Đường Vận chịu yên, chuyện phiếm như vô tình dò hỏi:

“Ở đây nhận đặt đồ ăn theo yêu cầu ?”

Tần Vũ Niết mỉm gật đầu, kiên nhẫn giải thích:

“Có chứ. Nếu khách yêu cầu, vẫn nhận. chỉ trong thời gian ngắn thôi, vì dạo bận, thể thường xuyên nhận đơn lớn. Cô đặt ? Nếu cần thì cứ địa chỉ, các món kiêng kỵ, với cả lượng ước chừng. Mai chuẩn xong, tối sẽ giao đến tận nơi”

Nói đến đây như sực nhớ điều gì, Tần Vũ Niết bật tự trêu:

“À mà quên, còn mở tiệm chính thức mà tính quảng cáo . Tháng , chắc sẽ khai trương một quán nhỏ ở khu phố trung tâm. Đến lúc đó, hoan nghênh hai vị ghé thăm!”

Nghe , Đường Vận thoáng sững sờ, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc. Nàng gật đầu khen ngợi:

“Lợi hại thật đấy. Đến khi đó, nhất định đến ủng hộ!”

Sau đó, Đường Vận tiếp lời, vẻ mặt vô cùng thoải mái:

“Nhân tiện luôn, địa chỉ là Hương Sơn Một. Ở đó nhiều lắm, cũng chẳng ai ăn kiêng nhưng đồ ăn thì cô nhớ chuẩn dư một chút nhé vì ăn khá nhiều đấy”

Nguồn: Sưu tầm


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.